Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 32: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (2)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản chỉ vào ga trải giường, vừa vặn chỉ vào vết máu đỏ tươi ở phía trên, lúc này mới chậm rì rì mở miệng nói: "Gả cho tôi."Tiếng nói của hắn rất nhẹ nhàng, chậm rãi giống như gió xuân, mềm mại như âm điệu của con gái, thế nhưng bên trong ẩn chứa nồng đậm thô bạo.Làm cho tất cả mọi người, đều không thể phản kháng và bài xích.Chung Tình nghe được lời này, trong phút chốc thay đổi sắc mặt, đầu tiên là hai gò má đỏ hồng, sau đó chính là kinh hoảng và thất thố.Cô kinh ngạc nhìn Dịch Giản, trong mắt tràn ngập mông lung."Em là của tôi." Dịch Giản lần đầu tiên nói nhiều như vậy, đơn giản giải thích: "Đây là chứng cứ, máu của em.............................. ở nơi này."Đại não Chung Tình, ầm ầm nổ tung.Hèn chi cô cảm thấy phía dưới.......... cơ thể............ mơ hồ đau buốt, hóa ra,......... Là như vậy.............Cho dù cô chưa từng trải qua chuyện nam nữ, thế nhưng cô đã từng nhìn thấy một ít trong sách.Ánh mắt của cô hiện lên vài phần hoảng hốt, giống như không thể tin được chuyện như vậy lại xảy ra ở trên người mình.Con gái chưa kết hôn, lại thất thân, nếu chuyện này bị lộ ra, sẽ làm chuyện cười cho mọi người, không biết sẽ có bao nhiêu ngườixem thường mình đây!Trong quan niệm của cô, cả đời của một người phụ nữ, chỉ có thể có một người đàn ông.Mà cô đã là người đàn bà của hắn, như vậy, hắn chính là người chồng một đời một kiếp của cô.Thế nhưng........... Chung Tìnhlại nghĩ đến Hà An Viện, sau đó nghĩ đếnnhững lần mình đối mặt với hắn, đều cảm thấy khó thở, khó chịu muốn chết, nếu mình gả cho hắn........... Cũng không biết cuộc sống sau này có thể kéo dài được bao lâu?Chỉ cần không nói ra chuyện này, cô cũng không phải ngu ngốc, nếu như cô thật sự gả cho hắn, như vậy, sẽ càng có nhiều người nhà họ Dịch muốn đối phó với cô hơn.Đến lúc ấy, cô sẽ gặp nhiều phiền phức, rước lấy sự hãm hại của biết bao nhiêu người.............Cô sợ chết, cũng sợ phiền phức.Mất đi thân thể, chuyện này cũng không phải là chuyện vẻ vang gì,thế nhưng mất đi sinh mệnh, vậy thì cái gì cũng không có.Cô không thể chết được............. Mà hiện tại nhà họ Dịch chỉcó một người hầu gái, cả đời có thể gả đi hay không, còn không biết............. Vì thế, chỉ cần Thiếu Tướng không nói ra, cô không nói, thì sẽ không có người biết là cô đã thất thân.Nhất thời, Chung Tình kiên quyết lắc đầu, bình tĩnh nói một chữ then chốt: "Không!"

Dịch Giản chỉ vào ga trải giường, vừa vặn chỉ vào vết máu đỏ tươi ở phía trên, lúc này mới chậm rì rì mở miệng nói: "Gả cho tôi."

Tiếng nói của hắn rất nhẹ nhàng, chậm rãi giống như gió xuân, mềm mại như âm điệu của con gái, thế nhưng bên trong ẩn chứa nồng đậm thô bạo.

Làm cho tất cả mọi người, đều không thể phản kháng và bài xích.

Chung Tình nghe được lời này, trong phút chốc thay đổi sắc mặt, đầu tiên là hai gò má đỏ hồng, sau đó chính là kinh hoảng và thất thố.

Cô kinh ngạc nhìn Dịch Giản, trong mắt tràn ngập mông lung.

"Em là của tôi." Dịch Giản lần đầu tiên nói nhiều như vậy, đơn giản giải thích: "Đây là chứng cứ, máu của em.............................. ở nơi này."

Đại não Chung Tình, ầm ầm nổ tung.

Hèn chi cô cảm thấy phía dưới.......... cơ thể............ mơ hồ đau buốt, hóa ra,......... Là như vậy.............

Cho dù cô chưa từng trải qua chuyện nam nữ, thế nhưng cô đã từng nhìn thấy một ít trong sách.

Ánh mắt của cô hiện lên vài phần hoảng hốt, giống như không thể tin được chuyện như vậy lại xảy ra ở trên người mình.

Con gái chưa kết hôn, lại thất thân, nếu chuyện này bị lộ ra, sẽ làm chuyện cười cho mọi người, không biết sẽ có bao nhiêu ngườixem thường mình đây!

