Hết tiết cuối cùng, Mộc Thần vui vẻ đi dạo một vòng ở cửa hàng bánh ngọt, chần chừ 3 giây trước bảng ‘Bánh mới hôm nay’ Pho-mát việt quất, sau đó một mình dung dăng gọi 5 cái đem về, nhân viên trong cửa hàng đã thành thói quen đến quầy tính tiền chờ trước. Vị khách thiếu niên nghiện đồ ngọt như mạng này, mỗi ngày đều mua một đống đồ ngọt, nhưng dường như tới bây giờ cũng chẳng thấy mập lên bao nhiêu. Nhân viên trong cửa hàng có chút ghen tị. Tính tiền xong, Mộc Thần xách túi về nhà. Cậu hiện tại là sinh viên Đại học Mỹ Thuật năm thứ nhất, chỉ là để tiện hơn, ra ngoài trường thuê một căn 2 phòng ngủ 1 một phòng khách ở, phòng rộng rãi hơn nữa còn có ánh nắng, so với phòng ký túc xá thoải mái hơn. Hơn nữa quan trọng nhất là, lúc Mộc Thần thuê phòng ôm tư tưởng “Dù thế nào đi nữa cũng phải đánh cược một lần, nếu thất bại thì cùng lắm ngồi trong toilet khóc một hồi T_T.” Quyết tâm hỏi nam thần cách vách ký túc xá – Lâm Sở có muốn cùng nhau chuyển ra ngoài ở không. Lúc đó Mộc Thần mặt đỏ…
Chương 18
Phong Cách Của Mọi Người Đều Không ĐúngTác giả: Lữ Thiên DậtTruyện Đam MỹHết tiết cuối cùng, Mộc Thần vui vẻ đi dạo một vòng ở cửa hàng bánh ngọt, chần chừ 3 giây trước bảng ‘Bánh mới hôm nay’ Pho-mát việt quất, sau đó một mình dung dăng gọi 5 cái đem về, nhân viên trong cửa hàng đã thành thói quen đến quầy tính tiền chờ trước. Vị khách thiếu niên nghiện đồ ngọt như mạng này, mỗi ngày đều mua một đống đồ ngọt, nhưng dường như tới bây giờ cũng chẳng thấy mập lên bao nhiêu. Nhân viên trong cửa hàng có chút ghen tị. Tính tiền xong, Mộc Thần xách túi về nhà. Cậu hiện tại là sinh viên Đại học Mỹ Thuật năm thứ nhất, chỉ là để tiện hơn, ra ngoài trường thuê một căn 2 phòng ngủ 1 một phòng khách ở, phòng rộng rãi hơn nữa còn có ánh nắng, so với phòng ký túc xá thoải mái hơn. Hơn nữa quan trọng nhất là, lúc Mộc Thần thuê phòng ôm tư tưởng “Dù thế nào đi nữa cũng phải đánh cược một lần, nếu thất bại thì cùng lắm ngồi trong toilet khóc một hồi T_T.” Quyết tâm hỏi nam thần cách vách ký túc xá – Lâm Sở có muốn cùng nhau chuyển ra ngoài ở không. Lúc đó Mộc Thần mặt đỏ… 18.1Lâm Sở chạy một đường tới cạnh hồ nước sau trường, muốn yên tĩnh một lát.Tuy hắn hiện tại có một bụng câu hỏi muốn hỏi Mộc Thần, thế nhưng hắn không muốn để Mộc Thần chứng kiến cảnh mình khóc. Lâm Sở suy nghĩ lúc hắn gặp Mộc Thần để ngả bài bản thân phải vô cùng lạnh lùng, trong lạnh lùng còn phải có thêm một chút ung dung, trong ung dung phải hiện ra vẻ ta đây không chấp!Quyết định như vậy xong, nam thần mạnh mẽ quyết không chấp được 3 giây, sau đó khóc tèm lem.Híc! Cậu ấy cái gì cũng biết lại không chịu nói, mau trả lại cục cưng ngoan hiền manh cho tui!Uổng cho bản thân đau lòng vợ mỗi ngày vẽ nhiều quá hao tổn trí óc, mỗi ngày còn bóc vỏ hồ đào bổ não cho cậu ấy… (.>︿
18.1
Lâm Sở chạy một đường tới cạnh hồ nước sau trường, muốn yên tĩnh một lát.
