Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 298: Giống người lạ (15)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Đại phu nhân suy nghĩ rất nhiều biện pháp, muốn cho cô mập trở lại, dù sao hiện tại cô mặc dù thoạt nhìn là một người, nhưng trên người cũng là hai người, còn là hy vọng của bà nữa.Mấy phu nhân cùng tiểu thư khác, còn muốn lấy lòng đại phu nhân cùng Chung Tình, cho nên tặng rất nhiều đồ vật.Có núi tra, cây vải, chua, ngọt, cay, khai vị......Nhưng là Chung Tình vẫn không muốn ăn.Ngày cứ trôi qua, Chung Tình ói đến mức cả người cũng cảm thấy muốn chết, đến cuối cùng, cũng không nghĩ ra được bất kỳ biện pháp nào khiến cho cô ngưng nôn mửa, ngược lại sau đó, qua thời kỳ này, bụng giống như là một quả bóng lớn dần, cũng không nôn mửa nữa, khẩu vị đã khá lên nhiều.Tính toán thời gian, cũng đã là có con sáu tháng rồi.Cũng đến cuối năm rồi.Cả nhà họ Dịch chuẩn bị lễ mừng năm mới, khắp nơi giăng đèn kết hoa, một mảnh vui sướng.Có lẽ là muốn lễ mừng năm mới, các phu nhân rất vui vẻ, phụ nữ con gái trong nhà tụ tập lại một chỗ, cười nói vui vẻ.Dịch gia buôn bán đến cuối năm cũng phải ngừng lại, con của mấy người vợ kế của nhà họ Dịch bôn ba bên ngoài, cũng trở lại, thoạt nhìn người cũng nhiều hơn, cũng vui vẻ lên.Mọi người ngồi chung một chỗ, nói chuyện, không thiếu được sẽ nhắc tới Thiếu tướng, dì tư dĩ nhiên là chú ý nhất, mỗi sáng sớm, luôn dẫn đầu đi mua tờ báo, có tin tức Thiếu tướng, liền đọc lên.Ngày nay, sắc mặt dì tư không tốt lắm, ngón tay cầm tờ báo, cũng là có chút run rẩy: "Nghe nói Nam bộ xảy ra binh biến, Thiếu tướng đi Nam bộ, trận đánh này cũng không biết ra sao......"Đại phu nhân cau mày, không nhịn được thấp giọng hỏi ngược lại: "Thiếu tướng xuất binh? Không phải không tự mình mang binh sao? Vậy làm sao nay lại như vậy? Đã đến cuối năm, chẳng lẽ không về nhà ăn mừng năm mới sao?""Nhìn tình thế này, giống như là không về được, trận này có thể đánh tới đầu mùa xuân sang năm rồi...... Tờ báo này nói, nếu có may mắn, thì cũng phải ba tháng sau."Dì tư cúi đầu, cầm tờ báo lên, run rẩy đọc không thiếu chữ nào.

Đại phu nhân suy nghĩ rất nhiều biện pháp, muốn cho cô mập trở lại, dù sao hiện tại cô mặc dù thoạt nhìn là một người, nhưng trên người cũng là hai người, còn là hy vọng của bà nữa.

Mấy phu nhân cùng tiểu thư khác, còn muốn lấy lòng đại phu nhân cùng Chung Tình, cho nên tặng rất nhiều đồ vật.

Có núi tra, cây vải, chua, ngọt, cay, khai vị......

Nhưng là Chung Tình vẫn không muốn ăn.

Ngày cứ trôi qua, Chung Tình ói đến mức cả người cũng cảm thấy muốn chết, đến cuối cùng, cũng không nghĩ ra được bất kỳ biện pháp nào khiến cho cô ngưng nôn mửa, ngược lại sau đó, qua thời kỳ này, bụng giống như là một quả bóng lớn dần, cũng không nôn mửa nữa, khẩu vị đã khá lên nhiều.

Tính toán thời gian, cũng đã là có con sáu tháng rồi.

Cũng đến cuối năm rồi.

Cả nhà họ Dịch chuẩn bị lễ mừng năm mới, khắp nơi giăng đèn kết hoa, một mảnh vui sướng.

Có lẽ là muốn lễ mừng năm mới, các phu nhân rất vui vẻ, phụ nữ con gái trong nhà tụ tập lại một chỗ, cười nói vui vẻ.

