Tác giả:

Căn biệt thự về đêm dần tĩnh lặng trong màu trời đen kịt. Đồng hồ đầu tường tí tách kêu rồi rống lớn một tiếng đinh tai nhức óc báo hiệu 6h tối đã đến. Liếc nhìn chiếc đồng hồ rất biết thời thế kia một cái, người đàn ông mặt mũi cố gắng lắm cũng được cói là đẹp, đầu hói nguyên mảng lớn phía "mặt tiền" cùng chiếc bụng phệ no căng sau khi ăn bữa chiều muộn ngã người lên thành ghế sô pha, thư thái đảo mắt liếc nhìn 4 đứa con gái mỗi người một sắc đang ngồi ngay ngắn theo mô hình 4 anh em nhà Đantôn trước mặt. -Sao? Đứa nào đồng ý?_Chờ một lúc lâu mà vẫn ko thấy đứa nào chịu trả lời mình, ông già gõ tay đều đều lên thành ghế, nghiêm nghị hỏi. -Cha! Cha đang đùa à? Thời này làm gì có chuyện hôn ước cũ rích đó nữa chứ!_Cô con gái mặt mũi có vẻ trưởng thành nhất trong đám ngừng mân mê lọm tóc màu hạt dẻ xoăn tít của mình, bất bình phá tan bầu ko khí gượng ép_Đừng giỡn bọn con nhá? Ko vui tí nào! -Đúng đấy! Thật vô lí! Con chưa nghe thấy mình có ông nội bao giờ! Sao giờ lại chui ra đâu cái…

Chương 124

Đồ Ngốc! Tôi Là Chồng Của Em!!Tác giả: SuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhCăn biệt thự về đêm dần tĩnh lặng trong màu trời đen kịt. Đồng hồ đầu tường tí tách kêu rồi rống lớn một tiếng đinh tai nhức óc báo hiệu 6h tối đã đến. Liếc nhìn chiếc đồng hồ rất biết thời thế kia một cái, người đàn ông mặt mũi cố gắng lắm cũng được cói là đẹp, đầu hói nguyên mảng lớn phía "mặt tiền" cùng chiếc bụng phệ no căng sau khi ăn bữa chiều muộn ngã người lên thành ghế sô pha, thư thái đảo mắt liếc nhìn 4 đứa con gái mỗi người một sắc đang ngồi ngay ngắn theo mô hình 4 anh em nhà Đantôn trước mặt. -Sao? Đứa nào đồng ý?_Chờ một lúc lâu mà vẫn ko thấy đứa nào chịu trả lời mình, ông già gõ tay đều đều lên thành ghế, nghiêm nghị hỏi. -Cha! Cha đang đùa à? Thời này làm gì có chuyện hôn ước cũ rích đó nữa chứ!_Cô con gái mặt mũi có vẻ trưởng thành nhất trong đám ngừng mân mê lọm tóc màu hạt dẻ xoăn tít của mình, bất bình phá tan bầu ko khí gượng ép_Đừng giỡn bọn con nhá? Ko vui tí nào! -Đúng đấy! Thật vô lí! Con chưa nghe thấy mình có ông nội bao giờ! Sao giờ lại chui ra đâu cái… -Cái đó ta biết!_Làm ra vẻ rất nhẫn nại lắng nghe hồi báo, Lãnh Kiên nhàm chán gật đầu, đôi mắt đen khó lường hiện lên tinh quang bất nhẫn.-Vâng...còn nữa, 29 mật thám của chúng ta nằm vùng ở Đằng gia đã bỏ mạng, chỉ còn 1 người duy nhất sống sót cho biết 2 thiếu gia Đằng gia đã tìm hiểu được thân phận của ngài c*̃ng như tung tích c*̉a bang tộc chúng ta.-Ừ!_Khoé môi Lãnh Kiên nhếch lên càng đậm, không hề mang vẻ phong nhã ôn nhuận thường lệ, thay vào đó là sự ngoan tuyệt c*̉a những kẻ tâm cơ khôn lường. Cứ như thể, việc bại lộ thất trách này hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh, hoặc có khi, nó đích thị là một mưu lược anh vạch ra từ trước_Người ở chính phủ thì sao?-À! Ông ta nói, chính phủ sắp tiến hành hợp tác với Đằng gia-Hợp tác? Chính phủ và Đằng gia?_Khuôn mặt đậm nét cười c*̉a Lãnh Kiên thoáng chốc thâm trầm, đôi đồng tử bén nhọn khẽ động, mi mắt hạ thấp, bộ dáng rành rành là đang ngẫm ngợi. Im lặng một lát, Lãnh Kiên chậm rãi lên tiếng tựa như đang nói với chính mình_Gia tộc luôn đứng ở vị trí thăng bằng chính tà không màng, gia tộc luôn được chính phủ và phái đảng thế giới ngầm ca tụng, âm thầm lôi kéc nịnh nọt cuối cùng cũng lại chịu hợp tác với chính phủ sao? Muốn cải tà quy chính hay muốn lấy chính phủ làm hậu thuẫn?-Bang chủ, nghe nói chuyện này rất được Đằng gia chú trọng!_Thuộc hạ bên cạnh Lãnh Kiên thận trọng nói_Ngay cả chính phủ cũng không thông báo với đám kí giả, chắc hẳn rất quan trọng.-Hạ Nhất! Bọn họ hợp tác về chuyện gì?_Cân nhắc lời nói kia một chút, Lãnh Kiên lấy lại bản mặt thanh thuần hoà nhã c*̃, thành công giương nụ cười ấm áp-Chuyện này..._Mặt lạnh Hạ Nhất thoáng nét bối rối, tâm khảng run rẩy, không nhịn được đổ mồ hôi lạnh, đầu c*́i ngày càng thấp như đang tránh né ánh nhìn gươm đao đối diện.Thấy bản mặt chết nhát của Hạ Nhất, Lãnh Kiên nhướn máy không hài lòng rồi nhanh chóng hạ xuống, nụ cười trái tâm tình vẫn duy trì trên môi đến mức quỷ dị.-Tiếp tục tìm hiểu cho ta, không chừng điều nàysẽ rất có lợi_Phiền toái nhu nhu mi tâm, Lãnh Kiên phân phó, ánh mắt thoáng hiện nét xa xăm.Hạ Nhất đi rồi, Lãnh Kiên c*̃ng thu lại nét cười, âm ngao trầm mặc một chút rồi đứng dậy, lấy áo khoác tròng vào người rời đi.Hôm nay, anh còn có hẹn với Giai Băng.

