☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn…
Chương 1082: Trừ anh, em còn có thể muốn ai? 【2】
Thiếu Phu Nhân Vô LạiTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn… Đi muôn mọi vùng trời, thời gian trôi qua, bỗng nhiên quay đầu, lại phát hiện, duy chỉ có em, là tồn tại khắc sâu nhất.Hai người cũng không nói chuyện, nhưng là hết lần này tới lần khác giống như là có thể hiểu những cảm giác kia ở đáy lòng lẫn nhau.Ánh mắt Bạc Sủng Nhi, không nhịn được cũng như nước.Bao nhiêu năm sau này, Bạc Sủng Nhi bỗng nhiên nhớ tới khoảnh khắc, cũng cảm thấy có chút khó tin, vô cùng bất khả tư nghị.Cô cũng không nói tha thứ anh, cũng không có nói chân chân chính chính không thể vượt qua, càng không nói mình muốn cùng Tịch Giản Cận ở chung một chỗ, nhưng là hết lần này tới lần khác, chính là cảm thấy giữa cô cùng Tịch Giản Cận, chưa bao giờ tâm linh tương thong như lúc ấy.Một ít lời, cô không nói ra, anh cũng không nói ra, hết lần này tới lần khác cả hai lại đều hiểu được.Điện thoại như vậy, hoàng hôn như vậy, Tịch Giản Cận như vậy.Để cho đáy lòng Bạc Sủng Nhi cảm thấy ấm áp, đầy đủ cho nhau vì lẫn nhau một đời một thế, vĩnh viễn cũng sẽ không ghét bỏ!Sức mạnh của ái tình có lẽ chính là loại cường đại này đi.Có thể làm cho oán hận biến mất, tỷ như Bạc Sủng Nhi đánh mất con của mình, lòng tràn đầy oán hận, quấn quấn nhiễu nhiễu, nhưng cuối cùng vẫn trốn không thoát Tịch Giản Cận chính mình yêu.Cũng có thể để cho tốt đẹp biến thành tà ác, tỷ như Hàn Như Y, cô ta yêu chồng của cô ta, cho nên mới phải vì yêu sinh hận, mới muốn khiến người làm cho cô ta mất đi hạnh phúc, cũng không lấy được hạnh phúc.Cái thế giới này, thật rất tốt đẹp.Từ các góc độ phân tích tới, tốt đẹp chính là.Mặc dù tồn tại rất nhiều bất đắc dĩ cùng tàn nhẫn.Nhưng là chỉ cần trong lòng có yêu, vẫn có thể ở sau mưa gió, mỹ mãn hạnh phúc.Hai người cầm di động không nói gì, đáy lòng lẫn nhau đều biết một ít chuyện, chậm rãi tan vỡ từng ly từng tý, hồi lâu, Tịch Giản Cận mới cầm di động, cúi đầu trầm trầm bật cười, "Đợi anh đem Tiểu Hải Dương đưa về nhà."Bạc Sủng Nhi cũng theo đó nhẹ nhàng cười cười, mặt mày cong cong, đáy lòng bởi vì xế chiều thấy một màn như vậy mà khiến cho bi ai chậm rãi tiêu tán: "Tốt."Bạc Sủng Nhi cho là Tịch Giản Cận sẽ cúp điện thoại, ai biết Tịch Giản Cận đột nhiên lại hỏi một câu: "Em đối với biểu hiện hôm nay của anh có hài lòng không?"Bạc Sủng Nhi nhíu mày, còn không có lên tiếng, Tịch Giản Cận tiếp tục nói: "Vốn là muốn mang trẻ con đi để đẩy nhanh tiến độ tình cảm giữa chúng ta, ai biết ngược lại làm em khổ sở, xem ra cái kế hoạch theo đuổi này, cũng không dùng được!"
Đi muôn mọi vùng trời, thời gian trôi qua, bỗng nhiên quay đầu, lại phát hiện, duy chỉ có em, là tồn tại khắc sâu nhất.
Hai người cũng không nói chuyện, nhưng là hết lần này tới lần khác giống như là có thể hiểu những cảm giác kia ở đáy lòng lẫn nhau.
Ánh mắt Bạc Sủng Nhi, không nhịn được cũng như nước.
Bao nhiêu năm sau này, Bạc Sủng Nhi bỗng nhiên nhớ tới khoảnh khắc, cũng cảm thấy có chút khó tin, vô cùng bất khả tư nghị.
Cô cũng không nói tha thứ anh, cũng không có nói chân chân chính chính không thể vượt qua, càng không nói mình muốn cùng Tịch Giản Cận ở chung một chỗ, nhưng là hết lần này tới lần khác, chính là cảm thấy giữa cô cùng Tịch Giản Cận, chưa bao giờ tâm linh tương thong như lúc ấy.
Một ít lời, cô không nói ra, anh cũng không nói ra, hết lần này tới lần khác cả hai lại đều hiểu được.
Điện thoại như vậy, hoàng hôn như vậy, Tịch Giản Cận như vậy.
Để cho đáy lòng Bạc Sủng Nhi cảm thấy ấm áp, đầy đủ cho nhau vì lẫn nhau một đời một thế, vĩnh viễn cũng sẽ không ghét bỏ!
Sức mạnh của ái tình có lẽ chính là loại cường đại này đi.
Có thể làm cho oán hận biến mất, tỷ như Bạc Sủng Nhi đánh mất con của mình, lòng tràn đầy oán hận, quấn quấn nhiễu nhiễu, nhưng cuối cùng vẫn trốn không thoát Tịch Giản Cận chính mình yêu.
