Lần đầu tiên Mạnh Phồn gặp Yến Nhất, là tại một ngân hàng.
Trên con đường đông đúc tấp nập người qua kẻ lại. Tô Cùng ôm một xấp tờ rơi dày cộm, phát cho người qua đường. Trời rét đậm, tia sáng uể oải từ vầng thái dương sắp xuống núi không có chút ấm áp nào, gò má và vành tai trắng nõn của Tô Cùng ửng hồng.
01. Sáu giờ sáng, Trương Cẩn Ngôn đang tắm táp trong nhà tắm. Năm nay cậu 23 tuổi, tốt nghiệp đại học được 1 năm, hiện đang làm trợ lý cho sếp tổng tập đoàn Lâm thị – công tử Lâm Phục.
Lúc Lâm Mạc về đến nhà, là đúng mười hai giờ tối, sở dĩ dám xác định như vậy là vì Lâm Mạc đã cài giờ tự động tắt máy cho điện thoại của mình là mười hai giờ đêm, trước khi tự động tắt máy, di động sẽ rung nhẹ báo hiệu nó sắp tắt máy, sau thời gian này, dù là chuyện trên trời cũng không thể quấy
Lầu 1:  Lâu chủ có chuyện gì thương tâm thì cứ nói ra để mọi người “an ủi” “an ủi”.  —————– Lầu 2:  Show ân ái thì trực tiếp kéo ra ngoài hỏa thiêu! Hết chuyện!  —————–
Hoa hướng dương ở trong ruộng hoa, là một bông hoa hướng dương thành tinh. Hắn thành tinh không lâu nên không ai nhận ra, xung quanh hắn lại không có bông hướng dương thành tinh nào, bởi vậy hắn suốt ngày cô quạnh vô vị, thú vui duy nhất chính là hù người.
Lâm Nhiễm mặc một thân áo cưới sắc hồng rực rỡ, ngồi ngay ngắn trên giường, cả người như là hỏng mất.
Hết tiết cuối cùng, Mộc Thần vui vẻ đi dạo một vòng ở cửa hàng bánh ngọt, chần chừ 3 giây trước bảng ‘Bánh mới hôm nay’ Pho-mát việt quất, sau đó một mình dung dăng gọi 5 cái đem về, nhân viên trong cửa hàng đã thành thói quen đến quầy tính tiền chờ trước.
Edit: Mimi – Beta: Chi ***** Trong phòng học nhạc, Lâm Phi Nhiên ngồi trên ghế piano xem nhạc phổ.