“Mama, mama~” Tiểu quái thú hỏi, “Bao giờ thì con mới lớn ạ?”
Quái thú mama đang nấu cơm hiền từ hỏi lại: “Sao lại muốn lớn lên hả, làm cục cưng ngoan của mẹ không tốt sao?”
“Lớn lên con có thể để Ultraman đánh mình.” Tiểu quái thú để lộ vẻ mặt vô cùng mong chờ.
Tửu Trung Tiên là tửu lầu lớn nhất kinh thành. Không chỉ lớn nhất mà còn đông khách nhất, không chỉ đông nhất mà chính là lúc nào cũng đông. Mà đặc biệt đông chính là lầu hai của tửu lầu này.
Tôi đang mơ màng ngủ, bị đánh thức bởi tiếng nước chảy. Tầng trên lại bị hỏng đường ống nước
rồi? Không đúng, tôi đã mua nhà mới, chuyển khỏi cái chung cư cũ nát kia rồi mà? Đoán có lẽ bản thân nghe nhầm, quyết định nhắm mắt ngủ tiếp.
Tôi thản nhiên dựa lưng vào bức tường, lơ đãng nhìn mưa thấm ướt mặt đường nhựa. Ánh mắt dửng dưng thế thôi, trong bụng thật ra đang mắng đến mười tám đời của lão trời đánh thánh vật, không có mắt. Nhằm lúc tôi không mang theo ô ra đường mà mưa.
Tôi mở mắt ra nhìn
thấy trên đầu là đỉnh màn thêu hoa, liền trợn mắt nuốt nước bọt. Không
lẽ nhiệm vụ thất bại rồi? Không đúng, không đúng. Bom của tổ chức nhất