Tác giả:

Đêm khuya, trong khách sạn quốc tế Á Hoàn thuộc tập đoàn Á Minh. “Mẹ, mẹ có chắc là phòng này không?” Cô gái trẻ dìu một cô gái khác đang trong trạng thái say bất tỉnh nhân sự, hỏi người phụ nữ bên cạnh, đôi mắt long lanh nhìn lướt lên số phòng, 2401. Người phụ nữ trung niên xinh đẹp đó đi lên trước “Đúng, chính là phòng này rồi. Đưa nó vào, ném lên giường.” Giây lát sau, Cố Thiên Tầm bị cô gái trẻ Cảnh Dao ném như ném bao cát lên chiếc giường lớn. Vừa lúc nãy trong buổi tiệc sinh nhật của em chồng, người vốn không có tý tửu lượng nào như cô bị chuốc cho say mèm, không hề hay biết rằng mình đã rơi vào bẫy của mẹ chồng và em chồng. Người phụ nữ trung niên xinh đẹp Trần Di đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô con dâu đang nằm trên giường, dặn cô con gái “Tiểu Dao, thay bộ đồ ngủ vào cho chị dâu con!” Vẫn là mẹ nghĩ chu đáo. Sáng mai khi phóng viên ập đến, chắc sẽ có một màn kịch hay để xem rồi!”, nói xong cô ta liền thay đồ ngủ cho Cố Thiên Tầm. Khách quan mà nói Cố Thiên Tầm thực sự rất xinh…

Chương 303-3: Cô gái yêu thích 3

Tổng Tài, Ly Hôn Đi!Tác giả: Vô DanhTruyện Ngôn TìnhĐêm khuya, trong khách sạn quốc tế Á Hoàn thuộc tập đoàn Á Minh. “Mẹ, mẹ có chắc là phòng này không?” Cô gái trẻ dìu một cô gái khác đang trong trạng thái say bất tỉnh nhân sự, hỏi người phụ nữ bên cạnh, đôi mắt long lanh nhìn lướt lên số phòng, 2401. Người phụ nữ trung niên xinh đẹp đó đi lên trước “Đúng, chính là phòng này rồi. Đưa nó vào, ném lên giường.” Giây lát sau, Cố Thiên Tầm bị cô gái trẻ Cảnh Dao ném như ném bao cát lên chiếc giường lớn. Vừa lúc nãy trong buổi tiệc sinh nhật của em chồng, người vốn không có tý tửu lượng nào như cô bị chuốc cho say mèm, không hề hay biết rằng mình đã rơi vào bẫy của mẹ chồng và em chồng. Người phụ nữ trung niên xinh đẹp Trần Di đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô con dâu đang nằm trên giường, dặn cô con gái “Tiểu Dao, thay bộ đồ ngủ vào cho chị dâu con!” Vẫn là mẹ nghĩ chu đáo. Sáng mai khi phóng viên ập đến, chắc sẽ có một màn kịch hay để xem rồi!”, nói xong cô ta liền thay đồ ngủ cho Cố Thiên Tầm. Khách quan mà nói Cố Thiên Tầm thực sự rất xinh… “ Có ích sao?”“Đương nhiên là có ích, anh cũng biết là nó rất sùng bái anh mà.Đến em còn phát ghen.”“Đừng nói linh tinh. Lát nữa hai người đến phòng họp thì gọi điện cho tôi. Tôi còn có chút việc, cúp máy trước đây.”Hai người chào tạm biệt, Lý Vũ Sâm đặt điện thoại di động qua một bên. Anh nghĩ, mình có nên cho Diệu Vi một cơ hội hay không?................................................Trong phòng họp, trừ Dương Nguyệt ở ngoài, còn có rất nhiều cô gái trẻ khác tới phỏng vấn giống cô.Người qua lại tấp nập, còn chưa bắt đầu phỏng vấn, bầu không khí căng thẳng đã xuất hiện.Dương Nguyệt ngồi ở một góc trong cùng, gác đàn violon lên đầu gối, yên lặng chờ đợi.Nửa tiếng sau……Người đại diện phỏng vấn ngồi vào bàn. Toàn bộ đều là nghệ sĩ có kinh nghiệm người nước ngoài, có người phiên dịch đứng bên cạnh.Dương Nguyệt ngồi thẳng người, lấy số báo danh đã nhận ra.Phía cửa sau của phòng họp, những người đến phỏng vấn khác cũng lần lượt ngồi vào bàn.Trong một khoảnh khắc, Dương Nguyệt theo bản năng quay đầu lại nhìn, bỗng nhìn thấy một dáng người quen thuộc, cô ngồi ngây ngốc ở đó.Chỉ mong rằng bản thân nhận nhầm người, nhưng mà từ ánh mắt kinh ngạc không dám tin của đối phương đã nhắc nhở cho cô biết, đây là sự thật.Người đó chính là……Diệu Vi.Thế giới này, thật là quá nhỏ…… “ Chị, ngây ra đấy làm gì vậy? Đứa em gái Diệu Tĩnh thấy mắt Diệu Vi nhìn đăm đăm vào không khí, lay nhẹ cô ta một chút.Diệu Vi bỗng nhiên hoàn hồn, chuông cảnh báo trong lòng bắt đầu kêu vang.“ Tĩnh, em tìm vị trí ngồi trước một chút, chị đi gọi điện thoại cho Vũ Sâm.”“ Được được.” Nhắc tới anh, Diệu Tĩnh không che giấu được sự vui sướng của mình, “ Mau gọi anh rể đến đây đi.”" Biết rồi, em ngồi đi.”Diệu Vi lại nhìn về hướng góc lúc nãy, lúc này, Dương Nguyệt đã quay đầu lại, cô ta chỉ có thể nhìn thấy cái gáy của cô.Tuy nhiên ngay cả như vậy, cô ta cũng có thể chắc chắn rằng, đó chính là Dương Nguyệt!Tuyệt đối không thể nhìn nhầm được!Cô, đã về nước!.....................................

