Hắn đem mình chặt chẽ vững vàng trói lại. Đưa lưng về phía cửa, quỳ ở trên ghế sa lon. Bắt đầu ảo tưởng. Đây là trò chơi hắn trong ngày hè thường làm. Không nguy hiểm cho bất luận người nào, không phá hỏng bất cứ chuyện gì, mà vẫn xấu hổ như cũ. Mà hắn yêu thích, loại xấu hổ này. (._. b**n th**…) Có lúc, hắn mặc áo may ô màu trắng, quần bò mỏng mềm mại. Đem mình làm thanh niên đầu đường. – thanh niên đầu đường: trai bao._. trai đứng đường. Bắt đầu ảo tưởng, thương nhân thành thục âu phục thẳng tắp, xuất hiện ở cửa bên kia. Có lúc, hắn mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu lam đậm. Chính là trang phục thời điểm hắn đi làm. Bắt đầu ảo tưởng, công nhân kiến trúc mang theo nón an toàn, ở trong ánh tà dương đẩy cửa mà vào. Quy tắc của trò chơi chính là như vậy. Mỗi cửa một khác, phải là một cái nhân vật càng lúc càng có hormone nam tính hơn. Bởi vì khoảng cách khác nhau, trực tiếp so sánh loại này kia, mới có thể phát động cướp đoạt cùng cảm xúc mãnh liệt. Lần này, hắn chỉ mặc áo quần ở nhà,…
Chương 56
Ngươi Rốt Cục Đến Tự ThúTác giả: Trương Mê KinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịHắn đem mình chặt chẽ vững vàng trói lại. Đưa lưng về phía cửa, quỳ ở trên ghế sa lon. Bắt đầu ảo tưởng. Đây là trò chơi hắn trong ngày hè thường làm. Không nguy hiểm cho bất luận người nào, không phá hỏng bất cứ chuyện gì, mà vẫn xấu hổ như cũ. Mà hắn yêu thích, loại xấu hổ này. (._. b**n th**…) Có lúc, hắn mặc áo may ô màu trắng, quần bò mỏng mềm mại. Đem mình làm thanh niên đầu đường. – thanh niên đầu đường: trai bao._. trai đứng đường. Bắt đầu ảo tưởng, thương nhân thành thục âu phục thẳng tắp, xuất hiện ở cửa bên kia. Có lúc, hắn mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu lam đậm. Chính là trang phục thời điểm hắn đi làm. Bắt đầu ảo tưởng, công nhân kiến trúc mang theo nón an toàn, ở trong ánh tà dương đẩy cửa mà vào. Quy tắc của trò chơi chính là như vậy. Mỗi cửa một khác, phải là một cái nhân vật càng lúc càng có hormone nam tính hơn. Bởi vì khoảng cách khác nhau, trực tiếp so sánh loại này kia, mới có thể phát động cướp đoạt cùng cảm xúc mãnh liệt. Lần này, hắn chỉ mặc áo quần ở nhà,… Lúc tỉnh lại, gân cốt có chút vô lực, tinh thần cũng rất tốt.Tháo màn cửa sổ, ánh mặt trời hiện ra trong mắt chiếu vào phòng, trên sàn nhà, trên tường tạo ra cái bóng vật dụng trong nhà.Nhưng không thấy cái bóng của Tống Nhất Phương.“Chú?”Kỷ Tiểu Yêu ngồi trên giường gọi một tiếng, không có trả lời.Lần thứ nhất cảm thấy được phòng ở nhỏ như vậy, thậm chí có chút trống rỗng.Đồng hồ báo thức vang lên.Đây là đồng hồ báo thức đáng tin, nhất định phải ra cửa bằng không sẽ báo động bị trễ.Kỷ Tiểu Yêu vội vã rửa mặt, thời điểm ra cửa do dự một chút, vẫn là khóa cửa lại.Thời điểm đi qua tập khu thể hình, nơi đó đã bị ánh mặt trời phủ kín.Còn có người dậy sớm phơi đệm giường trên xà đơn.A, cái xà đơn kia…Nghĩ muốn lại gần xà đơn nhìn một chút, trên mặt đất có chút vết tích đêm qua hay không?Nhưng là thời gian không đủ.