Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 318: Giữ mẹ hay giữ con?【18】

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Nếu như thật sự là cô, nếu như anh thật yêu mình, khi vừa về nước, chắc chắn sẽ đi tìm cô, sẽ ra tay, cứu người nhà của cô.Anh vẫn luôn có thái độ thờ ơ lạnh nhạt, hiển nhiên... không phải là cô.Ánh mắt Chung Tình có phần hoảng hốt, mang theo vài phần ảm đạm, cô quay đầu, là do cô si tâm vọng tưởng sao?Cô không nên như vậy, biết rõ người đàn ông này là người cô không thể tiếp cận, còn mất khống chế như thế.Cô hít sâu một hơi, bắt mình phải làm như không có chuyện gì xảy ra, "Cô gái kia, anh có gặp được không?""Có..." Dịch Giản như lạc vào trong chuyện cũ, ánh mắt của anh không có tiêu cự, dừng một chút, anh mới cười tự giễu: "Gặp được...... Chẳng qua rất đáng tiếc...... Cô ấy không chịu gả cho tôi.""Không chịu gả cho ngươi?" Chung Tình rất kinh ngạc chớp mắt, trên thế giới này còn có cô gái nào không thích thiếu tướng sao?"Làm sao có thể chứ...... Bất cứ cô gái nào gặp anh cũng đều động tâm, làm sao có thể không gả cho anh được?"Chung Tình trợn to hai mắt, nhìn Dịch Giản, một nhân tài, mỹ nam xa hoa bậc nhất thành phố X, kể từ khi anh trở về nước, anh chính là tình nhân trong mộng mà bao nhiêu thiếu nữ mơ ước chứ."Có phải cô gái kia, có người đàn ông khác không?"Biểu tình của Dịch Giản c**ng c*ng lại, ánh mắt của anh dần trở nên bối rối: "Tôi không biết... Em thật sự cảm thấy, bất kỳ cô gái nào cũng muốn gả cho tôi sao?"Không biết là vì ánh mắt của anh quá mức đau thương  hay là do màn đêm hôm nay, Chung Tình cảm thấy mình hơi mềm lòng, cô nghiêm túc gật đầu một cái, nói với Dịch Giản: "Thật ra, anh rất tốt, rất ưu tú, rất nhiều cô gái muốn gả cho anh đấy......""Vậy còn em?" Dịch Giản cắt đứt lời của Chung Tình, vội vàng hỏi.Chung Tình sửng sốt một chút, ánh mắt chuyển đến xung quanh, bắt đầu hỏi lung tung: "Tôi... Tôi thế nào?""Tại sao lại không gả cho tôi? Em biết, có cơ hội, em có thể gả cho tôi." Dịch Giản rất nghiêm túc hỏi ngược lại.Nghiêm túc như thế, thật ra lại khiến Chung Tình bắt đầu hít thở không thôngCô cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ một chút, đúng vậy, cô cũng chưa gả cho anh...Nhưng là cô không giống như vậy, cô không giống như những người khácCô không muốn chết!

Nếu như thật sự là cô, nếu như anh thật yêu mình, khi vừa về nước, chắc chắn sẽ đi tìm cô, sẽ ra tay, cứu người nhà của cô.

Anh vẫn luôn có thái độ thờ ơ lạnh nhạt, hiển nhiên... không phải là cô.

Ánh mắt Chung Tình có phần hoảng hốt, mang theo vài phần ảm đạm, cô quay đầu, là do cô si tâm vọng tưởng sao?

Cô không nên như vậy, biết rõ người đàn ông này là người cô không thể tiếp cận, còn mất khống chế như thế.

Cô hít sâu một hơi, bắt mình phải làm như không có chuyện gì xảy ra, "Cô gái kia, anh có gặp được không?"

"Có..." Dịch Giản như lạc vào trong chuyện cũ, ánh mắt của anh không có tiêu cự, dừng một chút, anh mới cười tự giễu: "Gặp được...... Chẳng qua rất đáng tiếc...... Cô ấy không chịu gả cho tôi."

"Không chịu gả cho ngươi?" Chung Tình rất kinh ngạc chớp mắt, trên thế giới này còn có cô gái nào không thích thiếu tướng sao?

"Làm sao có thể chứ...... Bất cứ cô gái nào gặp anh cũng đều động tâm, làm sao có thể không gả cho anh được?"

Chung Tình trợn to hai mắt, nhìn Dịch Giản, một nhân tài, mỹ nam xa hoa bậc nhất thành phố X, kể từ khi anh trở về nước, anh chính là tình nhân trong mộng mà bao nhiêu thiếu nữ mơ ước chứ.

