"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 253: Chung Tình mang thai (1)
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… "Chơi mạt chược?" Dì tư ngược lại ngẩn người một chút, thần sắc rất kỳ lạ, trò mạt chược, rất nhiều phu nhân quý tộc không phải là không chơi, nhà họ Dịch từ trước đến nay đều chú trọng môn phong, cho nên, đại phu nhân đã sớm nghiêm cấm người trong nhà chơi.Mà bà xuất thân ở nơi phong nguyệt (ý chỉ những nơi không đàng hoàng), từ lúc nhỏ đã luyện cười phải quyến rũ, luyện xinh đẹp, đương nhiên cũng luyện những thủ thuật trong mấy trò cờ bạc.Bà là hoa khôi của Hoài Hà, lúc gả vào nhà giàu, không biết bao nhiêu đàn ông đau lòng, phá nhiều mộng của họ.Đương nhiên, cũng không biết lúc có bao nhiêu chị em ở đây ao ước được như bà.Những người phụ nữ ở Hoài Hà nhiều không kể xiết, phụ nữ xinh đẹp đếm không hết, người nào lại không có chút bản lãnh, nhưng mười năm này, nhắc tới hai chữ Hoài Hà, người ta vẫn nghĩ tới bà...... Không vì cái gì khác, chỉ vì, bà gả đến nơi thật tốt!Dì tư quá không nhịn được có chút xuất thần, kỹ thuật chơi bài của bà rất tốt, hơn nữa nhiều năm như vậy không biết bao nhiêu đêm, bà đã bồi người khác đánh bài.Mà nay, Thiếu tướng nói ra, bà cũng là có mấy phần vui vẻ ra mặt, tựa như thẹn thùng, tựa như trách mắng, nói tóm lại, làm cho đàn ông nhìn vào, chính là giống như run sợ,: "Thiếu tướng chắc là đang trêu chọc tôi quá, biết rõ xuất thân của tôi không tốt, từ nhỏ đã chơi những cái như vậy, nhiều năm như vậy không động vào, tay nghề không như trước nữa, hiện tại lại còn nhắc tới, rõ rệt là chọc tôi đau lòng!"Dì tư nói xong, cả người đều run rẩy, hơn nữa run rẩy vô cùng có “phong cách”, là người bình thường không có trải nghiệm, không được luyện tập, sẽ không biết được mà bị mị hoặc."Thiếu tướng thật là nói giỡn...... Mạt chược không phải thú vui tốt, ở nhà họ Dịch không cho phép...... Đại tỷ cũng cấm rồi, Thiếu tướng nói muốn chơi, chả phải khiến cho mọi người mất hứng sao?"Ở nơi này, ngây ngốc lâu như vậy, người nào là người mềm dẻo nhất?Huống chi, Dì tư trong ngày thường là người ồn ào... nói chuyện không che đậy, gặp phải việc tai họa cũng sẽ lên tiếng nhạo báng đôi câu, dĩ nhiên là không thể rời bỏ bệnh nghề nghiệp của mình.
"Chơi mạt chược?" Dì tư ngược lại ngẩn người một chút, thần sắc rất kỳ lạ, trò mạt chược, rất nhiều phu nhân quý tộc không phải là không chơi, nhà họ Dịch từ trước đến nay đều chú trọng môn phong, cho nên, đại phu nhân đã sớm nghiêm cấm người trong nhà chơi.
Mà bà xuất thân ở nơi phong nguyệt (ý chỉ những nơi không đàng hoàng), từ lúc nhỏ đã luyện cười phải quyến rũ, luyện xinh đẹp, đương nhiên cũng luyện những thủ thuật trong mấy trò cờ bạc.
Bà là hoa khôi của Hoài Hà, lúc gả vào nhà giàu, không biết bao nhiêu đàn ông đau lòng, phá nhiều mộng của họ.
Đương nhiên, cũng không biết lúc có bao nhiêu chị em ở đây ao ước được như bà.
Những người phụ nữ ở Hoài Hà nhiều không kể xiết, phụ nữ xinh đẹp đếm không hết, người nào lại không có chút bản lãnh, nhưng mười năm này, nhắc tới hai chữ Hoài Hà, người ta vẫn nghĩ tới bà...... Không vì cái gì khác, chỉ vì, bà gả đến nơi thật tốt!
Dì tư quá không nhịn được có chút xuất thần, kỹ thuật chơi bài của bà rất tốt, hơn nữa nhiều năm như vậy không biết bao nhiêu đêm, bà đã bồi người khác đánh bài.
