Tác giả:

“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả?

Quyển 3 - Chương 27: Vì em

Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Ba ngày sau, Đường Miễu lại cùng ba mình ngồi chung trên một bàn cơm.Đường Chiến muốn nói lại thôi nói: “Bạn của con…….”Nhìn hai mắt Đường Miễu sưng đỏ, Đường Chiến cũng cảm thấy trong lòng xoắn thành một đoàn, “Cũng là vì tốt cho con.”“…….. Con biết.” Đường Miễu thấp giọng gật đầu, giống như là cũng là vì tốt cho cậu, cho nên trước tiên gọi cậu trở về, chỉ sợ ông đã bị cảnh sát gặn hỏi lúc làm hành vi quá khích.“Kỳ Minh là một đứa nhỏ tốt, chỉ là có chút chuyện……..” Đường Chiến cũng thực bất đắc dĩ, Kỳ Minh đương nhiên là vô tội, nhưng Kỳ Thiên chạy, giữ lại Kỳ Minh, tất cả mọi người chỉ biết theo dõi hắn, lần này án tử quá lớn, liên quan đến ám sát quan viên quan trọng, Kỳ Minh ở lại chỉ là càng thêm không tốt, mà Kỳ Minh không dễ chịu, chẳng lẽ Đường Miễu có thể dễ chịu sao, hơn nữa thân phận Đường Miễu mẫn cảm, liên quan đến Đường gia đều bị liên lụy……..Đường Chiến đương nhiên rất quen thuộc Kỳ Minh, tuy rằng lập trường của trưởng bối hai nhà khác nhau tận lực không gặp mặt, nhưng Kỳ Minh cũng là ông nhìn từ nhỏ đến lớn, người trong mắt ông, trong mắt của con ông, làm sao Đường Chiến không nhìn thấy rõ.Trước kia Dường Chiến chỉ là nghĩ, đi từng bước xem từng bước, nhưng ngày hôm qua bọn họ điều tra ra thọng tin và tin nhắn của Đường Miễu và Kỳ Minh, ông mới lần đầu tiên cảm thấy được Kỳ Minh là một nam nhân, cũng là lần đầu tiên nhìn thẳng vào tình ý của Kỳ Minh dành cho Đường Miễu.Đôi khi ròi đi mới là phương thức tốt nhất thành toàn lẫn nhau.Chẳng sợ ngày nào đó Kỳ Minh lộ ra chút gì với Đường Miễu, hiện tại Đường Miễu cng4 không thể an ổn ngồi ở nhà.“Con muốn quay về trường.” Đường Miễu chưa ăn vào hớp cơm, liền đứng dậy.“Đường Miễu.”“Con sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch, con còn muốn cùng anh ấy thi vào đại học, lại nó Kỳ Minh cũng không chết, đúng không.”Đường Miễu sau này hồi tưởng lại, cậu đại khái là ra dáng rất bình tĩnh mà trực tiếp.Từ đó về sai, hai từ Kỳ Minh trờ thành cấm kỵ của Đường gia.

Ba ngày sau, Đường Miễu lại cùng ba mình ngồi chung trên một bàn cơm.

Đường Chiến muốn nói lại thôi nói: “Bạn của con…….”

Nhìn hai mắt Đường Miễu sưng đỏ, Đường Chiến cũng cảm thấy trong lòng xoắn thành một đoàn, “Cũng là vì tốt cho con.”

“…….. Con biết.” Đường Miễu thấp giọng gật đầu, giống như là cũng là vì tốt cho cậu, cho nên trước tiên gọi cậu trở về, chỉ sợ ông đã bị cảnh sát gặn hỏi lúc làm hành vi quá khích.

“Kỳ Minh là một đứa nhỏ tốt, chỉ là có chút chuyện……..” Đường Chiến cũng thực bất đắc dĩ, Kỳ Minh đương nhiên là vô tội, nhưng Kỳ Thiên chạy, giữ lại Kỳ Minh, tất cả mọi người chỉ biết theo dõi hắn, lần này án tử quá lớn, liên quan đến ám sát quan viên quan trọng, Kỳ Minh ở lại chỉ là càng thêm không tốt, mà Kỳ Minh không dễ chịu, chẳng lẽ Đường Miễu có thể dễ chịu sao, hơn nữa thân phận Đường Miễu mẫn cảm, liên quan đến Đường gia đều bị liên lụy……..

