“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả?
Quyển 4 - Chương 40: Đều đi ra ngoài
Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Trước khi Đường Miễu đẩy cửa vào, đã thu lại mọi cảm xúc, đang nghĩ tiếng chào hỏi Italy nói thế nào, hơn nữa đem bí thư của cậu dọa đến run cầm cập, bút sổ sách cậu phải đòi lại.Sau khi đẩy cửa bước vào, Đường Miễu nhìn ba hắc y nam nhân đứng bên trong giống như đúc những gì bí thư miêu tả, lại nhìn nam nhân không kiên nhẫn ngồi ở giữa, đột nhiên có chút muốn cười lại muốn khóc.Đường Miễu run rẩy môi nói: “Đi ra ngoài.”“Boss?”“Đều đi ra ngoài, chút sinh ý này một mình tôi đàm phán là được.”Nam nhân ngồi đó mạnh đứng lên miệng hơi hơi mở lớn, tròng mắt cũng chậm rãi đỏ lên.Đường Miễu nhớ trừ bỏ đêm hôm đó, cậu chưa từng gặp qua Kỳ Minh ngu xuẩn như vậy.Kỳ Minh giọng khàn khàn: “Đều đi ra ngoài.”Hắc y nhân tuy rằng kinh ngạc nhưng đều ngoan ngoãn mà rời đi, trước khi đi còn đem tiểu bí thư xách ra ngoài. (PH: bí thư là thư ký nhé, lười xem quá nên để theo QT luôn.)Vì thế tuy rằng phát hiện tiểu bí thư mất mặt, bọn họ cũng tựa hồ là người Trung Quốc, tuy rằng có chút cao, tăng thêm chút nữa, cho giống xã hội đen một chút.
Trước khi Đường Miễu đẩy cửa vào, đã thu lại mọi cảm xúc, đang nghĩ tiếng chào hỏi Italy nói thế nào, hơn nữa đem bí thư của cậu dọa đến run cầm cập, bút sổ sách cậu phải đòi lại.
Sau khi đẩy cửa bước vào, Đường Miễu nhìn ba hắc y nam nhân đứng bên trong giống như đúc những gì bí thư miêu tả, lại nhìn nam nhân không kiên nhẫn ngồi ở giữa, đột nhiên có chút muốn cười lại muốn khóc.
Đường Miễu run rẩy môi nói: “Đi ra ngoài.”
“Boss?”
“Đều đi ra ngoài, chút sinh ý này một mình tôi đàm phán là được.”
Nam nhân ngồi đó mạnh đứng lên miệng hơi hơi mở lớn, tròng mắt cũng chậm rãi đỏ lên.
Đường Miễu nhớ trừ bỏ đêm hôm đó, cậu chưa từng gặp qua Kỳ Minh ngu xuẩn như vậy.
Kỳ Minh giọng khàn khàn: “Đều đi ra ngoài.”
Hắc y nhân tuy rằng kinh ngạc nhưng đều ngoan ngoãn mà rời đi, trước khi đi còn đem tiểu bí thư xách ra ngoài. (PH: bí thư là thư ký nhé, lười xem quá nên để theo QT luôn.)
Vì thế tuy rằng phát hiện tiểu bí thư mất mặt, bọn họ cũng tựa hồ là người Trung Quốc, tuy rằng có chút cao, tăng thêm chút nữa, cho giống xã hội đen một chút.
Túi Khóc Nhỏ Cùng Với Quý Ngài Nóng Tính Của Cậu ẤyTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng“Không được khóc!” Kỳ Minh cau mày, bộ dạng mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính bị nhóc nhăn lại thành vẻ bá đạo hung dữ. Đường Miểu bị dọa đến phát sợ, khóc càng lúc càng kinh hơn nữa. Kỳ Minh vỗ bàn tay nho nhỏ lên bàn, “Bị gì mà khóc dữ đến vậy?” “Nó… Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi.” Đường Miểu khẽ lên tiếng. Răng của bé bị sâu nên ba mẹ hạn chế số lượng kẹo của bé, với kẹo bị cướp lại là kẹo được ông nội mang từ nước ngoài về, chỉ còn có mấy viên thôi hà. Kỳ Minh rất khó chịu, nhóc chưa từng gặp qua thằng nhóc nào lại thích khóc đến thế, nhóc cáu kỉnh nên không kiểm soát được tính khí của mình. Nhưng nhóc nhớ rất rõ lời ba đã từng răn dạy thuộc hạ của mình rằng, giết gà dọa khỉ, mục tiêu là khỉ chứ không phải gà. Muốn tìm thì phải đi tìm đến tên cầm đầu gây nên chuyện này. Tên cầm đầu gây chuyện khiến nhóc khó chịu ư? Được lắm, đến cuối cùng thì đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Trước khi Đường Miễu đẩy cửa vào, đã thu lại mọi cảm xúc, đang nghĩ tiếng chào hỏi Italy nói thế nào, hơn nữa đem bí thư của cậu dọa đến run cầm cập, bút sổ sách cậu phải đòi lại.Sau khi đẩy cửa bước vào, Đường Miễu nhìn ba hắc y nam nhân đứng bên trong giống như đúc những gì bí thư miêu tả, lại nhìn nam nhân không kiên nhẫn ngồi ở giữa, đột nhiên có chút muốn cười lại muốn khóc.Đường Miễu run rẩy môi nói: “Đi ra ngoài.”“Boss?”“Đều đi ra ngoài, chút sinh ý này một mình tôi đàm phán là được.”Nam nhân ngồi đó mạnh đứng lên miệng hơi hơi mở lớn, tròng mắt cũng chậm rãi đỏ lên.Đường Miễu nhớ trừ bỏ đêm hôm đó, cậu chưa từng gặp qua Kỳ Minh ngu xuẩn như vậy.Kỳ Minh giọng khàn khàn: “Đều đi ra ngoài.”Hắc y nhân tuy rằng kinh ngạc nhưng đều ngoan ngoãn mà rời đi, trước khi đi còn đem tiểu bí thư xách ra ngoài. (PH: bí thư là thư ký nhé, lười xem quá nên để theo QT luôn.)Vì thế tuy rằng phát hiện tiểu bí thư mất mặt, bọn họ cũng tựa hồ là người Trung Quốc, tuy rằng có chút cao, tăng thêm chút nữa, cho giống xã hội đen một chút.