“ Có ích sao?”

“Đương nhiên là có ích, anh cũng biết là nó rất sùng bái anh mà.Đến em còn phát ghen.”

“Đừng nói linh tinh. Lát nữa hai người đến phòng họp thì gọi điện cho tôi. Tôi còn có chút việc, cúp máy trước đây.”

Hai người chào tạm biệt, Lý Vũ Sâm đặt điện thoại di động qua một bên. Anh nghĩ, mình có nên cho Diệu Vi một cơ hội hay không?

................................................

Trong phòng họp, trừ Dương Nguyệt ở ngoài, còn có rất nhiều cô gái trẻ khác tới phỏng vấn giống cô.

Người qua lại tấp nập, còn chưa bắt đầu phỏng vấn, bầu không khí căng thẳng đã xuất hiện.

Dương Nguyệt ngồi ở một góc trong cùng, gác đàn violon lên đầu gối, yên lặng chờ đợi.

Nửa tiếng sau……

Người đại diện phỏng vấn ngồi vào bàn. Toàn bộ đều là nghệ sĩ có kinh nghiệm người nước ngoài, có người phiên dịch đứng bên cạnh.

Dương Nguyệt ngồi thẳng người, lấy số báo danh đã nhận ra.

Phía cửa sau của phòng họp, những người đến phỏng vấn khác cũng lần lượt ngồi vào bàn.

Trong một khoảnh khắc, Dương Nguyệt theo bản năng quay đầu lại nhìn, bỗng nhìn thấy một dáng người quen thuộc, cô ngồi ngây ngốc ở đó.

Chỉ mong rằng bản thân nhận nhầm người, nhưng mà từ ánh mắt kinh ngạc không dám tin của đối phương đã nhắc nhở cho cô biết, đây là sự thật.

Người đó chính là……Diệu Vi.

Thế giới này, thật là quá nhỏ…… 

“ Chị, ngây ra đấy làm gì vậy? Đứa em gái Diệu Tĩnh thấy mắt Diệu Vi nhìn đăm đăm vào không khí, lay nhẹ cô ta một chút.

Diệu Vi bỗng nhiên hoàn hồn, chuông cảnh báo trong lòng bắt đầu kêu vang.

“ Tĩnh, em tìm vị trí ngồi trước một chút, chị đi gọi điện thoại cho Vũ Sâm.”

“ Được được.” Nhắc tới anh, Diệu Tĩnh không che giấu được sự vui sướng của mình, “ Mau gọi anh rể đến đây đi.”

" Biết rồi, em ngồi đi.”

Diệu Vi lại nhìn về hướng góc lúc nãy, lúc này, Dương Nguyệt đã quay đầu lại, cô ta chỉ có thể nhìn thấy cái gáy của cô.

Tuy nhiên ngay cả như vậy, cô ta cũng có thể chắc chắn rằng, đó chính là Dương Nguyệt!

Tuyệt đối không thể nhìn nhầm được!

Cô, đã về nước!

.....................................