-Cái đó ta biết!_Làm ra vẻ rất nhẫn nại lắng nghe hồi báo, Lãnh Kiên nhàm chán gật đầu, đôi mắt đen khó lường hiện lên tinh quang bất nhẫn.

-Vâng...còn nữa, 29 mật thám của chúng ta nằm vùng ở Đằng gia đã bỏ mạng, chỉ còn 1 người duy nhất sống sót cho biết 2 thiếu gia Đằng gia đã tìm hiểu được thân phận của ngài c*̃ng như tung tích c*̉a bang tộc chúng ta.

-Ừ!_Khoé môi Lãnh Kiên nhếch lên càng đậm, không hề mang vẻ phong nhã ôn nhuận thường lệ, thay vào đó là sự ngoan tuyệt c*̉a những kẻ tâm cơ khôn lường. Cứ như thể, việc bại lộ thất trách này hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh, hoặc có khi, nó đích thị là một mưu lược anh vạch ra từ trước_Người ở chính phủ thì sao?

-À! Ông ta nói, chính phủ sắp tiến hành hợp tác với Đằng gia

-Hợp tác? Chính phủ và Đằng gia?_Khuôn mặt đậm nét cười c*̉a Lãnh Kiên thoáng chốc thâm trầm, đôi đồng tử bén nhọn khẽ động, mi mắt hạ thấp, bộ dáng rành rành là đang ngẫm ngợi. Im lặng một lát, Lãnh Kiên chậm rãi lên tiếng tựa như đang nói với chính mình_Gia tộc luôn đứng ở vị trí thăng bằng chính tà không màng, gia tộc luôn được chính phủ và phái đảng thế giới ngầm ca tụng, âm thầm lôi kéc nịnh nọt cuối cùng cũng lại chịu hợp tác với chính phủ sao? Muốn cải tà quy chính hay muốn lấy chính phủ làm hậu thuẫn?

-Bang chủ, nghe nói chuyện này rất được Đằng gia chú trọng!_Thuộc hạ bên cạnh Lãnh Kiên thận trọng nói_Ngay cả chính phủ cũng không thông báo với đám kí giả, chắc hẳn rất quan trọng.

-Hạ Nhất! Bọn họ hợp tác về chuyện gì?_Cân nhắc lời nói kia một chút, Lãnh Kiên lấy lại bản mặt thanh thuần hoà nhã c*̃, thành công giương nụ cười ấm áp

-Chuyện này..._Mặt lạnh Hạ Nhất thoáng nét bối rối, tâm khảng run rẩy, không nhịn được đổ mồ hôi lạnh, đầu c*́i ngày càng thấp như đang tránh né ánh nhìn gươm đao đối diện.

Thấy bản mặt chết nhát của Hạ Nhất, Lãnh Kiên nhướn máy không hài lòng rồi nhanh chóng hạ xuống, nụ cười trái tâm tình vẫn duy trì trên môi đến mức quỷ dị.

-Tiếp tục tìm hiểu cho ta, không chừng điều nàysẽ rất có lợi_Phiền toái nhu nhu mi tâm, Lãnh Kiên phân phó, ánh mắt thoáng hiện nét xa xăm.

Hạ Nhất đi rồi, Lãnh Kiên c*̃ng thu lại nét cười, âm ngao trầm mặc một chút rồi đứng dậy, lấy áo khoác tròng vào người rời đi.

Hôm nay, anh còn có hẹn với Giai Băng.

