Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 255: Chung Tình mang thai (3)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Anh không phải là... Sợ cô nhàm chán, đúng lúc dì tư là người chơi giỏi, có thể giúp cô!Ai ngờ, Chung Tình nghe lời của dì tư, thì ngược lại cười dịu dàng, tri thức lễ nghĩa trả lời một câu: "Dì tư, Chung Tình không đi, Chung Tình thân thể không thoải mái, chỉ muốn đi nghỉ ngơi thôi."Cô không phải người ngu.Đại phu nhân cùng dì tư đang có sóng ngầm, cô sao cô không cảm nhận được chứ?Phiền toái như vậy, cô sẽ không bước vào, nếu cô đi tới đó đó đánh mạt chược, đại phu nhân tất nhiên là mất hứng, mà cô, hiện tại chỉ dựa vào đại phu nhân.Huống chi...... Còn đánh mạt chược cùng Thiếu tướng...... Cô tránh cũng không kịp, làm sao sẽ đi chứ!Nghe lời như vậy, đại phu nhân cũng giật mình, quay người, nhìn Chung Tình, vội vàng hỏi: "Nơi nào không thoải mái?""Cảm thấy toàn thân vô lực, mệt mỏi vô cùng, rất muốn ngủ." Chung Tình đàng hoàng trả lời."Muốn ngủ?" Trong mắt đại phu nhân thoáng hiện một tầng ánh sáng, bà nhất thời cũng không nói gì, chẳng qua là nhìn Chung Tình."Như vậy sao......" Dì tư có chút thất vọng, sau đó liền suy nghĩ một chút: "Vậy cũng không sao, chỉ còn ba người sao? Vừa vặn tôi có mang người giúp việc đến, bọn họ cũng biết chơi, chỉ cần Thiếu tướng muốn, thế nào cũng có thể tìm đủ người!""Thiếu tướng, ngài nói có được hay không?"Dì tư sắp xếp, quay đầu lại hỏi.Dịch Giản nâng mi mắt nhìn Chung Tình, dường như nhìn vào gương mặt của cô đã hiểu được chút gì.Anh nhìn chăm chú.Ánh mắt của anh rất sâu xa, giống như hồ nước sâu nhất thế giới này, còn có, khó có thể nắm lấy ánh mắt anh.Cô từ chối sao?Cô cư nhiên không đi?Dì tư thấy Thiếu tướng không trả lời, quay đầu lại, tự tiện để cho nha hoàn của mình đi đến chỗ kia để chuẩn bị.Biểu tình của Đại phu nhân, ngược lại đối với Chung Tình lại mềm mỏng, tự mình gắp món ăn cho Chung Tình, để cho cô ăn, Chung Tình cũng không biết đại phu nhân làm như vậy là vì sao, chẳng qua cảm thấy biến chuyển này đột ngột vô cùng.Ánh mắt Dịch Giản lúc này đã thu hồi trở lại, toàn thân tản ra khí lạnh, thả ly rượu, lại giống như là không có tâm tình, đứng lên.

Anh không phải là... Sợ cô nhàm chán, đúng lúc dì tư là người chơi giỏi, có thể giúp cô!

Ai ngờ, Chung Tình nghe lời của dì tư, thì ngược lại cười dịu dàng, tri thức lễ nghĩa trả lời một câu: "Dì tư, Chung Tình không đi, Chung Tình thân thể không thoải mái, chỉ muốn đi nghỉ ngơi thôi."

Cô không phải người ngu.

Đại phu nhân cùng dì tư đang có sóng ngầm, cô sao cô không cảm nhận được chứ?

Phiền toái như vậy, cô sẽ không bước vào, nếu cô đi tới đó đó đánh mạt chược, đại phu nhân tất nhiên là mất hứng, mà cô, hiện tại chỉ dựa vào đại phu nhân.

Huống chi...... Còn đánh mạt chược cùng Thiếu tướng...... Cô tránh cũng không kịp, làm sao sẽ đi chứ!

Nghe lời như vậy, đại phu nhân cũng giật mình, quay người, nhìn Chung Tình, vội vàng hỏi: "Nơi nào không thoải mái?"

"Cảm thấy toàn thân vô lực, mệt mỏi vô cùng, rất muốn ngủ." Chung Tình đàng hoàng trả lời.

"Muốn ngủ?" Trong mắt đại phu nhân thoáng hiện một tầng ánh sáng, bà nhất thời cũng không nói gì, chẳng qua là nhìn Chung Tình.