Tổng Tài, Ly Hôn Đi!Tác giả: Vô DanhTruyện Ngôn TìnhĐêm khuya, trong khách sạn quốc tế Á Hoàn thuộc tập đoàn Á Minh. “Mẹ, mẹ có chắc là phòng này không?” Cô gái trẻ dìu một cô gái khác đang trong trạng thái say bất tỉnh nhân sự, hỏi người phụ nữ bên cạnh, đôi mắt long lanh nhìn lướt lên số phòng, 2401. Người phụ nữ trung niên xinh đẹp đó đi lên trước “Đúng, chính là phòng này rồi. Đưa nó vào, ném lên giường.” Giây lát sau, Cố Thiên Tầm bị cô gái trẻ Cảnh Dao ném như ném bao cát lên chiếc giường lớn. Vừa lúc nãy trong buổi tiệc sinh nhật của em chồng, người vốn không có tý tửu lượng nào như cô bị chuốc cho say mèm, không hề hay biết rằng mình đã rơi vào bẫy của mẹ chồng và em chồng. Người phụ nữ trung niên xinh đẹp Trần Di đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô con dâu đang nằm trên giường, dặn cô con gái “Tiểu Dao, thay bộ đồ ngủ vào cho chị dâu con!” Vẫn là mẹ nghĩ chu đáo. Sáng mai khi phóng viên ập đến, chắc sẽ có một màn kịch hay để xem rồi!”, nói xong cô ta liền thay đồ ngủ cho Cố Thiên Tầm. Khách quan mà nói Cố Thiên Tầm thực sự rất xinh… “ Có ích sao?”“Đương nhiên là có ích, anh cũng biết là nó rất sùng bái anh mà.Đến em còn phát ghen.”“Đừng nói linh tinh. Lát nữa hai người đến phòng họp thì gọi điện cho tôi. Tôi còn có chút việc, cúp máy trước đây.”Hai người chào tạm biệt, Lý Vũ Sâm đặt điện thoại di động qua một bên. Anh nghĩ, mình có nên cho Diệu Vi một cơ hội hay không?................................................Trong phòng họp, trừ Dương Nguyệt ở ngoài, còn có rất nhiều cô gái trẻ khác tới phỏng vấn giống cô.Người qua lại tấp nập, còn chưa bắt đầu phỏng vấn, bầu không khí căng thẳng đã xuất hiện.Dương Nguyệt ngồi ở một góc trong cùng, gác đàn violon lên đầu gối, yên lặng chờ đợi.Nửa tiếng sau……Người đại diện phỏng vấn ngồi vào bàn. Toàn bộ đều là nghệ sĩ có kinh nghiệm người nước ngoài, có người phiên dịch đứng bên cạnh.Dương Nguyệt ngồi thẳng người, lấy số báo danh đã nhận ra.Phía cửa sau của phòng họp, những người đến phỏng vấn khác cũng lần lượt ngồi vào bàn.Trong một khoảnh khắc, Dương Nguyệt theo bản năng quay đầu lại nhìn, bỗng nhìn thấy một dáng người quen thuộc, cô ngồi ngây ngốc ở đó.Chỉ mong rằng bản thân nhận nhầm người, nhưng mà từ ánh mắt kinh ngạc không dám tin của đối phương đã nhắc nhở cho cô biết, đây là sự thật.Người đó chính là……Diệu Vi.Thế giới này, thật là quá nhỏ…… “ Chị, ngây ra đấy làm gì vậy? Đứa em gái Diệu Tĩnh thấy mắt Diệu Vi nhìn đăm đăm vào không khí, lay nhẹ cô ta một chút.Diệu Vi bỗng nhiên hoàn hồn, chuông cảnh báo trong lòng bắt đầu kêu vang.“ Tĩnh, em tìm vị trí ngồi trước một chút, chị đi gọi điện thoại cho Vũ Sâm.”“ Được được.” Nhắc tới anh, Diệu Tĩnh không che giấu được sự vui sướng của mình, “ Mau gọi anh rể đến đây đi.”" Biết rồi, em ngồi đi.”Diệu Vi lại nhìn về hướng góc lúc nãy, lúc này, Dương Nguyệt đã quay đầu lại, cô ta chỉ có thể nhìn thấy cái gáy của cô.Tuy nhiên ngay cả như vậy, cô ta cũng có thể chắc chắn rằng, đó chính là Dương Nguyệt!Tuyệt đối không thể nhìn nhầm được!Cô, đã về nước!.....................................

Chương 303-3: Cô gái yêu thích 3