Trong quan niệm của cô, cả đời của một người phụ nữ, chỉ có thể có một người đàn ông.

Mà cô đã là người đàn bà của hắn, như vậy, hắn chính là người chồng một đời một kiếp của cô.

Thế nhưng........... Chung Tìnhlại nghĩ đến Hà An Viện, sau đó nghĩ đếnnhững lần mình đối mặt với hắn, đều cảm thấy khó thở, khó chịu muốn chết, nếu mình gả cho hắn........... Cũng không biết cuộc sống sau này có thể kéo dài được bao lâu?

Chỉ cần không nói ra chuyện này, cô cũng không phải ngu ngốc, nếu như cô thật sự gả cho hắn, như vậy, sẽ càng có nhiều người nhà họ Dịch muốn đối phó với cô hơn.

Đến lúc ấy, cô sẽ gặp nhiều phiền phức, rước lấy sự hãm hại của biết bao nhiêu người.............

Cô sợ chết, cũng sợ phiền phức.

Mất đi thân thể, chuyện này cũng không phải là chuyện vẻ vang gì,thế nhưng mất đi sinh mệnh, vậy thì cái gì cũng không có.

Cô không thể chết được............. Mà hiện tại nhà họ Dịch chỉcó một người hầu gái, cả đời có thể gả đi hay không, còn không biết............. Vì thế, chỉ cần Thiếu Tướng không nói ra, cô không nói, thì sẽ không có người biết là cô đã thất thân.

Nhất thời, Chung Tình kiên quyết lắc đầu, bình tĩnh nói một chữ then chốt: "Không!"

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản chỉ vào ga trải giường, vừa vặn chỉ vào vết máu đỏ tươi ở phía trên, lúc này mới chậm rì rì mở miệng nói: "Gả cho tôi."Tiếng nói của hắn rất nhẹ nhàng, chậm rãi giống như gió xuân, mềm mại như âm điệu của con gái, thế nhưng bên trong ẩn chứa nồng đậm thô bạo.Làm cho tất cả mọi người, đều không thể phản kháng và bài xích.Chung Tình nghe được lời này, trong phút chốc thay đổi sắc mặt, đầu tiên là hai gò má đỏ hồng, sau đó chính là kinh hoảng và thất thố.Cô kinh ngạc nhìn Dịch Giản, trong mắt tràn ngập mông lung."Em là của tôi." Dịch Giản lần đầu tiên nói nhiều như vậy, đơn giản giải thích: "Đây là chứng cứ, máu của em.............................. ở nơi này."Đại não Chung Tình, ầm ầm nổ tung.Hèn chi cô cảm thấy phía dưới.......... cơ thể............ mơ hồ đau buốt, hóa ra,......... Là như vậy.............Cho dù cô chưa từng trải qua chuyện nam nữ, thế nhưng cô đã từng nhìn thấy một ít trong sách.Ánh mắt của cô hiện lên vài phần hoảng hốt, giống như không thể tin được chuyện như vậy lại xảy ra ở trên người mình.Con gái chưa kết hôn, lại thất thân, nếu chuyện này bị lộ ra, sẽ làm chuyện cười cho mọi người, không biết sẽ có bao nhiêu ngườixem thường mình đây!Trong quan niệm của cô, cả đời của một người phụ nữ, chỉ có thể có một người đàn ông.Mà cô đã là người đàn bà của hắn, như vậy, hắn chính là người chồng một đời một kiếp của cô.Thế nhưng........... Chung Tìnhlại nghĩ đến Hà An Viện, sau đó nghĩ đếnnhững lần mình đối mặt với hắn, đều cảm thấy khó thở, khó chịu muốn chết, nếu mình gả cho hắn........... Cũng không biết cuộc sống sau này có thể kéo dài được bao lâu?Chỉ cần không nói ra chuyện này, cô cũng không phải ngu ngốc, nếu như cô thật sự gả cho hắn, như vậy, sẽ càng có nhiều người nhà họ Dịch muốn đối phó với cô hơn.Đến lúc ấy, cô sẽ gặp nhiều phiền phức, rước lấy sự hãm hại của biết bao nhiêu người.............Cô sợ chết, cũng sợ phiền phức.Mất đi thân thể, chuyện này cũng không phải là chuyện vẻ vang gì,thế nhưng mất đi sinh mệnh, vậy thì cái gì cũng không có.Cô không thể chết được............. Mà hiện tại nhà họ Dịch chỉcó một người hầu gái, cả đời có thể gả đi hay không, còn không biết............. Vì thế, chỉ cần Thiếu Tướng không nói ra, cô không nói, thì sẽ không có người biết là cô đã thất thân.Nhất thời, Chung Tình kiên quyết lắc đầu, bình tĩnh nói một chữ then chốt: "Không!"

Chương 32: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (2)