Tuy hắn hiện tại có một bụng câu hỏi muốn hỏi Mộc Thần, thế nhưng hắn không muốn để Mộc Thần chứng kiến cảnh mình khóc. Lâm Sở suy nghĩ lúc hắn gặp Mộc Thần để ngả bài bản thân phải vô cùng lạnh lùng, trong lạnh lùng còn phải có thêm một chút ung dung, trong ung dung phải hiện ra vẻ ta đây không chấp!
Quyết định như vậy xong, nam thần mạnh mẽ quyết không chấp được 3 giây, sau đó khóc tèm lem.
Híc! Cậu ấy cái gì cũng biết lại không chịu nói, mau trả lại cục cưng ngoan hiền manh cho tui!
Uổng cho bản thân đau lòng vợ mỗi ngày vẽ nhiều quá hao tổn trí óc, mỗi ngày còn bóc vỏ hồ đào bổ não cho cậu ấy… (.>︿
Phong Cách Của Mọi Người Đều Không ĐúngTác giả: Lữ Thiên DậtTruyện Đam MỹHết tiết cuối cùng, Mộc Thần vui vẻ đi dạo một vòng ở cửa hàng bánh ngọt, chần chừ 3 giây trước bảng ‘Bánh mới hôm nay’ Pho-mát việt quất, sau đó một mình dung dăng gọi 5 cái đem về, nhân viên trong cửa hàng đã thành thói quen đến quầy tính tiền chờ trước. Vị khách thiếu niên nghiện đồ ngọt như mạng này, mỗi ngày đều mua một đống đồ ngọt, nhưng dường như tới bây giờ cũng chẳng thấy mập lên bao nhiêu. Nhân viên trong cửa hàng có chút ghen tị. Tính tiền xong, Mộc Thần xách túi về nhà. Cậu hiện tại là sinh viên Đại học Mỹ Thuật năm thứ nhất, chỉ là để tiện hơn, ra ngoài trường thuê một căn 2 phòng ngủ 1 một phòng khách ở, phòng rộng rãi hơn nữa còn có ánh nắng, so với phòng ký túc xá thoải mái hơn. Hơn nữa quan trọng nhất là, lúc Mộc Thần thuê phòng ôm tư tưởng “Dù thế nào đi nữa cũng phải đánh cược một lần, nếu thất bại thì cùng lắm ngồi trong toilet khóc một hồi T_T.” Quyết tâm hỏi nam thần cách vách ký túc xá – Lâm Sở có muốn cùng nhau chuyển ra ngoài ở không. Lúc đó Mộc Thần mặt đỏ… 18.1Lâm Sở chạy một đường tới cạnh hồ nước sau trường, muốn yên tĩnh một lát.Tuy hắn hiện tại có một bụng câu hỏi muốn hỏi Mộc Thần, thế nhưng hắn không muốn để Mộc Thần chứng kiến cảnh mình khóc. Lâm Sở suy nghĩ lúc hắn gặp Mộc Thần để ngả bài bản thân phải vô cùng lạnh lùng, trong lạnh lùng còn phải có thêm một chút ung dung, trong ung dung phải hiện ra vẻ ta đây không chấp!Quyết định như vậy xong, nam thần mạnh mẽ quyết không chấp được 3 giây, sau đó khóc tèm lem.Híc! Cậu ấy cái gì cũng biết lại không chịu nói, mau trả lại cục cưng ngoan hiền manh cho tui!Uổng cho bản thân đau lòng vợ mỗi ngày vẽ nhiều quá hao tổn trí óc, mỗi ngày còn bóc vỏ hồ đào bổ não cho cậu ấy… (.>︿