Đuổi theo xe bus, thời điểm quẹt thẻ, Kỷ Tiểu Yêu bất thình lình phát hiện trong túi xuất hiện một thứ.Là một tấm… thẻ hành nghề – bằng bạc.Lật qua lật lại, còn có một tờ giấy nhỏ, trên đó viết: “Mật mã tối hôm qua nói với ngươi, nhiều lần.”Mật mã? Nhiều lần?Kỷ Tiểu Yêu hồi tưởng một chút, con số tối hôm qua nói qua nhiều lần, chỉ có chuỗi ma tư mã Moss này.A, cái mã điện báo kia…Nhưng để lại thẻ là có ý gì?Kỷ Tiểu Yêu có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ chú đã tiêu xài quen rồi?Đến tòa nhà văn phòng tìm thủ khoản thử nhiệm, chuỗi mã điện báo này quả nhiên đúng.Trong thẻ có ba mươi hai vạn để dành.Kỷ Tiểu Yêu vội vàng rút thẻ ra ngoài, tâm lập tức liền hư rồi.Muốn hỏi Tống Nhất Phương một chút chuyện gì xảy ra!Bất quá chỉ có dãy số kẻ xấu, gọi tới, nhắc nhở không có cách nào chuyển được.Lại nghĩ tới tối hôm qua nhắc đến Thịnh cảnh sát, gọi điện thoại.Đối phương bắt được lại chưa nói một chữ liền treo.Gọi nữa, liền biến thành không người nghe.Kỳ quái.Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy rất bất an.Sau khi tiến vào văn phòng, tâm thần còn rất rã rời.Thời điểm tham gia hội nghị, thậm chí quên mất lên tiếng.Tan họp, Kha tổng gọi Kỷ Tiểu Yêu lại.“Trong lòng cậu có phải là có việc?”“Ừm.”Kỷ Tiểu Yêu không có phủ nhận, lại cũng không muốn giải thích.Trong phòng họp chỉ còn hai người bọn họ, Kha tổng đóng cửa lại, thái độ rất cẩn thận.“Chuyện đêm đó tôi uống say, tôi nghĩ tất yếu nói lời xin lỗi với ngươi.”“Hả?” Kỷ Tiểu Yêu nhớ tới đêm đó Kha tổng có chút vi thất thố, bất quá —— “Không có gì a.”Kha tổng cảm thấy bất ngờ, “Cậu không ngại?”Kỷ Tiểu Yêu lắc đầu một cái, nghĩ thầm say rượu thất thố rất bình thường.“Không ngại, rất nhiều người đều sẽ như vậy.”Kha tổng vỗ vỗ vai Kỷ Tiểu Yêu, cảm giác hơi thả lỏng.Hắn mặc dù coi như tuổi trẻ, thực tế đã sớm qua ba mươi tuổi. Tương tự tuổi tác, tương tự tình trạng người, rất nhiều người đều sẽ như vậy, hắn cũng không ngoại lệ. Hắn tuy rằng không lấy làm vinh hạnh, có thể lý giải với Kỷ Tiểu Yêu, cảm giác vẫn là hơi trấn an.Ngày đó thời điểm say rượu tỉnh lại, hắn phát hiện Kỷ Tiểu Yêu không ở, rất tự nhiên cho là Kỷ Tiểu Yêu tức giận. Bởi vì hắn nhìn thấy, ảnh kết hôn của mình bị lật đi ra.
Lúc tỉnh lại, gân cốt có chút vô lực, tinh thần cũng rất tốt.
Tháo màn cửa sổ, ánh mặt trời hiện ra trong mắt chiếu vào phòng, trên sàn nhà, trên tường tạo ra cái bóng vật dụng trong nhà.
Nhưng không thấy cái bóng của Tống Nhất Phương.
“Chú?”
Kỷ Tiểu Yêu ngồi trên giường gọi một tiếng, không có trả lời.
Lần thứ nhất cảm thấy được phòng ở nhỏ như vậy, thậm chí có chút trống rỗng.
Đồng hồ báo thức vang lên.
Đây là đồng hồ báo thức đáng tin, nhất định phải ra cửa bằng không sẽ báo động bị trễ.
Kỷ Tiểu Yêu vội vã rửa mặt, thời điểm ra cửa do dự một chút, vẫn là khóa cửa lại.
Thời điểm đi qua tập khu thể hình, nơi đó đã bị ánh mặt trời phủ kín.
Còn có người dậy sớm phơi đệm giường trên xà đơn.
A, cái xà đơn kia…
Nghĩ muốn lại gần xà đơn nhìn một chút, trên mặt đất có chút vết tích đêm qua hay không?
Nhưng là thời gian không đủ.
Đuổi theo xe bus, thời điểm quẹt thẻ, Kỷ Tiểu Yêu bất thình lình phát hiện trong túi xuất hiện một thứ.
Là một tấm… thẻ hành nghề – bằng bạc.
Lật qua lật lại, còn có một tờ giấy nhỏ, trên đó viết: “Mật mã tối hôm qua nói với ngươi, nhiều lần.”
