Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 116: Đạt thành thoả thuận (10)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Một ngày hôm nay, cô đều làm tổ trên giường, không xuống giường, hai chân cũng cứ thấy lạnh run.Cô hồi hộp.Lông mi cô thoáng run run, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, lại như đang mời gọi chàng trai đối trước mắt.Con ngươi Dịch Giản, dừng lại trên mặt của cô trong khoảng khắc, rốt cục chậm rãi cúi đầu, cánh môi như hoa rơi vào trên vầng trán cô."Anh sẽ tạo cho em cảm giác thoải mái."Giọng điệu của anh, nhạt như nước.Có rất ít người, khi nói tới chuyện trên giường, nói ra lời du dương, cũng có người có ngữ điệu lạnh nhạt như nước như thế này.Nghe qua, cũng sẽ thấy tẻ nhạt vô vị.Đọc nhanh nhất truy cập:Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, dù lời nói nhạt nhẽo như thế, lại vẫn khiến trái tim Chung Tình nhảy dựng lên.Không một lí do, cơ thể bắt đầu nóng dần lên.Anh như đoán trước cô sẽ như vậy, khẽ ngẩng đầu lên, vươn tay, ch*m r** v**t v* hai gò má của cô, sau đó cúi đầu xuống, cánh môi nhẹ nhàng hôn lên môi cô.Anh không nói gì, dùng động tác của anh, bắt đầu cuộc h**n ** này.Đầu lưỡi anh lành lạnh, rất thoải mái, không có chút dấu hiệu nào, khiến cô hỗn loạn trong t*nh d*c mạnh mẽ, toàn bộ đều chuyển tới giữa môi răng cô.Nụ hôn của anh, bắt đầu rất dịu dàng, giống như con người anh, nhạt như trà, nhưng mà, lại khiến người ta nghiện như vậy, hoảng hốt như vậy cứ như đang đắm mình trong mơ.Liền theo sau, là một nụ hôn sâu, sức lực của anh, vẫn nhẹ nhàng chậm chạp, lại mang theo khí phách khó nói thành lời, xông vào đáy lòng cô, tạo nên sóng to gió lớn!Ánh mắt Chung Tình chưa kịp nhắm lại.Liền mất đi bản thân.Ánh trăng ngoài cửa sổ, chiếu lên người bọn hạ, khuôn mặt anh, nửa sáng nửa tối, nhìn vào lại khiến chúng sinh điên đảo.Lúc này, mang theo tình nồng, lại cũng là giấc mộng mỹ cảm.Chung Tình cảm thấy trong tích tắc đấy, mình đã hoàn toàn rơi vào tay giặc rồi.Rơi vào tay giặc ở đây, ở người đàn ông này, trong mặt trận nhu tình.Anh hôn rất nghiêm túc, yết hầu chuyển động, nhiệt độ cơ thể hai người, theo đó tăng dần lên.Ngón tay anh, thon dài mạnh mẽ, một tay ôm lưng cô, một tay nâng đầu cô.Hôn thật chuyên tâm.Đọc nhanh nhất truy cập:Chung Tình lại không cách nào hít thở, khuôn mặt kìm nén đỏ bừng, cô nhắm hai mắt lại, dùng hết sức lực đón nhận nụ hôn của anh.

Một ngày hôm nay, cô đều làm tổ trên giường, không xuống giường, hai chân cũng cứ thấy lạnh run.

Cô hồi hộp.

Lông mi cô thoáng run run, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, lại như đang mời gọi chàng trai đối trước mắt.

Con ngươi Dịch Giản, dừng lại trên mặt của cô trong khoảng khắc, rốt cục chậm rãi cúi đầu, cánh môi như hoa rơi vào trên vầng trán cô.

"Anh sẽ tạo cho em cảm giác thoải mái."

Giọng điệu của anh, nhạt như nước.

Có rất ít người, khi nói tới chuyện trên giường, nói ra lời du dương, cũng có người có ngữ điệu lạnh nhạt như nước như thế này.

Nghe qua, cũng sẽ thấy tẻ nhạt vô vị.Đọc nhanh nhất truy cập:

Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, dù lời nói nhạt nhẽo như thế, lại vẫn khiến trái tim Chung Tình nhảy dựng lên.

Không một lí do, cơ thể bắt đầu nóng dần lên.

Anh như đoán trước cô sẽ như vậy, khẽ ngẩng đầu lên, vươn tay, ch*m r** v**t v* hai gò má của cô, sau đó cúi đầu xuống, cánh môi nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Anh không nói gì, dùng động tác của anh, bắt đầu cuộc h**n ** này.

Đầu lưỡi anh lành lạnh, rất thoải mái, không có chút dấu hiệu nào, khiến cô hỗn loạn trong t*nh d*c mạnh mẽ, toàn bộ đều chuyển tới giữa môi răng cô.

