Xong tiết tự học ban đêm, trời đã tối hẳn. Bạch Lộ từ nhà vệ sinh rửa tay ra, Tương Như vẫn còn gục mặt xuống bàn, một đám nữ sinh vây quanh. Chỗ của mình đã bị người khác chiếm, Bạch Lộ đành ngồi phía sau đợi. Tiếng nói chuyện của nhóm người bên cạnh truyền tới tai. “Đừng khóc nữa Tương Như, tới giờ về rồi.” “Được rồi, đừng buồn nữa.” “Còn mấy ngày nữa là thi đấy, đừng để ảnh hưởng đến thành tích”, “Đúng đó, thi học kỳ mới là quan trọng mà.” “……” Bạch Lộ canh thời cơ, lôi cặp của mình đang nằm mé ngoài của chiếc bàn bên ngoài ra, kéo khoá đóng lại. Lúc vừa khoác lên vai, Bạch Lộ hơi lắc người để thích ứng với trọng lượng của chiếc cặp. Cô đi đến đứng ngoài rìa của nhóm nữ sinh. Trong nhóm người này, cô trông tầm thường nhất, dáng vóc không cao, ngũ quan nhỏ đều, đeo một cặp mắt kính rõ to. Tóc của Bạch Lộ nhạt màu, dưới ánh nắng hoe hoe vàng, nhìn càng thêm rõ rệt. Đã rất nhiều lần cô bị giáo viên thể dục gọi ra khỏi hàng, hỏi cô có phải đã nhuộm tóc hay không. Thật ra cô chỉ hơi bị…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...