Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 1092: Không phải là tớ EQ thấp
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Được rồi..." Trình Thi Đồng gật gật đầu, đi dạo một vòng, cô đồng ý, nhưng tiêu hóa xong rồi tiếp tục ăn, cô phỏng đoán không có kỹ năng này...Cô cảm giác hàng tồn bên trong bụng mình, sẽ liên tục kiên trì đến trưa mai.Dù sao giờ phút này các cô cũng là ở trong trung tâm thương mại, sau khi quyết định như thế, liền trực tiếp đi xuống lầu bán quần áo đi dạo.Trình Thi Đồng theo sau lưng Tiểu Thỏ, vừa nhìn những quần áo xinh đẹp rực rỡ muôn màu xung quanh kia, vừa thuận miệng hỏi cô: "Cho nên hiện tại cậu, chính là chờ khai giảng tìm công ty lắp được giúp các người trang trí nhà ở, sau đó cậu lại nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm, chờ sau khi trang trí chấm dứt, lại chờ bay mùi, cậu liền định cùng nhau ở chung với chú nhỏ của tớ à??""Ai nha, cái gì ở chung chứ." Tiểu Thỏ xoay đầu lại, cười tủm tỉm nhìn Trình Thi Đồng nói: "Chú nhỏ cậu nói, chờ sang năm tớ tròn hai mươi tuổi, liền có thể đi lĩnh giấy hôn thú, lĩnh giấy hôn thú xong, nhà kia của chúng tớ cũng bay bớt mùi không sai biệt lắm, sau đó, có thể hợp pháp ở cùng một chỗ, ha ha.""Sang năm liền kết hôn??" Trình Thi Đồng khẽ ngơ ngác một chút, vẻ mặt hoảng sợ nhìn cô ấy nói: "Cậu... Sẽ không cảm thấy quá sớm sao??""Sớm à?? Vẫn tạm thôi... Ai bảo tớ nhỏ hơn chú nhỏ của cậu nhiều như thế, lúc tớ 20 tuổi, anh ấy cũng đã 27, chờ tớ tốt nghiệp đại học, anh ấy không sai biệt lắm cũng ba mươi tuổi mụ, ừm... Dù sao anh ấy nói trước khi anh ấy ba mươi tuổi nhất định phải kết hôn..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, có chút bất đắc dĩ nói với Trình Thi Đồng: "Cậu nói chú nhỏ của cậu sao lại sốt ruột như thế chứ, anh ấy là một người đàn ông, sao lại tồn tại thời gian khổ não chứ, không phải đều nói, đàn ông càng lớn tuổi càng được hoan nghênh ư.""Chú ấy đương nhiên sốt ruột, nếu không đặt cậu ở trong một đám trẻ tuổi đẹp trai, lấy chỉ số thông minh thêm EQ này của cậu, nói không chừng có một ngày liền bị người khác lừa đi." Trình Thi Đồng vẫn là vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô ấy."Chao ôi..." Nói đến đây, Tiểu Thỏ nhịn không được thở dài một hơi, "Không phải là tớ EQ thấp...Mà là tớ thực không có tự kỷ như vậy, cảm thấy mỗi một nam sinh nói chuyện với tớ đều thầm mến tớ, thích tớ.""Ừ, cũng đúng..." Trình Thi Đồng nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói với Tiểu Thỏ: "Nói không chừng ngay từ đầu lúc người ta quen biết cậu, là không thích cậu, chỉ là thời gian tiếp xúc dài, mới chậm rãi thích cậu thì sao."
Editor: May
"Được rồi..." Trình Thi Đồng gật gật đầu, đi dạo một vòng, cô đồng ý, nhưng tiêu hóa xong rồi tiếp tục ăn, cô phỏng đoán không có kỹ năng này...
Cô cảm giác hàng tồn bên trong bụng mình, sẽ liên tục kiên trì đến trưa mai.
Dù sao giờ phút này các cô cũng là ở trong trung tâm thương mại, sau khi quyết định như thế, liền trực tiếp đi xuống lầu bán quần áo đi dạo.
Trình Thi Đồng theo sau lưng Tiểu Thỏ, vừa nhìn những quần áo xinh đẹp rực rỡ muôn màu xung quanh kia, vừa thuận miệng hỏi cô: "Cho nên hiện tại cậu, chính là chờ khai giảng tìm công ty lắp được giúp các người trang trí nhà ở, sau đó cậu lại nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm, chờ sau khi trang trí chấm dứt, lại chờ bay mùi, cậu liền định cùng nhau ở chung với chú nhỏ của tớ à??"
"Ai nha, cái gì ở chung chứ." Tiểu Thỏ xoay đầu lại, cười tủm tỉm nhìn Trình Thi Đồng nói: "Chú nhỏ cậu nói, chờ sang năm tớ tròn hai mươi tuổi, liền có thể đi lĩnh giấy hôn thú, lĩnh giấy hôn thú xong, nhà kia của chúng tớ cũng bay bớt mùi không sai biệt lắm, sau đó, có thể hợp pháp ở cùng một chỗ, ha ha."
"Sang năm liền kết hôn??" Trình Thi Đồng khẽ ngơ ngác một chút, vẻ mặt hoảng sợ nhìn cô ấy nói: "Cậu... Sẽ không cảm thấy quá sớm sao??"
