“Samuels đại nhân, khiến cho ngài từ ngàn dặm xa xôi phải trở về, lòng tôi cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.” Cô hầu gái Seanal cõi lòng tràn đầy áy náy, “Nhưng mà, như ngài đã thấy, Bly đại nhân… có chút không ổn.” Đại thần Bly – Đế quốc quân chính lẫy lừng một thời khoanh tay thở phì phò trên cái ghế to lớn, thổi thổi râu mép vốn không tồn tại của bé, hai cái chân ngắn béo ị quơ quơ giữa không trung, căn bản không thể chạm xuống mặt đất. Seanal thở dài một hơi. “Như ngài thấy đấy,” Nàng rằng, “Bly đại nhân biến nhỏ rồi ạ…” Samuels: “…”
Chương 22
Vườn Trẻ Của Vương QuốcTác giả: Nhất Chích Đại NhạnTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn“Samuels đại nhân, khiến cho ngài từ ngàn dặm xa xôi phải trở về, lòng tôi cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.” Cô hầu gái Seanal cõi lòng tràn đầy áy náy, “Nhưng mà, như ngài đã thấy, Bly đại nhân… có chút không ổn.” Đại thần Bly – Đế quốc quân chính lẫy lừng một thời khoanh tay thở phì phò trên cái ghế to lớn, thổi thổi râu mép vốn không tồn tại của bé, hai cái chân ngắn béo ị quơ quơ giữa không trung, căn bản không thể chạm xuống mặt đất. Seanal thở dài một hơi. “Như ngài thấy đấy,” Nàng rằng, “Bly đại nhân biến nhỏ rồi ạ…” Samuels: “…” Cecil cuối cùng cũng nhận ra ma pháp siêu nhây này của thần hoang đường đáng sợ tới cỡ nào.Samuels cũng biến nhỏ mất rồi, vậy mình lại phải gánh trọng trách làm bảo mẫu đi cứu vương quốc gồm một đống trẻ con lít nhít à?Để một hắc pháp sư đi cứu thế giới, ổng đùa mình hả?Nhưng hắn chỉ vừa nhìn thấy Samuels bé nhỏ ngọt ngào như đường mật nước mắt lưng tròng nhìn mình liền lập tức đem lời oán hận trong lòng ấn xuống. Hắn đi tới bên giường, đem Samuels ôm lên.Cecil thở dài hỏi, “Xảy ra chuyện gì vậy?”Samuels tức giận tới mức dẩu hết cả môi, nói, “Ta hận thần hoang đường.”Cecil trầm mặc trong chốc lát, sau đó không nhịn được đưa tay vò vò khuôn mặt nhỏ của cậu, cảm giác mềm mịn cưng cưng vô cùng tốt, Samuels lại tức giận, vung tay đánh đánh, dáng dấp trông như còn hận không thể cắn hai phát lên tay hắn.Cecil nhịn cười, nói, “Ta nghĩ trước tiên chúng ta phải kiếm mấy bộ quần áo cho ngươi đã.”
Cecil cuối cùng cũng nhận ra ma pháp siêu nhây này của thần hoang đường đáng sợ tới cỡ nào.
Samuels cũng biến nhỏ mất rồi, vậy mình lại phải gánh trọng trách làm bảo mẫu đi cứu vương quốc gồm một đống trẻ con lít nhít à?
Để một hắc pháp sư đi cứu thế giới, ổng đùa mình hả?
Nhưng hắn chỉ vừa nhìn thấy Samuels bé nhỏ ngọt ngào như đường mật nước mắt lưng tròng nhìn mình liền lập tức đem lời oán hận trong lòng ấn xuống. Hắn đi tới bên giường, đem Samuels ôm lên.
Cecil thở dài hỏi, “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Samuels tức giận tới mức dẩu hết cả môi, nói, “Ta hận thần hoang đường.”
Cecil trầm mặc trong chốc lát, sau đó không nhịn được đưa tay vò vò khuôn mặt nhỏ của cậu, cảm giác mềm mịn cưng cưng vô cùng tốt, Samuels lại tức giận, vung tay đánh đánh, dáng dấp trông như còn hận không thể cắn hai phát lên tay hắn.
Cecil nhịn cười, nói, “Ta nghĩ trước tiên chúng ta phải kiếm mấy bộ quần áo cho ngươi đã.”
Vườn Trẻ Của Vương QuốcTác giả: Nhất Chích Đại NhạnTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản Văn“Samuels đại nhân, khiến cho ngài từ ngàn dặm xa xôi phải trở về, lòng tôi cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.” Cô hầu gái Seanal cõi lòng tràn đầy áy náy, “Nhưng mà, như ngài đã thấy, Bly đại nhân… có chút không ổn.” Đại thần Bly – Đế quốc quân chính lẫy lừng một thời khoanh tay thở phì phò trên cái ghế to lớn, thổi thổi râu mép vốn không tồn tại của bé, hai cái chân ngắn béo ị quơ quơ giữa không trung, căn bản không thể chạm xuống mặt đất. Seanal thở dài một hơi. “Như ngài thấy đấy,” Nàng rằng, “Bly đại nhân biến nhỏ rồi ạ…” Samuels: “…” Cecil cuối cùng cũng nhận ra ma pháp siêu nhây này của thần hoang đường đáng sợ tới cỡ nào.Samuels cũng biến nhỏ mất rồi, vậy mình lại phải gánh trọng trách làm bảo mẫu đi cứu vương quốc gồm một đống trẻ con lít nhít à?Để một hắc pháp sư đi cứu thế giới, ổng đùa mình hả?Nhưng hắn chỉ vừa nhìn thấy Samuels bé nhỏ ngọt ngào như đường mật nước mắt lưng tròng nhìn mình liền lập tức đem lời oán hận trong lòng ấn xuống. Hắn đi tới bên giường, đem Samuels ôm lên.Cecil thở dài hỏi, “Xảy ra chuyện gì vậy?”Samuels tức giận tới mức dẩu hết cả môi, nói, “Ta hận thần hoang đường.”Cecil trầm mặc trong chốc lát, sau đó không nhịn được đưa tay vò vò khuôn mặt nhỏ của cậu, cảm giác mềm mịn cưng cưng vô cùng tốt, Samuels lại tức giận, vung tay đánh đánh, dáng dấp trông như còn hận không thể cắn hai phát lên tay hắn.Cecil nhịn cười, nói, “Ta nghĩ trước tiên chúng ta phải kiếm mấy bộ quần áo cho ngươi đã.”