Mật mã? Nhiều lần?
Kỷ Tiểu Yêu hồi tưởng một chút, con số tối hôm qua nói qua nhiều lần, chỉ có chuỗi ma tư mã Moss này.
A, cái mã điện báo kia…
Nhưng để lại thẻ là có ý gì?
Kỷ Tiểu Yêu có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ chú đã tiêu xài quen rồi?
Đến tòa nhà văn phòng tìm thủ khoản thử nhiệm, chuỗi mã điện báo này quả nhiên đúng.
Trong thẻ có ba mươi hai vạn để dành.
Kỷ Tiểu Yêu vội vàng rút thẻ ra ngoài, tâm lập tức liền hư rồi.
Muốn hỏi Tống Nhất Phương một chút chuyện gì xảy ra!
Bất quá chỉ có dãy số kẻ xấu, gọi tới, nhắc nhở không có cách nào chuyển được.
Lại nghĩ tới tối hôm qua nhắc đến Thịnh cảnh sát, gọi điện thoại.
Đối phương bắt được lại chưa nói một chữ liền treo.
Gọi nữa, liền biến thành không người nghe.
Kỳ quái.
Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy rất bất an.
Sau khi tiến vào văn phòng, tâm thần còn rất rã rời.
Thời điểm tham gia hội nghị, thậm chí quên mất lên tiếng.
Tan họp, Kha tổng gọi Kỷ Tiểu Yêu lại.
“Trong lòng cậu có phải là có việc?”
“Ừm.”
Kỷ Tiểu Yêu không có phủ nhận, lại cũng không muốn giải thích.
Trong phòng họp chỉ còn hai người bọn họ, Kha tổng đóng cửa lại, thái độ rất cẩn thận.
“Chuyện đêm đó tôi uống say, tôi nghĩ tất yếu nói lời xin lỗi với ngươi.”
“Hả?” Kỷ Tiểu Yêu nhớ tới đêm đó Kha tổng có chút vi thất thố, bất quá —— “Không có gì a.”
Kha tổng cảm thấy bất ngờ, “Cậu không ngại?”
Kỷ Tiểu Yêu lắc đầu một cái, nghĩ thầm say rượu thất thố rất bình thường.
“Không ngại, rất nhiều người đều sẽ như vậy.”
Kha tổng vỗ vỗ vai Kỷ Tiểu Yêu, cảm giác hơi thả lỏng.
Hắn mặc dù coi như tuổi trẻ, thực tế đã sớm qua ba mươi tuổi. Tương tự tuổi tác, tương tự tình trạng người, rất nhiều người đều sẽ như vậy, hắn cũng không ngoại lệ. Hắn tuy rằng không lấy làm vinh hạnh, có thể lý giải với Kỷ Tiểu Yêu, cảm giác vẫn là hơi trấn an.
Ngày đó thời điểm say rượu tỉnh lại, hắn phát hiện Kỷ Tiểu Yêu không ở, rất tự nhiên cho là Kỷ Tiểu Yêu tức giận. Bởi vì hắn nhìn thấy, ảnh kết hôn của mình bị lật đi ra.
Ngươi Rốt Cục Đến Tự ThúTác giả: Trương Mê KinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịHắn đem mình chặt chẽ vững vàng trói lại. Đưa lưng về phía cửa, quỳ ở trên ghế sa lon. Bắt đầu ảo tưởng. Đây là trò chơi hắn trong ngày hè thường làm. Không nguy hiểm cho bất luận người nào, không phá hỏng bất cứ chuyện gì, mà vẫn xấu hổ như cũ. Mà hắn yêu thích, loại xấu hổ này. (._. b**n th**…) Có lúc, hắn mặc áo may ô màu trắng, quần bò mỏng mềm mại. Đem mình làm thanh niên đầu đường. – thanh niên đầu đường: trai bao._. trai đứng đường. Bắt đầu ảo tưởng, thương nhân thành thục âu phục thẳng tắp, xuất hiện ở cửa bên kia. Có lúc, hắn mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu lam đậm. Chính là trang phục thời điểm hắn đi làm. Bắt đầu ảo tưởng, công nhân kiến trúc mang theo nón an toàn, ở trong ánh tà dương đẩy cửa mà vào. Quy tắc của trò chơi chính là như vậy. Mỗi cửa một khác, phải là một cái nhân vật càng lúc càng có hormone nam tính hơn. Bởi vì khoảng cách khác nhau, trực tiếp so sánh loại này kia, mới có thể phát động cướp đoạt cùng cảm xúc mãnh liệt. Lần này, hắn chỉ mặc áo quần ở nhà,… Lúc tỉnh lại, gân cốt có chút vô lực, tinh thần cũng rất tốt.Tháo màn cửa sổ, ánh mặt trời hiện ra trong mắt chiếu vào phòng, trên sàn nhà, trên tường tạo ra cái bóng vật dụng trong nhà.Nhưng không thấy cái bóng của Tống Nhất Phương.