"Có phải cô gái kia, có người đàn ông khác không?"

Biểu tình của Dịch Giản c**ng c*ng lại, ánh mắt của anh dần trở nên bối rối: "Tôi không biết... Em thật sự cảm thấy, bất kỳ cô gái nào cũng muốn gả cho tôi sao?"

Không biết là vì ánh mắt của anh quá mức đau thương  hay là do màn đêm hôm nay, Chung Tình cảm thấy mình hơi mềm lòng, cô nghiêm túc gật đầu một cái, nói với Dịch Giản: "Thật ra, anh rất tốt, rất ưu tú, rất nhiều cô gái muốn gả cho anh đấy......"

"Vậy còn em?" Dịch Giản cắt đứt lời của Chung Tình, vội vàng hỏi.

Chung Tình sửng sốt một chút, ánh mắt chuyển đến xung quanh, bắt đầu hỏi lung tung: "Tôi... Tôi thế nào?"

"Tại sao lại không gả cho tôi? Em biết, có cơ hội, em có thể gả cho tôi." Dịch Giản rất nghiêm túc hỏi ngược lại.

Nghiêm túc như thế, thật ra lại khiến Chung Tình bắt đầu hít thở không thông

Cô cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ một chút, đúng vậy, cô cũng chưa gả cho anh...

Nhưng là cô không giống như vậy, cô không giống như những người khác

Cô không muốn chết!

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Nếu như thật sự là cô, nếu như anh thật yêu mình, khi vừa về nước, chắc chắn sẽ đi tìm cô, sẽ ra tay, cứu người nhà của cô.Anh vẫn luôn có thái độ thờ ơ lạnh nhạt, hiển nhiên... không phải là cô.Ánh mắt Chung Tình có phần hoảng hốt, mang theo vài phần ảm đạm, cô quay đầu, là do cô si tâm vọng tưởng sao?Cô không nên như vậy, biết rõ người đàn ông này là người cô không thể tiếp cận, còn mất khống chế như thế.Cô hít sâu một hơi, bắt mình phải làm như không có chuyện gì xảy ra, "Cô gái kia, anh có gặp được không?""Có..." Dịch Giản như lạc vào trong chuyện cũ, ánh mắt của anh không có tiêu cự, dừng một chút, anh mới cười tự giễu: "Gặp được...... Chẳng qua rất đáng tiếc...... Cô ấy không chịu gả cho tôi.""Không chịu gả cho ngươi?" Chung Tình rất kinh ngạc chớp mắt, trên thế giới này còn có cô gái nào không thích thiếu tướng sao?"Làm sao có thể chứ...... Bất cứ cô gái nào gặp anh cũng đều động tâm, làm sao có thể không gả cho anh được?"Chung Tình trợn to hai mắt, nhìn Dịch Giản, một nhân tài, mỹ nam xa hoa bậc nhất thành phố X, kể từ khi anh trở về nước, anh chính là tình nhân trong mộng mà bao nhiêu thiếu nữ mơ ước chứ."Có phải cô gái kia, có người đàn ông khác không?"Biểu tình của Dịch Giản c**ng c*ng lại, ánh mắt của anh dần trở nên bối rối: "Tôi không biết... Em thật sự cảm thấy, bất kỳ cô gái nào cũng muốn gả cho tôi sao?"Không biết là vì ánh mắt của anh quá mức đau thương  hay là do màn đêm hôm nay, Chung Tình cảm thấy mình hơi mềm lòng, cô nghiêm túc gật đầu một cái, nói với Dịch Giản: "Thật ra, anh rất tốt, rất ưu tú, rất nhiều cô gái muốn gả cho anh đấy......""Vậy còn em?" Dịch Giản cắt đứt lời của Chung Tình, vội vàng hỏi.Chung Tình sửng sốt một chút, ánh mắt chuyển đến xung quanh, bắt đầu hỏi lung tung: "Tôi... Tôi thế nào?""Tại sao lại không gả cho tôi? Em biết, có cơ hội, em có thể gả cho tôi." Dịch Giản rất nghiêm túc hỏi ngược lại.Nghiêm túc như thế, thật ra lại khiến Chung Tình bắt đầu hít thở không thôngCô cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ một chút, đúng vậy, cô cũng chưa gả cho anh...Nhưng là cô không giống như vậy, cô không giống như những người khácCô không muốn chết!

Chương 318: Giữ mẹ hay giữ con?【18】