Tác giả:

Trong một căn phòng trắng âm u và lạnh lẽo. Có một người đàn ông đang ngồi trên giường ôm tấm dra trắng đầy vết máu.  Tí tách! Tí tách!  Từng giọt nước mắt của người đàn ông đó rơi xuống hay là từng giọt mưa lăn dài trên cửa sổ khóc thay cho người đàn ông đó.  " Ánh Tuyết! Anh xin lỗi đáng lẽ ra anh phải nên ở cùng em thì giờ này chúng ta...không phải âm dương cách biệt".   Vừa nói xong hắn bắt đầu nôn ra một ngụm máu làm tấm dra nhiễm màu đỏ nay càng đỏ thêm. Hắn dùng ánh mắt tha thiết nhìn tấm dra  như đang tưởng ngắm nhìn người yêu củamình. Lúc này ánh mắt của hắn từ từ mờ dần, trong tâm chí hắn giờ đây chỉ toàn hình ảnh người con gái có khuôn nhỏ nhắn xinh xắn với mái tóc nâu bồng bềnh bay trong gió, đôi môi tươi hồng như cánh sen, đôi mắt trong veo như làn nước đang nhìn hắn nở nụ cười.  "Ánh Tuyết đợi anh... Anh đang đến với em đây". Hắn mấp máy nói mấy câu phun ra một ngụm máu rồi ngã xuống tấm dra.  Ngoài trời mưa vẫn trút xuống, sấm chớp vẫn luôn đì đùng bên tai nhưng không…

Chương 11: Công chúa Nguyệt Hoa

Công Chúa Ngốc Của Vương Gia Lạnh LùngTác giả: Mèo con ham ănTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn phòng trắng âm u và lạnh lẽo. Có một người đàn ông đang ngồi trên giường ôm tấm dra trắng đầy vết máu.  Tí tách! Tí tách!  Từng giọt nước mắt của người đàn ông đó rơi xuống hay là từng giọt mưa lăn dài trên cửa sổ khóc thay cho người đàn ông đó.  " Ánh Tuyết! Anh xin lỗi đáng lẽ ra anh phải nên ở cùng em thì giờ này chúng ta...không phải âm dương cách biệt".   Vừa nói xong hắn bắt đầu nôn ra một ngụm máu làm tấm dra nhiễm màu đỏ nay càng đỏ thêm. Hắn dùng ánh mắt tha thiết nhìn tấm dra  như đang tưởng ngắm nhìn người yêu củamình. Lúc này ánh mắt của hắn từ từ mờ dần, trong tâm chí hắn giờ đây chỉ toàn hình ảnh người con gái có khuôn nhỏ nhắn xinh xắn với mái tóc nâu bồng bềnh bay trong gió, đôi môi tươi hồng như cánh sen, đôi mắt trong veo như làn nước đang nhìn hắn nở nụ cười.  "Ánh Tuyết đợi anh... Anh đang đến với em đây". Hắn mấp máy nói mấy câu phun ra một ngụm máu rồi ngã xuống tấm dra.  Ngoài trời mưa vẫn trút xuống, sấm chớp vẫn luôn đì đùng bên tai nhưng không… Kinh thành gần đêm bắt đầu càng ngày càng nào nhiệt khi biết hôm nay là sinh thần của hoàng thượng. Ở Phượng Hoàng triều có một phong tục mỗi khi đến ngày sinh thần của hoàng thượng là người dân phải đem cống phẩm lên cho hoàng thượng xem như là biểu hiện lòng thành cũng coi như là nhờ ơn của hoàng thượng  đất nước Phượng Hoàng triều mới được bình an như ngày hôm nay.Hoàng cung"Người nghe gì chưa hôm nay hoàng thượng sẽ đem công chúa Nguyệt Hoa ra giới thiệu với các đại thần và sứ giả đó!""Cái gì? Thật như vậy sao?! Ta nghe nói công chúa Nguyệt Hoa không bao giờ muốn gặp mặt ai ngay cả quý phi phi tần cũng không thấy được ngoài trừ hoàng thượng và thái hậu.""Chưa hết đâu ta nghe nói công chúa Nguyệt Hoa là con của Linh quý phi đó! Còn nữa nha nghe nói cái hôm mà Linh quý phi sinh công chúa Nguyệt Hoa có hiện tượng chim hỉ tước bay đến nóc cung điện của Linh quý phi và Đào Linh viên bỗng chóc nở rộ hoa đào màu trắng như tuyết ngay trong đêm hè.""Có chuyện đó thật như vậy sao?""Ừ! Chưa hết còn có..."Tiếng bàn tán ra vào của cung nữ thái giám, tiếng nói rôm ra của mấy vị quan trong triều. Đâu đâu cũng bàn tán về công chúa Nguyệt Hoa nào là nói công chúa Nguyệt Hoa thừa hưởng sắc đẹp của Linh quý phi hoa nhường nguyệt thẹn, nào là giọng hát của công chúa như chim sơn ca.v.v..nhưng đâu ai biết rằng công chúa Nguyệt Hoa của bọn họ lại là người tồi tệ đến mức không biết diễn tả sao cho thành lời.(Hơi ngắn, cạn lời, thông cảm)

Kinh thành gần đêm bắt đầu càng ngày càng nào nhiệt khi biết hôm nay là sinh thần của hoàng thượng. Ở Phượng Hoàng triều có một phong tục mỗi khi đến ngày sinh thần của hoàng thượng là người dân phải đem cống phẩm lên cho hoàng thượng xem như là biểu hiện lòng thành cũng coi như là nhờ ơn của hoàng thượng  đất nước Phượng Hoàng triều mới được bình an như ngày hôm nay.

