"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 179: Yêu đương vụng trộm bị bắt gặp (24)
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Trong đầu Dịch Giản bỗng hiện lên câu nói đó, cơ thể cứng lại một chút, không biết tại sao khi hôn môi Chung Tình lại đột nhiên biến thành dã thú như thế, bắt đầu nuốt chửng cô.Hắn giống như muốn hút môi cô vào bên trong bụng, chặt chẽ đè lên cô, liều mạng hôn.Chung Tình cảm thấy đại não của mình muốn ngất đi, bản thân cô cũng không rõ chuyện này là như thế nào, c*̃ng không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên bắt đầu làm những hành động như thế!Cô chỉ có thể nhắm mắt lại, chịu đựng.Dịch Giản đang dần dần tập trung vào trong đó, lực đạo hôn cô cũng bắt đầu chậm… lạiMặt Chung Tình, c*̃ng theo bắt đầu đỏ lên.Ngón tay của hắn, chậm rãi đưa về phía gò má cô, chậm rãi vuốt nhẹ.Lực đạo của hắn, rất ôn tồn.Chung Tình nâng đôi mắt lên, nhẹ nhàng nhìn hắn, lại bị ánh mắt của hắn hấp dẫn không cách nào rời khỏi."Chung Tình............" Hắn mở miệng, gọi tên của cô, đây là lần đầu tiên cô nghe được hắn gọi tên cô, nhịp tim của cô rơi xuống hai nhịp, mím môi đáp: "Thiếu Tướng............"Dịch Giản không giống như đang nói chuyện, chỉ nhìn cô, nhìn một hồi giống như có lời muốn nói.Vẻ mặt của hắn rơi vào trong mắt Chung Tình, làm cho cô cảm thấy có chút quái lạ, mà chỗ nào quái lại, Chung Tình lại đoán không ra.Cô luôn cảm thấy, hắn như có chuyện muốn nói với cô, thế nhưng cô lại không dám hỏi, chỉ có thể yên lặng chờ hắn mở miệng.Ai biết lúc sau, Dịch Giản thế nhưng chỉ nhẹ nhàng thở dài một hơi, giật môi, không nói ra một câu nào.Hắn chỉ duỗi tay, hướng về vạt áo của cô............Thật ra, đồ cô muốn hắn đã chuẩn bị cho cô rồi............ Chỉ là hắn không thích cô vì mục đích mới tìm đến hắn!Hơn nữa còn có vẻ mặt tránh hắn còn không kịp!Mỗi khi như vậy, toàn thân của hắn sẽ hiện lên cảm giác vô lực!Vừa mới rồi, thật ra hắn muốn nói cho cô biết, những đồ cô muốn đã chuẩn bị tốt, chút nữa cô có thể cầm đi.Thế nhưng, hắn vẫn không có mở miệng nói ra.Không thể mất khống chế............ Trái tim của cô, từ trước đến giờ không dành cho hắn, c*̃ng không có sự tồn tại của hắn............ Nếu như hắn chủ động, có thể một giây sau, hắn sẽ hoàn toàn trở thành tù binh của cô, sau đó triệt để mất đi cô….Chung Tình hoàn toàn đoán không ra tính tình của Dịch Giản lại kỳ quái như vậy, toàn thân căng thẳng gắt gao, cảm giác được nút buộc quần áo bị hắn mở ra từng chút một.
Trong đầu Dịch Giản bỗng hiện lên câu nói đó, cơ thể cứng lại một chút, không biết tại sao khi hôn môi Chung Tình lại đột nhiên biến thành dã thú như thế, bắt đầu nuốt chửng cô.
Hắn giống như muốn hút môi cô vào bên trong bụng, chặt chẽ đè lên cô, liều mạng hôn.
Chung Tình cảm thấy đại não của mình muốn ngất đi, bản thân cô cũng không rõ chuyện này là như thế nào, c*̃ng không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên bắt đầu làm những hành động như thế!
Cô chỉ có thể nhắm mắt lại, chịu đựng.
Dịch Giản đang dần dần tập trung vào trong đó, lực đạo hôn cô cũng bắt đầu chậm… lại
Mặt Chung Tình, c*̃ng theo bắt đầu đỏ lên.
Ngón tay của hắn, chậm rãi đưa về phía gò má cô, chậm rãi vuốt nhẹ.
Lực đạo của hắn, rất ôn tồn.
Chung Tình nâng đôi mắt lên, nhẹ nhàng nhìn hắn, lại bị ánh mắt của hắn hấp dẫn không cách nào rời khỏi.
"Chung Tình............" Hắn mở miệng, gọi tên của cô, đây là lần đầu tiên cô nghe được hắn gọi tên cô, nhịp tim của cô rơi xuống hai nhịp, mím môi đáp: "Thiếu Tướng............"
Dịch Giản không giống như đang nói chuyện, chỉ nhìn cô, nhìn một hồi giống như có lời muốn nói.