Nụ hôn của anh, bắt đầu rất dịu dàng, giống như con người anh, nhạt như trà, nhưng mà, lại khiến người ta nghiện như vậy, hoảng hốt như vậy cứ như đang đắm mình trong mơ.

Liền theo sau, là một nụ hôn sâu, sức lực của anh, vẫn nhẹ nhàng chậm chạp, lại mang theo khí phách khó nói thành lời, xông vào đáy lòng cô, tạo nên sóng to gió lớn!

Ánh mắt Chung Tình chưa kịp nhắm lại.

Liền mất đi bản thân.

Ánh trăng ngoài cửa sổ, chiếu lên người bọn hạ, khuôn mặt anh, nửa sáng nửa tối, nhìn vào lại khiến chúng sinh điên đảo.

Lúc này, mang theo tình nồng, lại cũng là giấc mộng mỹ cảm.

Chung Tình cảm thấy trong tích tắc đấy, mình đã hoàn toàn rơi vào tay giặc rồi.

Rơi vào tay giặc ở đây, ở người đàn ông này, trong mặt trận nhu tình.

Anh hôn rất nghiêm túc, yết hầu chuyển động, nhiệt độ cơ thể hai người, theo đó tăng dần lên.

Ngón tay anh, thon dài mạnh mẽ, một tay ôm lưng cô, một tay nâng đầu cô.

Hôn thật chuyên tâm.Đọc nhanh nhất truy cập:

Chung Tình lại không cách nào hít thở, khuôn mặt kìm nén đỏ bừng, cô nhắm hai mắt lại, dùng hết sức lực đón nhận nụ hôn của anh.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Một ngày hôm nay, cô đều làm tổ trên giường, không xuống giường, hai chân cũng cứ thấy lạnh run.Cô hồi hộp.Lông mi cô thoáng run run, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, lại như đang mời gọi chàng trai đối trước mắt.Con ngươi Dịch Giản, dừng lại trên mặt của cô trong khoảng khắc, rốt cục chậm rãi cúi đầu, cánh môi như hoa rơi vào trên vầng trán cô."Anh sẽ tạo cho em cảm giác thoải mái."Giọng điệu của anh, nhạt như nước.Có rất ít người, khi nói tới chuyện trên giường, nói ra lời du dương, cũng có người có ngữ điệu lạnh nhạt như nước như thế này.Nghe qua, cũng sẽ thấy tẻ nhạt vô vị.Đọc nhanh nhất truy cập:Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, dù lời nói nhạt nhẽo như thế, lại vẫn khiến trái tim Chung Tình nhảy dựng lên.Không một lí do, cơ thể bắt đầu nóng dần lên.Anh như đoán trước cô sẽ như vậy, khẽ ngẩng đầu lên, vươn tay, ch*m r** v**t v* hai gò má của cô, sau đó cúi đầu xuống, cánh môi nhẹ nhàng hôn lên môi cô.Anh không nói gì, dùng động tác của anh, bắt đầu cuộc h**n ** này.Đầu lưỡi anh lành lạnh, rất thoải mái, không có chút dấu hiệu nào, khiến cô hỗn loạn trong t*nh d*c mạnh mẽ, toàn bộ đều chuyển tới giữa môi răng cô.Nụ hôn của anh, bắt đầu rất dịu dàng, giống như con người anh, nhạt như trà, nhưng mà, lại khiến người ta nghiện như vậy, hoảng hốt như vậy cứ như đang đắm mình trong mơ.Liền theo sau, là một nụ hôn sâu, sức lực của anh, vẫn nhẹ nhàng chậm chạp, lại mang theo khí phách khó nói thành lời, xông vào đáy lòng cô, tạo nên sóng to gió lớn!Ánh mắt Chung Tình chưa kịp nhắm lại.Liền mất đi bản thân.Ánh trăng ngoài cửa sổ, chiếu lên người bọn hạ, khuôn mặt anh, nửa sáng nửa tối, nhìn vào lại khiến chúng sinh điên đảo.Lúc này, mang theo tình nồng, lại cũng là giấc mộng mỹ cảm.Chung Tình cảm thấy trong tích tắc đấy, mình đã hoàn toàn rơi vào tay giặc rồi.Rơi vào tay giặc ở đây, ở người đàn ông này, trong mặt trận nhu tình.Anh hôn rất nghiêm túc, yết hầu chuyển động, nhiệt độ cơ thể hai người, theo đó tăng dần lên.Ngón tay anh, thon dài mạnh mẽ, một tay ôm lưng cô, một tay nâng đầu cô.Hôn thật chuyên tâm.Đọc nhanh nhất truy cập:Chung Tình lại không cách nào hít thở, khuôn mặt kìm nén đỏ bừng, cô nhắm hai mắt lại, dùng hết sức lực đón nhận nụ hôn của anh.

Chương 116: Đạt thành thoả thuận (10)