Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 18: Bị cô cắn lần thứ hai (8)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Tiểu thiếu gia đau dữ dội, tức giận lan tràn, lời nói ra cũng không rõ ràng: "Rút từng chiếc răng của con tiện nhân này cho ta!"Trong nháy mắt, Chung Tìnhcũng định thần lại, đầu tiên là cô ngạc nhiên nhìn máu trong miệng tiểu thiếu gia chảy xuống, mới nhớ tới mình làm chuyện gì, đáy lòng không tự chủ được sợ hãi.Người của Dịch gia cũng biết rốt cuộc tiểu thiếu gia tàn nhẫn như thế nào, cô tuyệt đối không muốn chết.Chung Tình từ trước đến nay đều rất thông minh, ở nhà họ Chung cũng coi như không ai bằng, hơn nữa thích nắm trong tay ý định của mọi người, như vậy, mới có thể bảo đảm tánh mạng của mình.Cho nên, lúc ấy, Chung Tình liền nghĩ tới Thiếu tướng, có lẽ còn có cơ hội sống, Chung Tình cũng không để ý đến ánh mắttất cả mọi người, lập tức mở miệng, kêu một câu: "Thiếu tướng......"Chung Tình lời còn chưa dứt, lại bị tiểu thiếu gia hung hăng đạp một cái, đá vào trên ngực, cô đau đếnhít một hơi.Mà Thiếu tướng vẫn đang nhắm mắt ngủ, nghe được giọng của Chung Tình, đột nhiên mở mắt.Ánh mắt xinh đẹp của Thiếu tướng vừa thấy Chung Tìnhđang chật vật nằm trên đất.Tay của anh, từ mềm mại không xương,lập tức nắm thành quyền, xương ngón taylộ ra rõ ràng.Mi mắt anh hơi híp lại, hiện lên sự lạnh lẽo âm u.Hà An Việnở một bên, đôi mắt sắc xảo thấy được biểu tình nhỏ này của anh, không nhịn được xuất hiện một tầng uất hận trong lòng, từng điểm từng điểm ghìm chặt trong lòng của cô.Tiểu Vân nói không sai.Quả nhiên, Thiếu tướng để ý cô gái kia."Nữ hầu lớn gan, lại dám cắn tiểu thiếu gia, thật đúng là nên phạt!"Lời nói này của Hà An Viện, không phải là không có sự châm chọc.Mặc dù nét mặt của cô, thoạt nhìn trầm tĩnh như nước, nhưng sát khí không che giấu được, liếc tới Chung Tình.Tiểu thiếu gia nghe cô ta nói như vậy, cộng thêm bạn tốt của mình nhìn mình cười khẽ, trong lòng tức giận, cũng nổi nóng vớiChung Tình."Cũng còn ở chỗ này làm gì! Không nghe thấy tôi nói gì à, rút răng của người này cho tôi!”

Tiểu thiếu gia đau dữ dội, tức giận lan tràn, lời nói ra cũng không rõ ràng: "Rút từng chiếc răng của con tiện nhân này cho ta!"

Trong nháy mắt, Chung Tìnhcũng định thần lại, đầu tiên là cô ngạc nhiên nhìn máu trong miệng tiểu thiếu gia chảy xuống, mới nhớ tới mình làm chuyện gì, đáy lòng không tự chủ được sợ hãi.

Người của Dịch gia cũng biết rốt cuộc tiểu thiếu gia tàn nhẫn như thế nào, cô tuyệt đối không muốn chết.

Chung Tình từ trước đến nay đều rất thông minh, ở nhà họ Chung cũng coi như không ai bằng, hơn nữa thích nắm trong tay ý định của mọi người, như vậy, mới có thể bảo đảm tánh mạng của mình.

Cho nên, lúc ấy, Chung Tình liền nghĩ tới Thiếu tướng, có lẽ còn có cơ hội sống, Chung Tình cũng không để ý đến ánh mắttất cả mọi người, lập tức mở miệng, kêu một câu: "Thiếu tướng......"

Chung Tình lời còn chưa dứt, lại bị tiểu thiếu gia hung hăng đạp một cái, đá vào trên ngực, cô đau đếnhít một hơi.

Mà Thiếu tướng vẫn đang nhắm mắt ngủ, nghe được giọng của Chung Tình, đột nhiên mở mắt.