Cũng có thể để cho tốt đẹp biến thành tà ác, tỷ như Hàn Như Y, cô ta yêu chồng của cô ta, cho nên mới phải vì yêu sinh hận, mới muốn khiến người làm cho cô ta mất đi hạnh phúc, cũng không lấy được hạnh phúc.
Cái thế giới này, thật rất tốt đẹp.
Từ các góc độ phân tích tới, tốt đẹp chính là.
Mặc dù tồn tại rất nhiều bất đắc dĩ cùng tàn nhẫn.
Nhưng là chỉ cần trong lòng có yêu, vẫn có thể ở sau mưa gió, mỹ mãn hạnh phúc.
Hai người cầm di động không nói gì, đáy lòng lẫn nhau đều biết một ít chuyện, chậm rãi tan vỡ từng ly từng tý, hồi lâu, Tịch Giản Cận mới cầm di động, cúi đầu trầm trầm bật cười, "Đợi anh đem Tiểu Hải Dương đưa về nhà."
Bạc Sủng Nhi cũng theo đó nhẹ nhàng cười cười, mặt mày cong cong, đáy lòng bởi vì xế chiều thấy một màn như vậy mà khiến cho bi ai chậm rãi tiêu tán: "Tốt."
Bạc Sủng Nhi cho là Tịch Giản Cận sẽ cúp điện thoại, ai biết Tịch Giản Cận đột nhiên lại hỏi một câu: "Em đối với biểu hiện hôm nay của anh có hài lòng không?"
Bạc Sủng Nhi nhíu mày, còn không có lên tiếng, Tịch Giản Cận tiếp tục nói: "Vốn là muốn mang trẻ con đi để đẩy nhanh tiến độ tình cảm giữa chúng ta, ai biết ngược lại làm em khổ sở, xem ra cái kế hoạch theo đuổi này, cũng không dùng được!"
Thiếu Phu Nhân Vô LạiTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn… Đi muôn mọi vùng trời, thời gian trôi qua, bỗng nhiên quay đầu, lại phát hiện, duy chỉ có em, là tồn tại khắc sâu nhất.Hai người cũng không nói chuyện, nhưng là hết lần này tới lần khác giống như là có thể hiểu những cảm giác kia ở đáy lòng lẫn nhau.Ánh mắt Bạc Sủng Nhi, không nhịn được cũng như nước.Bao nhiêu năm sau này, Bạc Sủng Nhi bỗng nhiên nhớ tới khoảnh khắc, cũng cảm thấy có chút khó tin, vô cùng bất khả tư nghị.Cô cũng không nói tha thứ anh, cũng không có nói chân chân chính chính không thể vượt qua, càng không nói mình muốn cùng Tịch Giản Cận ở chung một chỗ, nhưng là hết lần này tới lần khác, chính là cảm thấy giữa cô cùng Tịch Giản Cận, chưa bao giờ tâm linh tương thong như lúc ấy.Một ít lời, cô không nói ra, anh cũng không nói ra, hết lần này tới lần khác cả hai lại đều hiểu được.Điện thoại như vậy, hoàng hôn như vậy, Tịch Giản Cận như vậy.Để cho đáy lòng Bạc Sủng Nhi cảm thấy ấm áp, đầy đủ cho nhau vì lẫn nhau một đời một thế, vĩnh viễn cũng sẽ không ghét bỏ!Sức mạnh của ái tình có lẽ chính là loại cường đại này đi.Có thể làm cho oán hận biến mất, tỷ như Bạc Sủng Nhi đánh mất con của mình, lòng tràn đầy oán hận, quấn quấn nhiễu nhiễu, nhưng cuối cùng vẫn trốn không thoát Tịch Giản Cận chính mình yêu.Cũng có thể để cho tốt đẹp biến thành tà ác, tỷ như Hàn Như Y, cô ta yêu chồng của cô ta, cho nên mới phải vì yêu sinh hận, mới muốn khiến người làm cho cô ta mất đi hạnh phúc, cũng không lấy được hạnh phúc.Cái thế giới này, thật rất tốt đẹp.Từ các góc độ phân tích tới, tốt đẹp chính là.Mặc dù tồn tại rất nhiều bất đắc dĩ cùng tàn nhẫn.Nhưng là chỉ cần trong lòng có yêu, vẫn có thể ở sau mưa gió, mỹ mãn hạnh phúc.Hai người cầm di động không nói gì, đáy lòng lẫn nhau đều biết một ít chuyện, chậm rãi tan vỡ từng ly từng tý, hồi lâu, Tịch Giản Cận mới cầm di động, cúi đầu trầm trầm bật cười, "Đợi anh đem Tiểu Hải Dương đưa về nhà."Bạc Sủng Nhi cũng theo đó nhẹ nhàng cười cười, mặt mày cong cong, đáy lòng bởi vì xế chiều thấy một màn như vậy mà khiến cho bi ai chậm rãi tiêu tán: "Tốt."Bạc Sủng Nhi cho là Tịch Giản Cận sẽ cúp điện thoại, ai biết Tịch Giản Cận đột nhiên lại hỏi một câu: "Em đối với biểu hiện hôm nay của anh có hài lòng không?"Bạc Sủng Nhi nhíu mày, còn không có lên tiếng, Tịch Giản Cận tiếp tục nói: "Vốn là muốn mang trẻ con đi để đẩy nhanh tiến độ tình cảm giữa chúng ta, ai biết ngược lại làm em khổ sở, xem ra cái kế hoạch theo đuổi này, cũng không dùng được!"