“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả?
Quyển 4 - Chương 37: Đợi được rồi
Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Lệnh truy nả hủy bỏ.Đường Chiến nhìn văn kiện đăng báo, thậm chí có một loại hương vị khổ tẫn cam lai.Cấp dưới không giải thích được, vì cái gì Đường bộ trưởng nhậm chức cảnh sát trưởng B thị bị một cái án sai thế nhưng có thể làm ông cao hứng như vậy, tuy rằng ông cũng tranh thủ thật lâu hạ lệnh cho bọn họ tra án này.Nhưng hướng nghiêm trọng mà nói là cái án sai, phải truy trách nhiệm a.Chỉ là trong lòng của bọn họ cũng biết rõ ràng, án kiện năm ấy nhiều hơn là tranh giành lợi ích.Chính là kẻ phạm tội thật sự Diêu Lâm vừa mới chịu hình phạt, tự sát trong ngục giam còn lưu lại một huyết thư, làm nhân chứng giả và chứng cứ giả, còn chỉ ra phe phái chủ mưu sau lưng………“Đường bộ trưởng, ngài vẫn muốn kí tên.”“Kí, đương nhiên phải kí.”Khóe mắt Đường Chiến phiếm lệ quang.
Lệnh truy nả hủy bỏ.
Đường Chiến nhìn văn kiện đăng báo, thậm chí có một loại hương vị khổ tẫn cam lai.
Cấp dưới không giải thích được, vì cái gì Đường bộ trưởng nhậm chức cảnh sát trưởng B thị bị một cái án sai thế nhưng có thể làm ông cao hứng như vậy, tuy rằng ông cũng tranh thủ thật lâu hạ lệnh cho bọn họ tra án này.
Nhưng hướng nghiêm trọng mà nói là cái án sai, phải truy trách nhiệm a.
Chỉ là trong lòng của bọn họ cũng biết rõ ràng, án kiện năm ấy nhiều hơn là tranh giành lợi ích.
Chính là kẻ phạm tội thật sự Diêu Lâm vừa mới chịu hình phạt, tự sát trong ngục giam còn lưu lại một huyết thư, làm nhân chứng giả và chứng cứ giả, còn chỉ ra phe phái chủ mưu sau lưng………
“Đường bộ trưởng, ngài vẫn muốn kí tên.”
“Kí, đương nhiên phải kí.”
Khóe mắt Đường Chiến phiếm lệ quang.
Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Lệnh truy nả hủy bỏ.Đường Chiến nhìn văn kiện đăng báo, thậm chí có một loại hương vị khổ tẫn cam lai.Cấp dưới không giải thích được, vì cái gì Đường bộ trưởng nhậm chức cảnh sát trưởng B thị bị một cái án sai thế nhưng có thể làm ông cao hứng như vậy, tuy rằng ông cũng tranh thủ thật lâu hạ lệnh cho bọn họ tra án này.Nhưng hướng nghiêm trọng mà nói là cái án sai, phải truy trách nhiệm a.Chỉ là trong lòng của bọn họ cũng biết rõ ràng, án kiện năm ấy nhiều hơn là tranh giành lợi ích.Chính là kẻ phạm tội thật sự Diêu Lâm vừa mới chịu hình phạt, tự sát trong ngục giam còn lưu lại một huyết thư, làm nhân chứng giả và chứng cứ giả, còn chỉ ra phe phái chủ mưu sau lưng………“Đường bộ trưởng, ngài vẫn muốn kí tên.”“Kí, đương nhiên phải kí.”Khóe mắt Đường Chiến phiếm lệ quang.