“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả?
Quyển 1 - Chương 8: Kỳ Khôi Đường
Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Có một khoảng thời gian, các anh em trong Kỳ Khôi Đường khổ không thể tả được.Bạn nói xem, bọn họ đường đường là hắc bang đó ấy vậy mà phải tuân thủ luật pháp lễ phép gì nữa chứ.“Nhanh nhanh nhanh, dập tắt thuốc lá coi!” Một hồi báo động vang lên, cậu chủ nhỏ với bạn học nhỏ của hắn đã rẽ vào, năm phút nữa sẽ đến đấy.“Ối…” Người trong phòng nhanh chóng làm tan khói thuốc, mở cửa sổ ra, quét dọn phi tang hết đống tàn thuốc. Có người còn chôm một lọ nước hoa của vợ mình lên, phun điên cuồng khắp nơi.Cứ nghĩ là chứng cứ phạm tội đều đã bị thủ tiêu hết, vừa mới thở phào nhẹ nhõm xong bỗng nhiên TV sau lưng họ lại truyền đến tiếng ưm a. Mấy người đứng đầu tức giận thật rồi, “f*ck! Thằng não tàn nào lại bật AV vậy? Chán sống hết rồi hả? Nhanh nhanh đi đóng cửa lại cho bố mày!”…Tiểu đệ mới đến lúc này lại dè dặt nhìn về phía đại ca đã mang mình đến, “Chúng ta thật sự là hắc bang ạ?”Đại ca không nhịn được ngó trời rồi lại nghiêm mặt gật đầu, “Hiểu nhiều luật pháp một chút, về sau có lợi cho cậu.”Thế là lúc Kỳ Minh không kiên nhẫn mà vỗ tay chỉ huy, mở ra một đường toàn tiếng vỗ tay như sấm dậy trong bang hội.Đường Miểu thì đỏ mặt, cúi đầu xuống tận 90o.Tâm trạng Kỳ Minh có chút tốt, tập dượt nhiều như vậy, lần này lại đại diện cho học sinh tốt nghiệp xuất sắc toàn thành phố đọc diễn thuyết chắc sẽ không khóc nhè nữa đâu nhỉ?
Có một khoảng thời gian, các anh em trong Kỳ Khôi Đường khổ không thể tả được.
Bạn nói xem, bọn họ đường đường là hắc bang đó ấy vậy mà phải tuân thủ luật pháp lễ phép gì nữa chứ.
“Nhanh nhanh nhanh, dập tắt thuốc lá coi!” Một hồi báo động vang lên, cậu chủ nhỏ với bạn học nhỏ của hắn đã rẽ vào, năm phút nữa sẽ đến đấy.
“Ối…” Người trong phòng nhanh chóng làm tan khói thuốc, mở cửa sổ ra, quét dọn phi tang hết đống tàn thuốc. Có người còn chôm một lọ nước hoa của vợ mình lên, phun điên cuồng khắp nơi.
Cứ nghĩ là chứng cứ phạm tội đều đã bị thủ tiêu hết, vừa mới thở phào nhẹ nhõm xong bỗng nhiên TV sau lưng họ lại truyền đến tiếng ưm a. Mấy người đứng đầu tức giận thật rồi, “f*ck! Thằng não tàn nào lại bật AV vậy? Chán sống hết rồi hả? Nhanh nhanh đi đóng cửa lại cho bố mày!”
…
Tiểu đệ mới đến lúc này lại dè dặt nhìn về phía đại ca đã mang mình đến, “Chúng ta thật sự là hắc bang ạ?”
Đại ca không nhịn được ngó trời rồi lại nghiêm mặt gật đầu, “Hiểu nhiều luật pháp một chút, về sau có lợi cho cậu.”
Thế là lúc Kỳ Minh không kiên nhẫn mà vỗ tay chỉ huy, mở ra một đường toàn tiếng vỗ tay như sấm dậy trong bang hội.
Đường Miểu thì đỏ mặt, cúi đầu xuống tận 90o.
Tâm trạng Kỳ Minh có chút tốt, tập dượt nhiều như vậy, lần này lại đại diện cho học sinh tốt nghiệp xuất sắc toàn thành phố đọc diễn thuyết chắc sẽ không khóc nhè nữa đâu nhỉ?
Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Có một khoảng thời gian, các anh em trong Kỳ Khôi Đường khổ không thể tả được.Bạn nói xem, bọn họ đường đường là hắc bang đó ấy vậy mà phải tuân thủ luật pháp lễ phép gì nữa chứ.“Nhanh nhanh nhanh, dập tắt thuốc lá coi!” Một hồi báo động vang lên, cậu chủ nhỏ với bạn học nhỏ của hắn đã rẽ vào, năm phút nữa sẽ đến đấy.“Ối…” Người trong phòng nhanh chóng làm tan khói thuốc, mở cửa sổ ra, quét dọn phi tang hết đống tàn thuốc. Có người còn chôm một lọ nước hoa của vợ mình lên, phun điên cuồng khắp nơi.Cứ nghĩ là chứng cứ phạm tội đều đã bị thủ tiêu hết, vừa mới thở phào nhẹ nhõm xong bỗng nhiên TV sau lưng họ lại truyền đến tiếng ưm a. Mấy người đứng đầu tức giận thật rồi, “f*ck! Thằng não tàn nào lại bật AV vậy? Chán sống hết rồi hả? Nhanh nhanh đi đóng cửa lại cho bố mày!”…Tiểu đệ mới đến lúc này lại dè dặt nhìn về phía đại ca đã mang mình đến, “Chúng ta thật sự là hắc bang ạ?”Đại ca không nhịn được ngó trời rồi lại nghiêm mặt gật đầu, “Hiểu nhiều luật pháp một chút, về sau có lợi cho cậu.”Thế là lúc Kỳ Minh không kiên nhẫn mà vỗ tay chỉ huy, mở ra một đường toàn tiếng vỗ tay như sấm dậy trong bang hội.Đường Miểu thì đỏ mặt, cúi đầu xuống tận 90o.Tâm trạng Kỳ Minh có chút tốt, tập dượt nhiều như vậy, lần này lại đại diện cho học sinh tốt nghiệp xuất sắc toàn thành phố đọc diễn thuyết chắc sẽ không khóc nhè nữa đâu nhỉ?