Đồ Ngốc! Tôi Là Chồng Của Em!!Tác giả: SuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhCăn biệt thự về đêm dần tĩnh lặng trong màu trời đen kịt. Đồng hồ đầu tường tí tách kêu rồi rống lớn một tiếng đinh tai nhức óc báo hiệu 6h tối đã đến. Liếc nhìn chiếc đồng hồ rất biết thời thế kia một cái, người đàn ông mặt mũi cố gắng lắm cũng được cói là đẹp, đầu hói nguyên mảng lớn phía "mặt tiền" cùng chiếc bụng phệ no căng sau khi ăn bữa chiều muộn ngã người lên thành ghế sô pha, thư thái đảo mắt liếc nhìn 4 đứa con gái mỗi người một sắc đang ngồi ngay ngắn theo mô hình 4 anh em nhà Đantôn trước mặt. -Sao? Đứa nào đồng ý?_Chờ một lúc lâu mà vẫn ko thấy đứa nào chịu trả lời mình, ông già gõ tay đều đều lên thành ghế, nghiêm nghị hỏi. -Cha! Cha đang đùa à? Thời này làm gì có chuyện hôn ước cũ rích đó nữa chứ!_Cô con gái mặt mũi có vẻ trưởng thành nhất trong đám ngừng mân mê lọm tóc màu hạt dẻ xoăn tít của mình, bất bình phá tan bầu ko khí gượng ép_Đừng giỡn bọn con nhá? Ko vui tí nào! -Đúng đấy! Thật vô lí! Con chưa nghe thấy mình có ông nội bao giờ! Sao giờ lại chui ra đâu cái… -Cái đó ta biết!_Làm ra vẻ rất nhẫn nại lắng nghe hồi báo, Lãnh Kiên nhàm chán gật đầu, đôi mắt đen khó lường hiện lên tinh quang bất nhẫn.-Vâng...còn nữa, 29 mật thám của chúng ta nằm vùng ở Đằng gia đã bỏ mạng, chỉ còn 1 người duy nhất sống sót cho biết 2 thiếu gia Đằng gia đã tìm hiểu được thân phận của ngài c*̃ng như tung tích c*̉a bang tộc chúng ta.-Ừ!_Khoé môi Lãnh Kiên nhếch lên càng đậm, không hề mang vẻ phong nhã ôn nhuận thường lệ, thay vào đó là sự ngoan tuyệt c*̉a những kẻ tâm cơ khôn lường. Cứ như thể, việc bại lộ thất trách này hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh, hoặc có khi, nó đích thị là một mưu lược anh vạch ra từ trước_Người ở chính phủ thì sao?-À! Ông ta nói, chính phủ sắp tiến hành hợp tác với Đằng gia-Hợp tác? Chính phủ và Đằng gia?_Khuôn mặt đậm nét cười c*̉a Lãnh Kiên thoáng chốc thâm trầm, đôi đồng tử bén nhọn khẽ động, mi mắt hạ thấp, bộ dáng rành rành là đang ngẫm ngợi. Im lặng một lát, Lãnh Kiên chậm rãi lên tiếng tựa như đang nói với chính mình_Gia tộc luôn đứng ở vị trí thăng bằng chính tà không màng, gia tộc luôn được chính phủ và phái đảng thế giới ngầm ca tụng, âm thầm lôi kéc nịnh nọt cuối cùng cũng lại chịu hợp tác với chính phủ sao? Muốn cải tà quy chính hay muốn lấy chính phủ làm hậu thuẫn?-Bang chủ, nghe nói chuyện này rất được Đằng gia chú trọng!_Thuộc hạ bên cạnh Lãnh Kiên thận trọng nói_Ngay cả chính phủ cũng không thông báo với đám kí giả, chắc hẳn rất quan trọng.-Hạ Nhất! Bọn họ hợp tác về chuyện gì?_Cân nhắc lời nói kia một chút, Lãnh Kiên lấy lại bản mặt thanh thuần hoà nhã c*̃, thành công giương nụ cười ấm áp-Chuyện này..._Mặt lạnh Hạ Nhất thoáng nét bối rối, tâm khảng run rẩy, không nhịn được đổ mồ hôi lạnh, đầu c*́i ngày càng thấp như đang tránh né ánh nhìn gươm đao đối diện.Thấy bản mặt chết nhát của Hạ Nhất, Lãnh Kiên nhướn máy không hài lòng rồi nhanh chóng hạ xuống, nụ cười trái tâm tình vẫn duy trì trên môi đến mức quỷ dị.-Tiếp tục tìm hiểu cho ta, không chừng điều nàysẽ rất có lợi_Phiền toái nhu nhu mi tâm, Lãnh Kiên phân phó, ánh mắt thoáng hiện nét xa xăm.Hạ Nhất đi rồi, Lãnh Kiên c*̃ng thu lại nét cười, âm ngao trầm mặc một chút rồi đứng dậy, lấy áo khoác tròng vào người rời đi.Hôm nay, anh còn có hẹn với Giai Băng.

Chương 124