Dịch gia buôn bán đến cuối năm cũng phải ngừng lại, con của mấy người vợ kế của nhà họ Dịch bôn ba bên ngoài, cũng trở lại, thoạt nhìn người cũng nhiều hơn, cũng vui vẻ lên.

Mọi người ngồi chung một chỗ, nói chuyện, không thiếu được sẽ nhắc tới Thiếu tướng, dì tư dĩ nhiên là chú ý nhất, mỗi sáng sớm, luôn dẫn đầu đi mua tờ báo, có tin tức Thiếu tướng, liền đọc lên.

Ngày nay, sắc mặt dì tư không tốt lắm, ngón tay cầm tờ báo, cũng là có chút run rẩy: "Nghe nói Nam bộ xảy ra binh biến, Thiếu tướng đi Nam bộ, trận đánh này cũng không biết ra sao......"

Đại phu nhân cau mày, không nhịn được thấp giọng hỏi ngược lại: "Thiếu tướng xuất binh? Không phải không tự mình mang binh sao? Vậy làm sao nay lại như vậy? Đã đến cuối năm, chẳng lẽ không về nhà ăn mừng năm mới sao?"

"Nhìn tình thế này, giống như là không về được, trận này có thể đánh tới đầu mùa xuân sang năm rồi...... Tờ báo này nói, nếu có may mắn, thì cũng phải ba tháng sau."

Dì tư cúi đầu, cầm tờ báo lên, run rẩy đọc không thiếu chữ nào.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Đại phu nhân suy nghĩ rất nhiều biện pháp, muốn cho cô mập trở lại, dù sao hiện tại cô mặc dù thoạt nhìn là một người, nhưng trên người cũng là hai người, còn là hy vọng của bà nữa.Mấy phu nhân cùng tiểu thư khác, còn muốn lấy lòng đại phu nhân cùng Chung Tình, cho nên tặng rất nhiều đồ vật.Có núi tra, cây vải, chua, ngọt, cay, khai vị......Nhưng là Chung Tình vẫn không muốn ăn.Ngày cứ trôi qua, Chung Tình ói đến mức cả người cũng cảm thấy muốn chết, đến cuối cùng, cũng không nghĩ ra được bất kỳ biện pháp nào khiến cho cô ngưng nôn mửa, ngược lại sau đó, qua thời kỳ này, bụng giống như là một quả bóng lớn dần, cũng không nôn mửa nữa, khẩu vị đã khá lên nhiều.Tính toán thời gian, cũng đã là có con sáu tháng rồi.Cũng đến cuối năm rồi.Cả nhà họ Dịch chuẩn bị lễ mừng năm mới, khắp nơi giăng đèn kết hoa, một mảnh vui sướng.Có lẽ là muốn lễ mừng năm mới, các phu nhân rất vui vẻ, phụ nữ con gái trong nhà tụ tập lại một chỗ, cười nói vui vẻ.Dịch gia buôn bán đến cuối năm cũng phải ngừng lại, con của mấy người vợ kế của nhà họ Dịch bôn ba bên ngoài, cũng trở lại, thoạt nhìn người cũng nhiều hơn, cũng vui vẻ lên.Mọi người ngồi chung một chỗ, nói chuyện, không thiếu được sẽ nhắc tới Thiếu tướng, dì tư dĩ nhiên là chú ý nhất, mỗi sáng sớm, luôn dẫn đầu đi mua tờ báo, có tin tức Thiếu tướng, liền đọc lên.Ngày nay, sắc mặt dì tư không tốt lắm, ngón tay cầm tờ báo, cũng là có chút run rẩy: "Nghe nói Nam bộ xảy ra binh biến, Thiếu tướng đi Nam bộ, trận đánh này cũng không biết ra sao......"Đại phu nhân cau mày, không nhịn được thấp giọng hỏi ngược lại: "Thiếu tướng xuất binh? Không phải không tự mình mang binh sao? Vậy làm sao nay lại như vậy? Đã đến cuối năm, chẳng lẽ không về nhà ăn mừng năm mới sao?""Nhìn tình thế này, giống như là không về được, trận này có thể đánh tới đầu mùa xuân sang năm rồi...... Tờ báo này nói, nếu có may mắn, thì cũng phải ba tháng sau."Dì tư cúi đầu, cầm tờ báo lên, run rẩy đọc không thiếu chữ nào.

Chương 298: Giống người lạ (15)