Mà nay, Thiếu tướng nói ra, bà cũng là có mấy phần vui vẻ ra mặt, tựa như thẹn thùng, tựa như trách mắng, nói tóm lại, làm cho đàn ông nhìn vào, chính là giống như run sợ,: "Thiếu tướng chắc là đang trêu chọc tôi quá, biết rõ xuất thân của tôi không tốt, từ nhỏ đã chơi những cái như vậy, nhiều năm như vậy không động vào, tay nghề không như trước nữa, hiện tại lại còn nhắc tới, rõ rệt là chọc tôi đau lòng!"
Dì tư nói xong, cả người đều run rẩy, hơn nữa run rẩy vô cùng có “phong cách”, là người bình thường không có trải nghiệm, không được luyện tập, sẽ không biết được mà bị mị hoặc.
"Thiếu tướng thật là nói giỡn...... Mạt chược không phải thú vui tốt, ở nhà họ Dịch không cho phép...... Đại tỷ cũng cấm rồi, Thiếu tướng nói muốn chơi, chả phải khiến cho mọi người mất hứng sao?"
Ở nơi này, ngây ngốc lâu như vậy, người nào là người mềm dẻo nhất?
Huống chi, Dì tư trong ngày thường là người ồn ào... nói chuyện không che đậy, gặp phải việc tai họa cũng sẽ lên tiếng nhạo báng đôi câu, dĩ nhiên là không thể rời bỏ bệnh nghề nghiệp của mình.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… "Chơi mạt chược?" Dì tư ngược lại ngẩn người một chút, thần sắc rất kỳ lạ, trò mạt chược, rất nhiều phu nhân quý tộc không phải là không chơi, nhà họ Dịch từ trước đến nay đều chú trọng môn phong, cho nên, đại phu nhân đã sớm nghiêm cấm người trong nhà chơi.Mà bà xuất thân ở nơi phong nguyệt (ý chỉ những nơi không đàng hoàng), từ lúc nhỏ đã luyện cười phải quyến rũ, luyện xinh đẹp, đương nhiên cũng luyện những thủ thuật trong mấy trò cờ bạc.Bà là hoa khôi của Hoài Hà, lúc gả vào nhà giàu, không biết bao nhiêu đàn ông đau lòng, phá nhiều mộng của họ.Đương nhiên, cũng không biết lúc có bao nhiêu chị em ở đây ao ước được như bà.Những người phụ nữ ở Hoài Hà nhiều không kể xiết, phụ nữ xinh đẹp đếm không hết, người nào lại không có chút bản lãnh, nhưng mười năm này, nhắc tới hai chữ Hoài Hà, người ta vẫn nghĩ tới bà...... Không vì cái gì khác, chỉ vì, bà gả đến nơi thật tốt!Dì tư quá không nhịn được có chút xuất thần, kỹ thuật chơi bài của bà rất tốt, hơn nữa nhiều năm như vậy không biết bao nhiêu đêm, bà đã bồi người khác đánh bài.Mà nay, Thiếu tướng nói ra, bà cũng là có mấy phần vui vẻ ra mặt, tựa như thẹn thùng, tựa như trách mắng, nói tóm lại, làm cho đàn ông nhìn vào, chính là giống như run sợ,: "Thiếu tướng chắc là đang trêu chọc tôi quá, biết rõ xuất thân của tôi không tốt, từ nhỏ đã chơi những cái như vậy, nhiều năm như vậy không động vào, tay nghề không như trước nữa, hiện tại lại còn nhắc tới, rõ rệt là chọc tôi đau lòng!"Dì tư nói xong, cả người đều run rẩy, hơn nữa run rẩy vô cùng có “phong cách”, là người bình thường không có trải nghiệm, không được luyện tập, sẽ không biết được mà bị mị hoặc."Thiếu tướng thật là nói giỡn...... Mạt chược không phải thú vui tốt, ở nhà họ Dịch không cho phép...... Đại tỷ cũng cấm rồi, Thiếu tướng nói muốn chơi, chả phải khiến cho mọi người mất hứng sao?"Ở nơi này, ngây ngốc lâu như vậy, người nào là người mềm dẻo nhất?Huống chi, Dì tư trong ngày thường là người ồn ào... nói chuyện không che đậy, gặp phải việc tai họa cũng sẽ lên tiếng nhạo báng đôi câu, dĩ nhiên là không thể rời bỏ bệnh nghề nghiệp của mình.