Vẻ mặt của hắn rơi vào trong mắt Chung Tình, làm cho cô cảm thấy có chút quái lạ, mà chỗ nào quái lại, Chung Tình lại đoán không ra.
Cô luôn cảm thấy, hắn như có chuyện muốn nói với cô, thế nhưng cô lại không dám hỏi, chỉ có thể yên lặng chờ hắn mở miệng.
Ai biết lúc sau, Dịch Giản thế nhưng chỉ nhẹ nhàng thở dài một hơi, giật môi, không nói ra một câu nào.
Hắn chỉ duỗi tay, hướng về vạt áo của cô............
Thật ra, đồ cô muốn hắn đã chuẩn bị cho cô rồi............ Chỉ là hắn không thích cô vì mục đích mới tìm đến hắn!
Hơn nữa còn có vẻ mặt tránh hắn còn không kịp!
Mỗi khi như vậy, toàn thân của hắn sẽ hiện lên cảm giác vô lực!
Vừa mới rồi, thật ra hắn muốn nói cho cô biết, những đồ cô muốn đã chuẩn bị tốt, chút nữa cô có thể cầm đi.
Thế nhưng, hắn vẫn không có mở miệng nói ra.
Không thể mất khống chế............ Trái tim của cô, từ trước đến giờ không dành cho hắn, c*̃ng không có sự tồn tại của hắn............ Nếu như hắn chủ động, có thể một giây sau, hắn sẽ hoàn toàn trở thành tù binh của cô, sau đó triệt để mất đi cô….
Chung Tình hoàn toàn đoán không ra tính tình của Dịch Giản lại kỳ quái như vậy, toàn thân căng thẳng gắt gao, cảm giác được nút buộc quần áo bị hắn mở ra từng chút một.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Trong đầu Dịch Giản bỗng hiện lên câu nói đó, cơ thể cứng lại một chút, không biết tại sao khi hôn môi Chung Tình lại đột nhiên biến thành dã thú như thế, bắt đầu nuốt chửng cô.Hắn giống như muốn hút môi cô vào bên trong bụng, chặt chẽ đè lên cô, liều mạng hôn.Chung Tình cảm thấy đại não của mình muốn ngất đi, bản thân cô cũng không rõ chuyện này là như thế nào, c*̃ng không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên bắt đầu làm những hành động như thế!Cô chỉ có thể nhắm mắt lại, chịu đựng.Dịch Giản đang dần dần tập trung vào trong đó, lực đạo hôn cô cũng bắt đầu chậm… lạiMặt Chung Tình, c*̃ng theo bắt đầu đỏ lên.Ngón tay của hắn, chậm rãi đưa về phía gò má cô, chậm rãi vuốt nhẹ.Lực đạo của hắn, rất ôn tồn.Chung Tình nâng đôi mắt lên, nhẹ nhàng nhìn hắn, lại bị ánh mắt của hắn hấp dẫn không cách nào rời khỏi."Chung Tình............" Hắn mở miệng, gọi tên của cô, đây là lần đầu tiên cô nghe được hắn gọi tên cô, nhịp tim của cô rơi xuống hai nhịp, mím môi đáp: "Thiếu Tướng............"Dịch Giản không giống như đang nói chuyện, chỉ nhìn cô, nhìn một hồi giống như có lời muốn nói.Vẻ mặt của hắn rơi vào trong mắt Chung Tình, làm cho cô cảm thấy có chút quái lạ, mà chỗ nào quái lại, Chung Tình lại đoán không ra.Cô luôn cảm thấy, hắn như có chuyện muốn nói với cô, thế nhưng cô lại không dám hỏi, chỉ có thể yên lặng chờ hắn mở miệng.Ai biết lúc sau, Dịch Giản thế nhưng chỉ nhẹ nhàng thở dài một hơi, giật môi, không nói ra một câu nào.Hắn chỉ duỗi tay, hướng về vạt áo của cô............Thật ra, đồ cô muốn hắn đã chuẩn bị cho cô rồi............ Chỉ là hắn không thích cô vì mục đích mới tìm đến hắn!Hơn nữa còn có vẻ mặt tránh hắn còn không kịp!Mỗi khi như vậy, toàn thân của hắn sẽ hiện lên cảm giác vô lực!Vừa mới rồi, thật ra hắn muốn nói cho cô biết, những đồ cô muốn đã chuẩn bị tốt, chút nữa cô có thể cầm đi.Thế nhưng, hắn vẫn không có mở miệng nói ra.Không thể mất khống chế............ Trái tim của cô, từ trước đến giờ không dành cho hắn, c*̃ng không có sự tồn tại của hắn............ Nếu như hắn chủ động, có thể một giây sau, hắn sẽ hoàn toàn trở thành tù binh của cô, sau đó triệt để mất đi cô….Chung Tình hoàn toàn đoán không ra tính tình của Dịch Giản lại kỳ quái như vậy, toàn thân căng thẳng gắt gao, cảm giác được nút buộc quần áo bị hắn mở ra từng chút một.