"Sớm à?? Vẫn tạm thôi... Ai bảo tớ nhỏ hơn chú nhỏ của cậu nhiều như thế, lúc tớ 20 tuổi, anh ấy cũng đã 27, chờ tớ tốt nghiệp đại học, anh ấy không sai biệt lắm cũng ba mươi tuổi mụ, ừm... Dù sao anh ấy nói trước khi anh ấy ba mươi tuổi nhất định phải kết hôn..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, có chút bất đắc dĩ nói với Trình Thi Đồng: "Cậu nói chú nhỏ của cậu sao lại sốt ruột như thế chứ, anh ấy là một người đàn ông, sao lại tồn tại thời gian khổ não chứ, không phải đều nói, đàn ông càng lớn tuổi càng được hoan nghênh ư."
"Chú ấy đương nhiên sốt ruột, nếu không đặt cậu ở trong một đám trẻ tuổi đẹp trai, lấy chỉ số thông minh thêm EQ này của cậu, nói không chừng có một ngày liền bị người khác lừa đi." Trình Thi Đồng vẫn là vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô ấy.
"Chao ôi..." Nói đến đây, Tiểu Thỏ nhịn không được thở dài một hơi, "Không phải là tớ EQ thấp...Mà là tớ thực không có tự kỷ như vậy, cảm thấy mỗi một nam sinh nói chuyện với tớ đều thầm mến tớ, thích tớ."
"Ừ, cũng đúng..." Trình Thi Đồng nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói với Tiểu Thỏ: "Nói không chừng ngay từ đầu lúc người ta quen biết cậu, là không thích cậu, chỉ là thời gian tiếp xúc dài, mới chậm rãi thích cậu thì sao."
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Được rồi..." Trình Thi Đồng gật gật đầu, đi dạo một vòng, cô đồng ý, nhưng tiêu hóa xong rồi tiếp tục ăn, cô phỏng đoán không có kỹ năng này...Cô cảm giác hàng tồn bên trong bụng mình, sẽ liên tục kiên trì đến trưa mai.Dù sao giờ phút này các cô cũng là ở trong trung tâm thương mại, sau khi quyết định như thế, liền trực tiếp đi xuống lầu bán quần áo đi dạo.Trình Thi Đồng theo sau lưng Tiểu Thỏ, vừa nhìn những quần áo xinh đẹp rực rỡ muôn màu xung quanh kia, vừa thuận miệng hỏi cô: "Cho nên hiện tại cậu, chính là chờ khai giảng tìm công ty lắp được giúp các người trang trí nhà ở, sau đó cậu lại nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm, chờ sau khi trang trí chấm dứt, lại chờ bay mùi, cậu liền định cùng nhau ở chung với chú nhỏ của tớ à??""Ai nha, cái gì ở chung chứ." Tiểu Thỏ xoay đầu lại, cười tủm tỉm nhìn Trình Thi Đồng nói: "Chú nhỏ cậu nói, chờ sang năm tớ tròn hai mươi tuổi, liền có thể đi lĩnh giấy hôn thú, lĩnh giấy hôn thú xong, nhà kia của chúng tớ cũng bay bớt mùi không sai biệt lắm, sau đó, có thể hợp pháp ở cùng một chỗ, ha ha.""Sang năm liền kết hôn??" Trình Thi Đồng khẽ ngơ ngác một chút, vẻ mặt hoảng sợ nhìn cô ấy nói: "Cậu... Sẽ không cảm thấy quá sớm sao??""Sớm à?? Vẫn tạm thôi... Ai bảo tớ nhỏ hơn chú nhỏ của cậu nhiều như thế, lúc tớ 20 tuổi, anh ấy cũng đã 27, chờ tớ tốt nghiệp đại học, anh ấy không sai biệt lắm cũng ba mươi tuổi mụ, ừm... Dù sao anh ấy nói trước khi anh ấy ba mươi tuổi nhất định phải kết hôn..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, có chút bất đắc dĩ nói với Trình Thi Đồng: "Cậu nói chú nhỏ của cậu sao lại sốt ruột như thế chứ, anh ấy là một người đàn ông, sao lại tồn tại thời gian khổ não chứ, không phải đều nói, đàn ông càng lớn tuổi càng được hoan nghênh ư.""Chú ấy đương nhiên sốt ruột, nếu không đặt cậu ở trong một đám trẻ tuổi đẹp trai, lấy chỉ số thông minh thêm EQ này của cậu, nói không chừng có một ngày liền bị người khác lừa đi." Trình Thi Đồng vẫn là vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô ấy."Chao ôi..." Nói đến đây, Tiểu Thỏ nhịn không được thở dài một hơi, "Không phải là tớ EQ thấp...Mà là tớ thực không có tự kỷ như vậy, cảm thấy mỗi một nam sinh nói chuyện với tớ đều thầm mến tớ, thích tớ.""Ừ, cũng đúng..." Trình Thi Đồng nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói với Tiểu Thỏ: "Nói không chừng ngay từ đầu lúc người ta quen biết cậu, là không thích cậu, chỉ là thời gian tiếp xúc dài, mới chậm rãi thích cậu thì sao."