Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 791: Anh ôn nhu nhất 11
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Đúng vậy, hiển nhiên là Tiểu Đinh để ở chỗ này muốn để anh thưởng thức." Hai cánh tay Tiểu Thỏ ôm ở trước ngực, trong mắt ướt át lóe lên ánh sáng ranh mãnh nhìnTrình Chi Ngôn."..."Trình Chi Ngôn không nói một lời tiến lên, để album trở về trong hộp, sau đó trực tiếp cầm lấy cái hộp rồi đi ra ngoài.Chỉ chốc lát sau, Trình Chi Ngôn hai tay trống không trở về."Album đâu?" Tiểu Thỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh hỏi."Ném về ngăn kéo cô ta." Trình Chi Ngôn nhíu mày lại, hiển nhiên vẻ mặt không quá cao hứng."A?? Tại sao vậy, ablum người ta không phải là chụp rất tốt ư, một cô bé như tôi, nhìn thấy liền cảm thấy huyết mạch phẫn trương..." Vẻ mặt Tiểu Thỏ ranh mãnh nhìn Trình Chi Ngôn, làm bộ dáng lắc đầu chậc chậc nói: "Anh cứ như vậy trả cho người ta, thật sự là đáng tiếc nha, nếu lúc em không ở bên cạnh anh, ngược lại anh có thể lật xem một chút.""Trong mắt em anh chính là loại người này??" Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn khẽ híp híp, ba chân bốn cẳng đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, một bàn tay chống đỡ ở trên bàn làm việc, cánh tay kia gác sau lưng ghế Tiểu Thỏ, giọng nói sâu kín hướng tới Tiểu Thỏ hỏi."Ách... Cái kia..." Tiểu Thỏ nhìn gò má gần trong gang tấc của Trình Chi Ngôn, căng thẳng nuốt một ngụm khí, giọng nói yếu ớt nói: "Em chính là... chỉ đùa một chút mà thôi... Lại nói, dáng người cô ta xác thực tốt hơn em nhiều, em... ưm ưm..."Lời của Tiểu Thỏ chưa nói hết, Trình Chi Ngôn đã cúi đầu trực tiếp hôn lên cánh môi đỏ thắm của cô, thuận tiện trừng phạt dùng sức cắn môi cô một cái."Ai da... Đau..." Tiểu Thỏ nhịn không được kêu đau, nước mắt liền tách rơi xuống."Hừ..." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, đầu lưỡi thừa dịp lúc cô kêu đau, thăm dò vào trong miệng cô, sau đó đè nặng, giống như áp bức, hôn cô.Nụ hôn sâu hoàn toàn không khác gì với nụ hôn nhẹ nhàng với rồi.Nụ hôn này rõ ràng mang theo tức giận, thậm chí là có chút thô bạo, Tiểu Thỏ chỉ cảm giác mình bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, đôi tay nhỏ nhịn không được dùng sức níu lấy áo sơ mi của anh.Một lúc lâu sau, Trình Chi Ngôn mới vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi cánh môi cô.
Editor: May
"Đúng vậy, hiển nhiên là Tiểu Đinh để ở chỗ này muốn để anh thưởng thức." Hai cánh tay Tiểu Thỏ ôm ở trước ngực, trong mắt ướt át lóe lên ánh sáng ranh mãnh nhìnTrình Chi Ngôn.
"..."
Trình Chi Ngôn không nói một lời tiến lên, để album trở về trong hộp, sau đó trực tiếp cầm lấy cái hộp rồi đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, Trình Chi Ngôn hai tay trống không trở về.
"Album đâu?" Tiểu Thỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh hỏi.
"Ném về ngăn kéo cô ta." Trình Chi Ngôn nhíu mày lại, hiển nhiên vẻ mặt không quá cao hứng.
"A?? Tại sao vậy, ablum người ta không phải là chụp rất tốt ư, một cô bé như tôi, nhìn thấy liền cảm thấy huyết mạch phẫn trương..." Vẻ mặt Tiểu Thỏ ranh mãnh nhìn Trình Chi Ngôn, làm bộ dáng lắc đầu chậc chậc nói: "Anh cứ như vậy trả cho người ta, thật sự là đáng tiếc nha, nếu lúc em không ở bên cạnh anh, ngược lại anh có thể lật xem một chút."
"Trong mắt em anh chính là loại người này??" Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn khẽ híp híp, ba chân bốn cẳng đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, một bàn tay chống đỡ ở trên bàn làm việc, cánh tay kia gác sau lưng ghế Tiểu Thỏ, giọng nói sâu kín hướng tới Tiểu Thỏ hỏi.