Ánh mắt xinh đẹp của Thiếu tướng vừa thấy Chung Tìnhđang chật vật nằm trên đất.

Tay của anh, từ mềm mại không xương,lập tức nắm thành quyền, xương ngón taylộ ra rõ ràng.

Mi mắt anh hơi híp lại, hiện lên sự lạnh lẽo âm u.

Hà An Việnở một bên, đôi mắt sắc xảo thấy được biểu tình nhỏ này của anh, không nhịn được xuất hiện một tầng uất hận trong lòng, từng điểm từng điểm ghìm chặt trong lòng của cô.

Tiểu Vân nói không sai.

Quả nhiên, Thiếu tướng để ý cô gái kia.

"Nữ hầu lớn gan, lại dám cắn tiểu thiếu gia, thật đúng là nên phạt!"

Lời nói này của Hà An Viện, không phải là không có sự châm chọc.

Mặc dù nét mặt của cô, thoạt nhìn trầm tĩnh như nước, nhưng sát khí không che giấu được, liếc tới Chung Tình.

Tiểu thiếu gia nghe cô ta nói như vậy, cộng thêm bạn tốt của mình nhìn mình cười khẽ, trong lòng tức giận, cũng nổi nóng vớiChung Tình.

"Cũng còn ở chỗ này làm gì! Không nghe thấy tôi nói gì à, rút răng của người này cho tôi!”

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Tiểu thiếu gia đau dữ dội, tức giận lan tràn, lời nói ra cũng không rõ ràng: "Rút từng chiếc răng của con tiện nhân này cho ta!"Trong nháy mắt, Chung Tìnhcũng định thần lại, đầu tiên là cô ngạc nhiên nhìn máu trong miệng tiểu thiếu gia chảy xuống, mới nhớ tới mình làm chuyện gì, đáy lòng không tự chủ được sợ hãi.Người của Dịch gia cũng biết rốt cuộc tiểu thiếu gia tàn nhẫn như thế nào, cô tuyệt đối không muốn chết.Chung Tình từ trước đến nay đều rất thông minh, ở nhà họ Chung cũng coi như không ai bằng, hơn nữa thích nắm trong tay ý định của mọi người, như vậy, mới có thể bảo đảm tánh mạng của mình.Cho nên, lúc ấy, Chung Tình liền nghĩ tới Thiếu tướng, có lẽ còn có cơ hội sống, Chung Tình cũng không để ý đến ánh mắttất cả mọi người, lập tức mở miệng, kêu một câu: "Thiếu tướng......"Chung Tình lời còn chưa dứt, lại bị tiểu thiếu gia hung hăng đạp một cái, đá vào trên ngực, cô đau đếnhít một hơi.Mà Thiếu tướng vẫn đang nhắm mắt ngủ, nghe được giọng của Chung Tình, đột nhiên mở mắt.Ánh mắt xinh đẹp của Thiếu tướng vừa thấy Chung Tìnhđang chật vật nằm trên đất.Tay của anh, từ mềm mại không xương,lập tức nắm thành quyền, xương ngón taylộ ra rõ ràng.Mi mắt anh hơi híp lại, hiện lên sự lạnh lẽo âm u.Hà An Việnở một bên, đôi mắt sắc xảo thấy được biểu tình nhỏ này của anh, không nhịn được xuất hiện một tầng uất hận trong lòng, từng điểm từng điểm ghìm chặt trong lòng của cô.Tiểu Vân nói không sai.Quả nhiên, Thiếu tướng để ý cô gái kia."Nữ hầu lớn gan, lại dám cắn tiểu thiếu gia, thật đúng là nên phạt!"Lời nói này của Hà An Viện, không phải là không có sự châm chọc.Mặc dù nét mặt của cô, thoạt nhìn trầm tĩnh như nước, nhưng sát khí không che giấu được, liếc tới Chung Tình.Tiểu thiếu gia nghe cô ta nói như vậy, cộng thêm bạn tốt của mình nhìn mình cười khẽ, trong lòng tức giận, cũng nổi nóng vớiChung Tình."Cũng còn ở chỗ này làm gì! Không nghe thấy tôi nói gì à, rút răng của người này cho tôi!”

Chương 18: Bị cô cắn lần thứ hai (8)