"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 376: Thiếu tướng thú tội (10)
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Nhưng là, côcũng là cô gái trong thời hiện đại, có thể... thông qua sườn sám mà thể hiện nét đẹp uyển chuyển của mình.So với những cô gái xinh đẹp trong Hoài Hà, sau khi thức dậymặc vào, khiến cho nam nhân cảm giác, vô cùng mị hoặc.Ánh mắt Dịch Giản rất nhu hòa, anh vươn tay, ngón tay ở ánh mặt trời chiếu xuống, nhuộm một màu vàng nhạt rực rỡ, dắt tay của cô, kéo cô, mang cô tới trên lầu.Anh tự mình chọn một chiếc sườn sám cho cô.Anh lui ra khỏi gian phòng, đứng ở ngoài cửa, an tĩnh chờ côthay áo quần, mới lôi kéo tay của cô, hướng lầu dưới đi tới.Lên xe.Lái xe.Rời đi.Chung Tình không hỏi anh đi nơi nào, anh cũng không nói, dọc theo đường đi, ánh mặt trời vô cùng rực rỡ, nhưng như thế nào lại bao trùm lấy một sự đau thương, phảng phất là bi thương ly biệt!Dịch Giản mang Chung Tình tới một rạp chiếu bóng mà anh đã thuê, điện ảnh Trung Quốc còn chưa chính thức mở cửa, nước ngoài đã có thành phẩm điện ảnh bắt đầu chiếu phim rồi.Tỷ như Hồn đoạt lam kiều, tỷ như loạn thế giai nhân.Người Tây Dương thích xem điện ảnh, đối với bọn anh mà nói, đây là một sự hưởng thụ, mà người Trung Quốc, thích xem kịch sân khấu, 5000 năm tinh túy, truyền lại không thay đổi.Dịch Giản ra nước ngoài học ba năm, cũng không xem qua mấy bộ điện ảnh, nhưng anh thấy mỗi khi Bạc Địch theo đuổi một phụ nữ, cũng sẽ mang theo người đó đi xem phim.Anh muốn, người khác có thể làm, anh cũng sẽ làm.Huống chi...... Anh hôm nay, lại phải đem những việc mà trước kia anh không dám quang minh chính đại làm, bây giờ vì cô mà làm tất cả.Có thể hay không giữ lại cô, cũng là cô lựa chọn cho mình rồi!Dịch Giản lôi kéo Chung Tình đứng ở nơi đó, có người đã chờ, tự mình dẫn bọn họ đi vào bên trong, chọn một chỗ ngồi có độ cao vừa vặn, xa cũng vừa phải, rất thích hợp xem phim, hơn nữa phía sau cùng trước mặt hàng này, cũng không có người.Ở phía trước nữa, ngược lại có thêm mộtnhóm người.Lúc phim bắt đầu chiếu, Chung Tìnhthấy rất lạ, cô dĩ nhiên chưa từng thấy qua những thứ này, hơn nữa khi anh thuê, cô cũng không có tới, nơi này phần lớn đều là người nước ngoài, người nước ngoài thấy cô gái Trung Quốc xinh đẹp, đều sẽ tiến đến gần, bọn họ rất cởi mở, tuyệt không căng thẳng, nhưng cô không chịu được.
Nhưng là, côcũng là cô gái trong thời hiện đại, có thể... thông qua sườn sám mà thể hiện nét đẹp uyển chuyển của mình.
So với những cô gái xinh đẹp trong Hoài Hà, sau khi thức dậymặc vào, khiến cho nam nhân cảm giác, vô cùng mị hoặc.
Ánh mắt Dịch Giản rất nhu hòa, anh vươn tay, ngón tay ở ánh mặt trời chiếu xuống, nhuộm một màu vàng nhạt rực rỡ, dắt tay của cô, kéo cô, mang cô tới trên lầu.
Anh tự mình chọn một chiếc sườn sám cho cô.
Anh lui ra khỏi gian phòng, đứng ở ngoài cửa, an tĩnh chờ côthay áo quần, mới lôi kéo tay của cô, hướng lầu dưới đi tới.
Lên xe.
Lái xe.
Rời đi.
Chung Tình không hỏi anh đi nơi nào, anh cũng không nói, dọc theo đường đi, ánh mặt trời vô cùng rực rỡ, nhưng như thế nào lại bao trùm lấy một sự đau thương, phảng phất là bi thương ly biệt!
Dịch Giản mang Chung Tình tới một rạp chiếu bóng mà anh đã thuê, điện ảnh Trung Quốc còn chưa chính thức mở cửa, nước ngoài đã có thành phẩm điện ảnh bắt đầu chiếu phim rồi.
Tỷ như Hồn đoạt lam kiều, tỷ như loạn thế giai nhân.
