Bầu trời vạn dặm không một gợn mây, chỉ thấy một màu xanh thăm thẳm tinh khiết. Thời tiết thật là tốt! Mạnh Kỳ mở mắt, thấy tiết trời như vậy thì không muốn ra khỏi giường nữa. Trong tâm vừa sinh cảm thán thì bên tai truyền tới một giọng nói có phần gấp gáp: “Nhị thiếu gia, người đã tỉnh chưa?” “Thiếu gia?” Mạnh Kỳ quay đầu lại, chợt thấy một vị trung niên nam tử dáng vẻ khẩn trương, mặt ngựa khiến người khác nhìn vào liền ấn tượng, chòm râu dài buộc thành 5 túm như râu dê, đặc biệt hơn chính là đầu hắn quấn khăn, áo rộng thùng thình. Đã xảy ra chuyện gì? “Nhị thiếu gia, người không sao chứ?” Trung niên nam tử nhẹ vỗ về thân thể Mạnh Kỳ, làm hắn hốt hoảng trở mình ngồi dậy, muốn lùi về sau nhưng hai cánh tay đối phương như hai gọng kìm sắt khiến hắn không thể giãy dụa. Đồng thời hắn cảm nhận được như có một dòng nước ấm áp ở trong người đang chảy, đưa đi hết phiền muộn, giống như đang được ngâm mình trong suối nước nóng vậy. Trung niên nam tử thấy Mạnh Kỳ đứng lên thì nhẹ vuốt cằm rồi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...