“Chú?”Kỷ Tiểu Yêu ngồi trên giường gọi một tiếng, không có trả lời.Lần thứ nhất cảm thấy được phòng ở nhỏ như vậy, thậm chí có chút trống rỗng.Đồng hồ báo thức vang lên.Đây là đồng hồ báo thức đáng tin, nhất định phải ra cửa bằng không sẽ báo động bị trễ.Kỷ Tiểu Yêu vội vã rửa mặt, thời điểm ra cửa do dự một chút, vẫn là khóa cửa lại.Thời điểm đi qua tập khu thể hình, nơi đó đã bị ánh mặt trời phủ kín.Còn có người dậy sớm phơi đệm giường trên xà đơn.A, cái xà đơn kia…Nghĩ muốn lại gần xà đơn nhìn một chút, trên mặt đất có chút vết tích đêm qua hay không?Nhưng là thời gian không đủ.Đuổi theo xe bus, thời điểm quẹt thẻ, Kỷ Tiểu Yêu bất thình lình phát hiện trong túi xuất hiện một thứ.Là một tấm… thẻ hành nghề – bằng bạc.Lật qua lật lại, còn có một tờ giấy nhỏ, trên đó viết: “Mật mã tối hôm qua nói với ngươi, nhiều lần.”Mật mã? Nhiều lần?Kỷ Tiểu Yêu hồi tưởng một chút, con số tối hôm qua nói qua nhiều lần, chỉ có chuỗi ma tư mã Moss này.A, cái mã điện báo kia…Nhưng để lại thẻ là có ý gì?Kỷ Tiểu Yêu có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ chú đã tiêu xài quen rồi?Đến tòa nhà văn phòng tìm thủ khoản thử nhiệm, chuỗi mã điện báo này quả nhiên đúng.Trong thẻ có ba mươi hai vạn để dành.Kỷ Tiểu Yêu vội vàng rút thẻ ra ngoài, tâm lập tức liền hư rồi.Muốn hỏi Tống Nhất Phương một chút chuyện gì xảy ra!Bất quá chỉ có dãy số kẻ xấu, gọi tới, nhắc nhở không có cách nào chuyển được.Lại nghĩ tới tối hôm qua nhắc đến Thịnh cảnh sát, gọi điện thoại.Đối phương bắt được lại chưa nói một chữ liền treo.Gọi nữa, liền biến thành không người nghe.Kỳ quái.Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy rất bất an.Sau khi tiến vào văn phòng, tâm thần còn rất rã rời.Thời điểm tham gia hội nghị, thậm chí quên mất lên tiếng.Tan họp, Kha tổng gọi Kỷ Tiểu Yêu lại.“Trong lòng cậu có phải là có việc?”“Ừm.”Kỷ Tiểu Yêu không có phủ nhận, lại cũng không muốn giải thích.Trong phòng họp chỉ còn hai người bọn họ, Kha tổng đóng cửa lại, thái độ rất cẩn thận.“Chuyện đêm đó tôi uống say, tôi nghĩ tất yếu nói lời xin lỗi với ngươi.”“Hả?” Kỷ Tiểu Yêu nhớ tới đêm đó Kha tổng có chút vi thất thố, bất quá —— “Không có gì a.”Kha tổng cảm thấy bất ngờ, “Cậu không ngại?”Kỷ Tiểu Yêu lắc đầu một cái, nghĩ thầm say rượu thất thố rất bình thường.“Không ngại, rất nhiều người đều sẽ như vậy.”Kha tổng vỗ vỗ vai Kỷ Tiểu Yêu, cảm giác hơi thả lỏng.Hắn mặc dù coi như tuổi trẻ, thực tế đã sớm qua ba mươi tuổi. Tương tự tuổi tác, tương tự tình trạng người, rất nhiều người đều sẽ như vậy, hắn cũng không ngoại lệ. Hắn tuy rằng không lấy làm vinh hạnh, có thể lý giải với Kỷ Tiểu Yêu, cảm giác vẫn là hơi trấn an.Ngày đó thời điểm say rượu tỉnh lại, hắn phát hiện Kỷ Tiểu Yêu không ở, rất tự nhiên cho là Kỷ Tiểu Yêu tức giận. Bởi vì hắn nhìn thấy, ảnh kết hôn của mình bị lật đi ra.