Người Tây Dương thích xem điện ảnh, đối với bọn anh mà nói, đây là một sự hưởng thụ, mà người Trung Quốc, thích xem kịch sân khấu, 5000 năm tinh túy, truyền lại không thay đổi.
Dịch Giản ra nước ngoài học ba năm, cũng không xem qua mấy bộ điện ảnh, nhưng anh thấy mỗi khi Bạc Địch theo đuổi một phụ nữ, cũng sẽ mang theo người đó đi xem phim.
Anh muốn, người khác có thể làm, anh cũng sẽ làm.
Huống chi...... Anh hôm nay, lại phải đem những việc mà trước kia anh không dám quang minh chính đại làm, bây giờ vì cô mà làm tất cả.
Có thể hay không giữ lại cô, cũng là cô lựa chọn cho mình rồi!
Dịch Giản lôi kéo Chung Tình đứng ở nơi đó, có người đã chờ, tự mình dẫn bọn họ đi vào bên trong, chọn một chỗ ngồi có độ cao vừa vặn, xa cũng vừa phải, rất thích hợp xem phim, hơn nữa phía sau cùng trước mặt hàng này, cũng không có người.
Ở phía trước nữa, ngược lại có thêm mộtnhóm người.
Lúc phim bắt đầu chiếu, Chung Tìnhthấy rất lạ, cô dĩ nhiên chưa từng thấy qua những thứ này, hơn nữa khi anh thuê, cô cũng không có tới, nơi này phần lớn đều là người nước ngoài, người nước ngoài thấy cô gái Trung Quốc xinh đẹp, đều sẽ tiến đến gần, bọn họ rất cởi mở, tuyệt không căng thẳng, nhưng cô không chịu được.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Nhưng là, côcũng là cô gái trong thời hiện đại, có thể... thông qua sườn sám mà thể hiện nét đẹp uyển chuyển của mình.So với những cô gái xinh đẹp trong Hoài Hà, sau khi thức dậymặc vào, khiến cho nam nhân cảm giác, vô cùng mị hoặc.Ánh mắt Dịch Giản rất nhu hòa, anh vươn tay, ngón tay ở ánh mặt trời chiếu xuống, nhuộm một màu vàng nhạt rực rỡ, dắt tay của cô, kéo cô, mang cô tới trên lầu.Anh tự mình chọn một chiếc sườn sám cho cô.Anh lui ra khỏi gian phòng, đứng ở ngoài cửa, an tĩnh chờ côthay áo quần, mới lôi kéo tay của cô, hướng lầu dưới đi tới.Lên xe.Lái xe.Rời đi.Chung Tình không hỏi anh đi nơi nào, anh cũng không nói, dọc theo đường đi, ánh mặt trời vô cùng rực rỡ, nhưng như thế nào lại bao trùm lấy một sự đau thương, phảng phất là bi thương ly biệt!Dịch Giản mang Chung Tình tới một rạp chiếu bóng mà anh đã thuê, điện ảnh Trung Quốc còn chưa chính thức mở cửa, nước ngoài đã có thành phẩm điện ảnh bắt đầu chiếu phim rồi.Tỷ như Hồn đoạt lam kiều, tỷ như loạn thế giai nhân.Người Tây Dương thích xem điện ảnh, đối với bọn anh mà nói, đây là một sự hưởng thụ, mà người Trung Quốc, thích xem kịch sân khấu, 5000 năm tinh túy, truyền lại không thay đổi.Dịch Giản ra nước ngoài học ba năm, cũng không xem qua mấy bộ điện ảnh, nhưng anh thấy mỗi khi Bạc Địch theo đuổi một phụ nữ, cũng sẽ mang theo người đó đi xem phim.Anh muốn, người khác có thể làm, anh cũng sẽ làm.Huống chi...... Anh hôm nay, lại phải đem những việc mà trước kia anh không dám quang minh chính đại làm, bây giờ vì cô mà làm tất cả.Có thể hay không giữ lại cô, cũng là cô lựa chọn cho mình rồi!Dịch Giản lôi kéo Chung Tình đứng ở nơi đó, có người đã chờ, tự mình dẫn bọn họ đi vào bên trong, chọn một chỗ ngồi có độ cao vừa vặn, xa cũng vừa phải, rất thích hợp xem phim, hơn nữa phía sau cùng trước mặt hàng này, cũng không có người.Ở phía trước nữa, ngược lại có thêm mộtnhóm người.Lúc phim bắt đầu chiếu, Chung Tìnhthấy rất lạ, cô dĩ nhiên chưa từng thấy qua những thứ này, hơn nữa khi anh thuê, cô cũng không có tới, nơi này phần lớn đều là người nước ngoài, người nước ngoài thấy cô gái Trung Quốc xinh đẹp, đều sẽ tiến đến gần, bọn họ rất cởi mở, tuyệt không căng thẳng, nhưng cô không chịu được.