"Ách... Cái kia..." Tiểu Thỏ nhìn gò má gần trong gang tấc của Trình Chi Ngôn, căng thẳng nuốt một ngụm khí, giọng nói yếu ớt nói: "Em chính là... chỉ đùa một chút mà thôi... Lại nói, dáng người cô ta xác thực tốt hơn em nhiều, em... ưm ưm..."
Lời của Tiểu Thỏ chưa nói hết, Trình Chi Ngôn đã cúi đầu trực tiếp hôn lên cánh môi đỏ thắm của cô, thuận tiện trừng phạt dùng sức cắn môi cô một cái.
"Ai da... Đau..." Tiểu Thỏ nhịn không được kêu đau, nước mắt liền tách rơi xuống.
"Hừ..." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, đầu lưỡi thừa dịp lúc cô kêu đau, thăm dò vào trong miệng cô, sau đó đè nặng, giống như áp bức, hôn cô.
Nụ hôn sâu hoàn toàn không khác gì với nụ hôn nhẹ nhàng với rồi.
Nụ hôn này rõ ràng mang theo tức giận, thậm chí là có chút thô bạo, Tiểu Thỏ chỉ cảm giác mình bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, đôi tay nhỏ nhịn không được dùng sức níu lấy áo sơ mi của anh.
Một lúc lâu sau, Trình Chi Ngôn mới vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi cánh môi cô.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Đúng vậy, hiển nhiên là Tiểu Đinh để ở chỗ này muốn để anh thưởng thức." Hai cánh tay Tiểu Thỏ ôm ở trước ngực, trong mắt ướt át lóe lên ánh sáng ranh mãnh nhìnTrình Chi Ngôn."..."Trình Chi Ngôn không nói một lời tiến lên, để album trở về trong hộp, sau đó trực tiếp cầm lấy cái hộp rồi đi ra ngoài.Chỉ chốc lát sau, Trình Chi Ngôn hai tay trống không trở về."Album đâu?" Tiểu Thỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh hỏi."Ném về ngăn kéo cô ta." Trình Chi Ngôn nhíu mày lại, hiển nhiên vẻ mặt không quá cao hứng."A?? Tại sao vậy, ablum người ta không phải là chụp rất tốt ư, một cô bé như tôi, nhìn thấy liền cảm thấy huyết mạch phẫn trương..." Vẻ mặt Tiểu Thỏ ranh mãnh nhìn Trình Chi Ngôn, làm bộ dáng lắc đầu chậc chậc nói: "Anh cứ như vậy trả cho người ta, thật sự là đáng tiếc nha, nếu lúc em không ở bên cạnh anh, ngược lại anh có thể lật xem một chút.""Trong mắt em anh chính là loại người này??" Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn khẽ híp híp, ba chân bốn cẳng đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, một bàn tay chống đỡ ở trên bàn làm việc, cánh tay kia gác sau lưng ghế Tiểu Thỏ, giọng nói sâu kín hướng tới Tiểu Thỏ hỏi."Ách... Cái kia..." Tiểu Thỏ nhìn gò má gần trong gang tấc của Trình Chi Ngôn, căng thẳng nuốt một ngụm khí, giọng nói yếu ớt nói: "Em chính là... chỉ đùa một chút mà thôi... Lại nói, dáng người cô ta xác thực tốt hơn em nhiều, em... ưm ưm..."Lời của Tiểu Thỏ chưa nói hết, Trình Chi Ngôn đã cúi đầu trực tiếp hôn lên cánh môi đỏ thắm của cô, thuận tiện trừng phạt dùng sức cắn môi cô một cái."Ai da... Đau..." Tiểu Thỏ nhịn không được kêu đau, nước mắt liền tách rơi xuống."Hừ..." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, đầu lưỡi thừa dịp lúc cô kêu đau, thăm dò vào trong miệng cô, sau đó đè nặng, giống như áp bức, hôn cô.Nụ hôn sâu hoàn toàn không khác gì với nụ hôn nhẹ nhàng với rồi.Nụ hôn này rõ ràng mang theo tức giận, thậm chí là có chút thô bạo, Tiểu Thỏ chỉ cảm giác mình bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, đôi tay nhỏ nhịn không được dùng sức níu lấy áo sơ mi của anh.Một lúc lâu sau, Trình Chi Ngôn mới vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi cánh môi cô.