Hoàng cung

"Người nghe gì chưa hôm nay hoàng thượng sẽ đem công chúa Nguyệt Hoa ra giới thiệu với các đại thần và sứ giả đó!"

"Cái gì? Thật như vậy sao?! Ta nghe nói công chúa Nguyệt Hoa không bao giờ muốn gặp mặt ai ngay cả quý phi phi tần cũng không thấy được ngoài trừ hoàng thượng và thái hậu."

"Chưa hết đâu ta nghe nói công chúa Nguyệt Hoa là con của Linh quý phi đó! Còn nữa nha nghe nói cái hôm mà Linh quý phi sinh công chúa Nguyệt Hoa có hiện tượng chim hỉ tước bay đến nóc cung điện của Linh quý phi và Đào Linh viên bỗng chóc nở rộ hoa đào màu trắng như tuyết ngay trong đêm hè."

"Có chuyện đó thật như vậy sao?"

"Ừ! Chưa hết còn có..."

Tiếng bàn tán ra vào của cung nữ thái giám, tiếng nói rôm ra của mấy vị quan trong triều. Đâu đâu cũng bàn tán về công chúa Nguyệt Hoa nào là nói công chúa Nguyệt Hoa thừa hưởng sắc đẹp của Linh quý phi hoa nhường nguyệt thẹn, nào là giọng hát của công chúa như chim sơn ca.v.v..nhưng đâu ai biết rằng công chúa Nguyệt Hoa của bọn họ lại là người tồi tệ đến mức không biết diễn tả sao cho thành lời.

(Hơi ngắn, cạn lời, thông cảm)

Công Chúa Ngốc Của Vương Gia Lạnh LùngTác giả: Mèo con ham ănTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong một căn phòng trắng âm u và lạnh lẽo. Có một người đàn ông đang ngồi trên giường ôm tấm dra trắng đầy vết máu.  Tí tách! Tí tách!  Từng giọt nước mắt của người đàn ông đó rơi xuống hay là từng giọt mưa lăn dài trên cửa sổ khóc thay cho người đàn ông đó.  " Ánh Tuyết! Anh xin lỗi đáng lẽ ra anh phải nên ở cùng em thì giờ này chúng ta...không phải âm dương cách biệt".   Vừa nói xong hắn bắt đầu nôn ra một ngụm máu làm tấm dra nhiễm màu đỏ nay càng đỏ thêm. Hắn dùng ánh mắt tha thiết nhìn tấm dra  như đang tưởng ngắm nhìn người yêu củamình. Lúc này ánh mắt của hắn từ từ mờ dần, trong tâm chí hắn giờ đây chỉ toàn hình ảnh người con gái có khuôn nhỏ nhắn xinh xắn với mái tóc nâu bồng bềnh bay trong gió, đôi môi tươi hồng như cánh sen, đôi mắt trong veo như làn nước đang nhìn hắn nở nụ cười.  "Ánh Tuyết đợi anh... Anh đang đến với em đây". Hắn mấp máy nói mấy câu phun ra một ngụm máu rồi ngã xuống tấm dra.  Ngoài trời mưa vẫn trút xuống, sấm chớp vẫn luôn đì đùng bên tai nhưng không… Kinh thành gần đêm bắt đầu càng ngày càng nào nhiệt khi biết hôm nay là sinh thần của hoàng thượng. Ở Phượng Hoàng triều có một phong tục mỗi khi đến ngày sinh thần của hoàng thượng là người dân phải đem cống phẩm lên cho hoàng thượng xem như là biểu hiện lòng thành cũng coi như là nhờ ơn của hoàng thượng  đất nước Phượng Hoàng triều mới được bình an như ngày hôm nay.Hoàng cung"Người nghe gì chưa hôm nay hoàng thượng sẽ đem công chúa Nguyệt Hoa ra giới thiệu với các đại thần và sứ giả đó!""Cái gì? Thật như vậy sao?! Ta nghe nói công chúa Nguyệt Hoa không bao giờ muốn gặp mặt ai ngay cả quý phi phi tần cũng không thấy được ngoài trừ hoàng thượng và thái hậu.""Chưa hết đâu ta nghe nói công chúa Nguyệt Hoa là con của Linh quý phi đó! Còn nữa nha nghe nói cái hôm mà Linh quý phi sinh công chúa Nguyệt Hoa có hiện tượng chim hỉ tước bay đến nóc cung điện của Linh quý phi và Đào Linh viên bỗng chóc nở rộ hoa đào màu trắng như tuyết ngay trong đêm hè.""Có chuyện đó thật như vậy sao?""Ừ! Chưa hết còn có..."Tiếng bàn tán ra vào của cung nữ thái giám, tiếng nói rôm ra của mấy vị quan trong triều. Đâu đâu cũng bàn tán về công chúa Nguyệt Hoa nào là nói công chúa Nguyệt Hoa thừa hưởng sắc đẹp của Linh quý phi hoa nhường nguyệt thẹn, nào là giọng hát của công chúa như chim sơn ca.v.v..nhưng đâu ai biết rằng công chúa Nguyệt Hoa của bọn họ lại là người tồi tệ đến mức không biết diễn tả sao cho thành lời.(Hơi ngắn, cạn lời, thông cảm)

Chương 11: Công chúa Nguyệt Hoa