"Như vậy sao......" Dì tư có chút thất vọng, sau đó liền suy nghĩ một chút: "Vậy cũng không sao, chỉ còn ba người sao? Vừa vặn tôi có mang người giúp việc đến, bọn họ cũng biết chơi, chỉ cần Thiếu tướng muốn, thế nào cũng có thể tìm đủ người!"

"Thiếu tướng, ngài nói có được hay không?"

Dì tư sắp xếp, quay đầu lại hỏi.

Dịch Giản nâng mi mắt nhìn Chung Tình, dường như nhìn vào gương mặt của cô đã hiểu được chút gì.

Anh nhìn chăm chú.

Ánh mắt của anh rất sâu xa, giống như hồ nước sâu nhất thế giới này, còn có, khó có thể nắm lấy ánh mắt anh.

Cô từ chối sao?

Cô cư nhiên không đi?

Dì tư thấy Thiếu tướng không trả lời, quay đầu lại, tự tiện để cho nha hoàn của mình đi đến chỗ kia để chuẩn bị.

Biểu tình của Đại phu nhân, ngược lại đối với Chung Tình lại mềm mỏng, tự mình gắp món ăn cho Chung Tình, để cho cô ăn, Chung Tình cũng không biết đại phu nhân làm như vậy là vì sao, chẳng qua cảm thấy biến chuyển này đột ngột vô cùng.

Ánh mắt Dịch Giản lúc này đã thu hồi trở lại, toàn thân tản ra khí lạnh, thả ly rượu, lại giống như là không có tâm tình, đứng lên.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Anh không phải là... Sợ cô nhàm chán, đúng lúc dì tư là người chơi giỏi, có thể giúp cô!Ai ngờ, Chung Tình nghe lời của dì tư, thì ngược lại cười dịu dàng, tri thức lễ nghĩa trả lời một câu: "Dì tư, Chung Tình không đi, Chung Tình thân thể không thoải mái, chỉ muốn đi nghỉ ngơi thôi."Cô không phải người ngu.Đại phu nhân cùng dì tư đang có sóng ngầm, cô sao cô không cảm nhận được chứ?Phiền toái như vậy, cô sẽ không bước vào, nếu cô đi tới đó đó đánh mạt chược, đại phu nhân tất nhiên là mất hứng, mà cô, hiện tại chỉ dựa vào đại phu nhân.Huống chi...... Còn đánh mạt chược cùng Thiếu tướng...... Cô tránh cũng không kịp, làm sao sẽ đi chứ!Nghe lời như vậy, đại phu nhân cũng giật mình, quay người, nhìn Chung Tình, vội vàng hỏi: "Nơi nào không thoải mái?""Cảm thấy toàn thân vô lực, mệt mỏi vô cùng, rất muốn ngủ." Chung Tình đàng hoàng trả lời."Muốn ngủ?" Trong mắt đại phu nhân thoáng hiện một tầng ánh sáng, bà nhất thời cũng không nói gì, chẳng qua là nhìn Chung Tình."Như vậy sao......" Dì tư có chút thất vọng, sau đó liền suy nghĩ một chút: "Vậy cũng không sao, chỉ còn ba người sao? Vừa vặn tôi có mang người giúp việc đến, bọn họ cũng biết chơi, chỉ cần Thiếu tướng muốn, thế nào cũng có thể tìm đủ người!""Thiếu tướng, ngài nói có được hay không?"Dì tư sắp xếp, quay đầu lại hỏi.Dịch Giản nâng mi mắt nhìn Chung Tình, dường như nhìn vào gương mặt của cô đã hiểu được chút gì.Anh nhìn chăm chú.Ánh mắt của anh rất sâu xa, giống như hồ nước sâu nhất thế giới này, còn có, khó có thể nắm lấy ánh mắt anh.Cô từ chối sao?Cô cư nhiên không đi?Dì tư thấy Thiếu tướng không trả lời, quay đầu lại, tự tiện để cho nha hoàn của mình đi đến chỗ kia để chuẩn bị.Biểu tình của Đại phu nhân, ngược lại đối với Chung Tình lại mềm mỏng, tự mình gắp món ăn cho Chung Tình, để cho cô ăn, Chung Tình cũng không biết đại phu nhân làm như vậy là vì sao, chẳng qua cảm thấy biến chuyển này đột ngột vô cùng.Ánh mắt Dịch Giản lúc này đã thu hồi trở lại, toàn thân tản ra khí lạnh, thả ly rượu, lại giống như là không có tâm tình, đứng lên.

Chương 255: Chung Tình mang thai (3)