Tôi mở mắt ra nhìn thấy trên đầu là đỉnh màn thêu hoa, liền trợn mắt nuốt nước bọt. Không lẽ nhiệm vụ thất bại rồi? Không đúng, không đúng. Bom của tổ chức nhất định không có vấn đề, tất cả đều đã nổ banh xác rồi! Bao gồm cả thân xác này nữa. Thân xác? Tôi cúi đầu ngó lại mình. Trang phục cổ đại? Đưa hai bàn tay lên trước mặt ngắm nghía, hoàn toàn không có quan hệ gì với bàn tay có vết cầm đao của tôi. Chớp chớp mắt, năm ngoái hình như có đóng một bộ phim xuyên không. Ha ha… không phải chứ? Đột nhiên bên ngoài có tiếng người nói chuyện: “Liễu Nhi, đại tiểu thư đã tỉnh chưa?”. Có giọng nói run run đáp lại: “Thưa nhị tiểu thư, đại tiểu thư… vẫn còn hôn mê”. Một giọng nói khác cất lên lanh lảnh: “Đã ngủ một ngày một đêm sao còn chưa tỉnh? Nhất định là ngươi hầu hạ không chu toàn? Mau mở cửa để chúng ta vào trong thăm đại tỷ”. Chữ thăm được cô nàng nhấn nhá, cao lên một quãng. Tôi thầm chặc lưỡi, đúng là uổng cho một giọng nói hay. Đại tỷ trong miệng mấy người ngoài cửa, có lẽ là chỉ tôi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...