Tác giả:

“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả?

Quyển 2 - Chương 19: Có mục tiêu

Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Cao nhất nháo ra chuyện gà bay chó sủa này, ngược lại lớp 11 tốt nhiều, đại khái cũng hiểu được tầm qan trọng cả việc thi vào đại học, rất nhiều tư tình ngây thơ cũng thu hồi xuống đáy lòng, hết sức chuyên chú ngồi nghe giản ghi chép, tan học tranh thủ chợp mắt một hồi, muộn một chút thì mua sách luyện tập làm đề.Đường Miễu cùng Kỳ Minh vẫn cùng lớp cùng bàn, hết thảy đều không có biến hóa, thành tích của Đường Miễu vẫn ổn đều là thứ nhất, bỏ cách xa hơn mười mấy hạng, thành tích của Kỳ Minh được giám sát ở năm nhất, không trước không sau ở vị trí thứ 50.Đường Miễu bởi vì một khóa toán học mà bị đồng học quấn chặt lấy, tuy rằng Kỳ Minh không vui nhưng cũng không có cách nào để đuổi người đi, dứt khoát giúp Đường Miễu đem bài tập nộp cho lão sư số học.“Đường….. nha, Kỳ Minh a.” lão sư số học cũng là chủ nhiệm lớp bọn họ, thấy hắn cũng cười, “Giúp Đường Miễu nộp bài tập?”“Dạ, cậu ấy cùng đồng học giải thích bài trên lớp.” Cũng chỉ có lúc này Kỳ Minh mới nói nhiều như vậy, chính là giải thích rõ Đường Miễu không phải là cố ý không đến.Lão sư sẽ nghĩ một học sinh trung học sẽ nghĩ nhiều như vậy, “Hảo hảo, đồng học giúp đỡ lẫn nhau.”Kỳ Minh vừa muốn đi, đã bị lão sư gọi lại, “Ôi chao, Kỳ Minh, cuối kỳ em thi không tồi, tiếp tục cố gắn, đậu C đại cũng không thành vấn đề.”Cổ họng Kỳ Minh nghẹn lại, thanh âm đột nhiên có chút ách, “Kia…. A đại đâu?”Lão sư kinh ngạc nhìn thoáng qua, nàng còn tưởng rằng Kỳ Minh không quá để ý đến trường học, cái này cũng cười, “Tiểu tử thực có mục tiêu a, em nói A đại, em lại thêm thêm tinh thần đi.”“Dạ….. cám ơn lão sư.”

Cao nhất nháo ra chuyện gà bay chó sủa này, ngược lại lớp 11 tốt nhiều, đại khái cũng hiểu được tầm qan trọng cả việc thi vào đại học, rất nhiều tư tình ngây thơ cũng thu hồi xuống đáy lòng, hết sức chuyên chú ngồi nghe giản ghi chép, tan học tranh thủ chợp mắt một hồi, muộn một chút thì mua sách luyện tập làm đề.

Đường Miễu cùng Kỳ Minh vẫn cùng lớp cùng bàn, hết thảy đều không có biến hóa, thành tích của Đường Miễu vẫn ổn đều là thứ nhất, bỏ cách xa hơn mười mấy hạng, thành tích của Kỳ Minh được giám sát ở năm nhất, không trước không sau ở vị trí thứ 50.

Đường Miễu bởi vì một khóa toán học mà bị đồng học quấn chặt lấy, tuy rằng Kỳ Minh không vui nhưng cũng không có cách nào để đuổi người đi, dứt khoát giúp Đường Miễu đem bài tập nộp cho lão sư số học.

“Đường….. nha, Kỳ Minh a.” lão sư số học cũng là chủ nhiệm lớp bọn họ, thấy hắn cũng cười, “Giúp Đường Miễu nộp bài tập?”

“Dạ, cậu ấy cùng đồng học giải thích bài trên lớp.” Cũng chỉ có lúc này Kỳ Minh mới nói nhiều như vậy, chính là giải thích rõ Đường Miễu không phải là cố ý không đến.

Lão sư sẽ nghĩ một học sinh trung học sẽ nghĩ nhiều như vậy, “Hảo hảo, đồng học giúp đỡ lẫn nhau.”

Kỳ Minh vừa muốn đi, đã bị lão sư gọi lại, “Ôi chao, Kỳ Minh, cuối kỳ em thi không tồi, tiếp tục cố gắn, đậu C đại cũng không thành vấn đề.”

Cổ họng Kỳ Minh nghẹn lại, thanh âm đột nhiên có chút ách, “Kia…. A đại đâu?”

Lão sư kinh ngạc nhìn thoáng qua, nàng còn tưởng rằng Kỳ Minh không quá để ý đến trường học, cái này cũng cười, “Tiểu tử thực có mục tiêu a, em nói A đại, em lại thêm thêm tinh thần đi.”

“Dạ….. cám ơn lão sư.”

Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Cao nhất nháo ra chuyện gà bay chó sủa này, ngược lại lớp 11 tốt nhiều, đại khái cũng hiểu được tầm qan trọng cả việc thi vào đại học, rất nhiều tư tình ngây thơ cũng thu hồi xuống đáy lòng, hết sức chuyên chú ngồi nghe giản ghi chép, tan học tranh thủ chợp mắt một hồi, muộn một chút thì mua sách luyện tập làm đề.Đường Miễu cùng Kỳ Minh vẫn cùng lớp cùng bàn, hết thảy đều không có biến hóa, thành tích của Đường Miễu vẫn ổn đều là thứ nhất, bỏ cách xa hơn mười mấy hạng, thành tích của Kỳ Minh được giám sát ở năm nhất, không trước không sau ở vị trí thứ 50.Đường Miễu bởi vì một khóa toán học mà bị đồng học quấn chặt lấy, tuy rằng Kỳ Minh không vui nhưng cũng không có cách nào để đuổi người đi, dứt khoát giúp Đường Miễu đem bài tập nộp cho lão sư số học.“Đường….. nha, Kỳ Minh a.” lão sư số học cũng là chủ nhiệm lớp bọn họ, thấy hắn cũng cười, “Giúp Đường Miễu nộp bài tập?”“Dạ, cậu ấy cùng đồng học giải thích bài trên lớp.” Cũng chỉ có lúc này Kỳ Minh mới nói nhiều như vậy, chính là giải thích rõ Đường Miễu không phải là cố ý không đến.Lão sư sẽ nghĩ một học sinh trung học sẽ nghĩ nhiều như vậy, “Hảo hảo, đồng học giúp đỡ lẫn nhau.”Kỳ Minh vừa muốn đi, đã bị lão sư gọi lại, “Ôi chao, Kỳ Minh, cuối kỳ em thi không tồi, tiếp tục cố gắn, đậu C đại cũng không thành vấn đề.”Cổ họng Kỳ Minh nghẹn lại, thanh âm đột nhiên có chút ách, “Kia…. A đại đâu?”Lão sư kinh ngạc nhìn thoáng qua, nàng còn tưởng rằng Kỳ Minh không quá để ý đến trường học, cái này cũng cười, “Tiểu tử thực có mục tiêu a, em nói A đại, em lại thêm thêm tinh thần đi.”“Dạ….. cám ơn lão sư.”

Quyển 2 - Chương 19: Có mục tiêu