Đường Chiến đương nhiên rất quen thuộc Kỳ Minh, tuy rằng lập trường của trưởng bối hai nhà khác nhau tận lực không gặp mặt, nhưng Kỳ Minh cũng là ông nhìn từ nhỏ đến lớn, người trong mắt ông, trong mắt của con ông, làm sao Đường Chiến không nhìn thấy rõ.

Trước kia Dường Chiến chỉ là nghĩ, đi từng bước xem từng bước, nhưng ngày hôm qua bọn họ điều tra ra thọng tin và tin nhắn của Đường Miễu và Kỳ Minh, ông mới lần đầu tiên cảm thấy được Kỳ Minh là một nam nhân, cũng là lần đầu tiên nhìn thẳng vào tình ý của Kỳ Minh dành cho Đường Miễu.

Đôi khi ròi đi mới là phương thức tốt nhất thành toàn lẫn nhau.

Chẳng sợ ngày nào đó Kỳ Minh lộ ra chút gì với Đường Miễu, hiện tại Đường Miễu cng4 không thể an ổn ngồi ở nhà.

“Con muốn quay về trường.” Đường Miễu chưa ăn vào hớp cơm, liền đứng dậy.

“Đường Miễu.”

“Con sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch, con còn muốn cùng anh ấy thi vào đại học, lại nó Kỳ Minh cũng không chết, đúng không.”

Đường Miễu sau này hồi tưởng lại, cậu đại khái là ra dáng rất bình tĩnh mà trực tiếp.

Từ đó về sai, hai từ Kỳ Minh trờ thành cấm kỵ của Đường gia.

Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Ba ngày sau, Đường Miễu lại cùng ba mình ngồi chung trên một bàn cơm.Đường Chiến muốn nói lại thôi nói: “Bạn của con…….”Nhìn hai mắt Đường Miễu sưng đỏ, Đường Chiến cũng cảm thấy trong lòng xoắn thành một đoàn, “Cũng là vì tốt cho con.”“…….. Con biết.” Đường Miễu thấp giọng gật đầu, giống như là cũng là vì tốt cho cậu, cho nên trước tiên gọi cậu trở về, chỉ sợ ông đã bị cảnh sát gặn hỏi lúc làm hành vi quá khích.“Kỳ Minh là một đứa nhỏ tốt, chỉ là có chút chuyện……..” Đường Chiến cũng thực bất đắc dĩ, Kỳ Minh đương nhiên là vô tội, nhưng Kỳ Thiên chạy, giữ lại Kỳ Minh, tất cả mọi người chỉ biết theo dõi hắn, lần này án tử quá lớn, liên quan đến ám sát quan viên quan trọng, Kỳ Minh ở lại chỉ là càng thêm không tốt, mà Kỳ Minh không dễ chịu, chẳng lẽ Đường Miễu có thể dễ chịu sao, hơn nữa thân phận Đường Miễu mẫn cảm, liên quan đến Đường gia đều bị liên lụy……..Đường Chiến đương nhiên rất quen thuộc Kỳ Minh, tuy rằng lập trường của trưởng bối hai nhà khác nhau tận lực không gặp mặt, nhưng Kỳ Minh cũng là ông nhìn từ nhỏ đến lớn, người trong mắt ông, trong mắt của con ông, làm sao Đường Chiến không nhìn thấy rõ.Trước kia Dường Chiến chỉ là nghĩ, đi từng bước xem từng bước, nhưng ngày hôm qua bọn họ điều tra ra thọng tin và tin nhắn của Đường Miễu và Kỳ Minh, ông mới lần đầu tiên cảm thấy được Kỳ Minh là một nam nhân, cũng là lần đầu tiên nhìn thẳng vào tình ý của Kỳ Minh dành cho Đường Miễu.Đôi khi ròi đi mới là phương thức tốt nhất thành toàn lẫn nhau.Chẳng sợ ngày nào đó Kỳ Minh lộ ra chút gì với Đường Miễu, hiện tại Đường Miễu cng4 không thể an ổn ngồi ở nhà.“Con muốn quay về trường.” Đường Miễu chưa ăn vào hớp cơm, liền đứng dậy.“Đường Miễu.”“Con sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch, con còn muốn cùng anh ấy thi vào đại học, lại nó Kỳ Minh cũng không chết, đúng không.”Đường Miễu sau này hồi tưởng lại, cậu đại khái là ra dáng rất bình tĩnh mà trực tiếp.Từ đó về sai, hai từ Kỳ Minh trờ thành cấm kỵ của Đường gia.

Quyển 3 - Chương 27: Vì em