Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 401: Lựa chọn đi hay ở【15】

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Cô hít sâu, bắt mình bình tĩnh hơn, bước chân cũng có chút lay động, luống cuống tay vội vàng đặt mấy bức hình kia vào trong sách, vội vàng đi ra ngoài.Cô rất gấp, không quay đầu lại.Đi thẳng tới địa điểm mà Hà An Viện đã nói cho cô.Thậm chí cô còn quên mất...... Lúc này còn sớm hơn khi Hà An Viện hẹn một tiếng.Cô vẫn mang lòng nghi ngờ, lúc này thật sự đang dao động...... Cô nghĩ thiếu tướng yêu cô, ít nhất, bây giờ là thật sự yêu cô...... Là thật lòng yêu cô...... Nhưng, cô lại cảm thấy càng sợ hãi hơn.Gặp dịp thì chơi, hư tình giả ý, vậy còn tốt.Nhưng giờ lại như thâm tình, không thể buông tha, nếu cô trốn không thoát, bị bắt, sợ là tương lai, chính là khi cô chết không có chỗ chôn!Sợ......Vô cùng sợ......Yêu, là tàn nhẫn và lãnh khốc, yêu giá cao, phải dùng tính mạng để trả.Cô không có dũng khí làm những chuyện không biết trước kết quả kia.Cô không có cách nào để lao đầu vào lửa như thiêu thân, không màng sinh tử.Chung Tình phát hiện, lúc này toàn thân của mình đều đang run rẩy.Cô không cách nào khắc chế, không có cách nào giữ cho mình không run.Trời mới biết, cô hâm mộ cô gái có thể yêu, có thể khóc kia thế nào, rồi lại khinh bỉ những cô gái có thể yêu, có thể khóc, có thể chết kia thế nào.Cô hiểu tất cả, quá đã hiểu, quá lý trí...... Cho nên, cô mới thà sống trong thế giới của mình, cũng không muốn vướng vào những thứ đó.Cho dù bắt đầu thế nào.Cho dù kết thúc ra sao.Tóm lại, đến lúc này, cũng đã là vết thương chồng chất.Thật ra thì cô hiểu, anh có thâm tình hay không.Nhưng nếu anh thật sự cả đời thâm tình, nếu bỏ lỡ, anh sẽ như thế nào?Nhưng là...... Nhưng nếu anh không phải cả đời thâm tình, như vậy, ai có thể nói cho cô biết, cô phải làm sao?Chung Tình bước đi không hề do dự, vô cùng kiên định, trong đôi mắt đen của cô có những tia sáng chói mắt, giống như đang phải đè nén cái gì, khiến dung nhan của cô vô cùng tái nhợt, nhưng vẫn đẹp đến diễm lệ.Cô chưa bao giờ quay đầu lại.Một lần cũng không.Cô chưa bao giờ dừng lại.Một lần cũng không.Bóng dáng của cô, càng đi càng xa.Gió Cố Viên, một giây kia, lớn đích kinh khủng, hệt như đang muốn thổi bay tất cả.

Cô hít sâu, bắt mình bình tĩnh hơn, bước chân cũng có chút lay động, luống cuống tay vội vàng đặt mấy bức hình kia vào trong sách, vội vàng đi ra ngoài.

Cô rất gấp, không quay đầu lại.

Đi thẳng tới địa điểm mà Hà An Viện đã nói cho cô.

Thậm chí cô còn quên mất...... Lúc này còn sớm hơn khi Hà An Viện hẹn một tiếng.

Cô vẫn mang lòng nghi ngờ, lúc này thật sự đang dao động...... Cô nghĩ thiếu tướng yêu cô, ít nhất, bây giờ là thật sự yêu cô...... Là thật lòng yêu cô...... Nhưng, cô lại cảm thấy càng sợ hãi hơn.

Gặp dịp thì chơi, hư tình giả ý, vậy còn tốt.

Nhưng giờ lại như thâm tình, không thể buông tha, nếu cô trốn không thoát, bị bắt, sợ là tương lai, chính là khi cô chết không có chỗ chôn!

Sợ......

Vô cùng sợ......

Yêu, là tàn nhẫn và lãnh khốc, yêu giá cao, phải dùng tính mạng để trả.

Cô không có dũng khí làm những chuyện không biết trước kết quả kia.

Cô không có cách nào để lao đầu vào lửa như thiêu thân, không màng sinh tử.

Chung Tình phát hiện, lúc này toàn thân của mình đều đang run rẩy.

Cô không cách nào khắc chế, không có cách nào giữ cho mình không run.

Trời mới biết, cô hâm mộ cô gái có thể yêu, có thể khóc kia thế nào, rồi lại khinh bỉ những cô gái có thể yêu, có thể khóc, có thể chết kia thế nào.

Cô hiểu tất cả, quá đã hiểu, quá lý trí...... Cho nên, cô mới thà sống trong thế giới của mình, cũng không muốn vướng vào những thứ đó.

Cho dù bắt đầu thế nào.

Cho dù kết thúc ra sao.

Tóm lại, đến lúc này, cũng đã là vết thương chồng chất.

Thật ra thì cô hiểu, anh có thâm tình hay không.

Nhưng nếu anh thật sự cả đời thâm tình, nếu bỏ lỡ, anh sẽ như thế nào?

Nhưng là...... Nhưng nếu anh không phải cả đời thâm tình, như vậy, ai có thể nói cho cô biết, cô phải làm sao?

Chung Tình bước đi không hề do dự, vô cùng kiên định, trong đôi mắt đen của cô có những tia sáng chói mắt, giống như đang phải đè nén cái gì, khiến dung nhan của cô vô cùng tái nhợt, nhưng vẫn đẹp đến diễm lệ.

Cô chưa bao giờ quay đầu lại.

Một lần cũng không.

Cô chưa bao giờ dừng lại.

Một lần cũng không.

Bóng dáng của cô, càng đi càng xa.

Gió Cố Viên, một giây kia, lớn đích kinh khủng, hệt như đang muốn thổi bay tất cả.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Cô hít sâu, bắt mình bình tĩnh hơn, bước chân cũng có chút lay động, luống cuống tay vội vàng đặt mấy bức hình kia vào trong sách, vội vàng đi ra ngoài.Cô rất gấp, không quay đầu lại.Đi thẳng tới địa điểm mà Hà An Viện đã nói cho cô.Thậm chí cô còn quên mất...... Lúc này còn sớm hơn khi Hà An Viện hẹn một tiếng.Cô vẫn mang lòng nghi ngờ, lúc này thật sự đang dao động...... Cô nghĩ thiếu tướng yêu cô, ít nhất, bây giờ là thật sự yêu cô...... Là thật lòng yêu cô...... Nhưng, cô lại cảm thấy càng sợ hãi hơn.Gặp dịp thì chơi, hư tình giả ý, vậy còn tốt.Nhưng giờ lại như thâm tình, không thể buông tha, nếu cô trốn không thoát, bị bắt, sợ là tương lai, chính là khi cô chết không có chỗ chôn!Sợ......Vô cùng sợ......Yêu, là tàn nhẫn và lãnh khốc, yêu giá cao, phải dùng tính mạng để trả.Cô không có dũng khí làm những chuyện không biết trước kết quả kia.Cô không có cách nào để lao đầu vào lửa như thiêu thân, không màng sinh tử.Chung Tình phát hiện, lúc này toàn thân của mình đều đang run rẩy.Cô không cách nào khắc chế, không có cách nào giữ cho mình không run.Trời mới biết, cô hâm mộ cô gái có thể yêu, có thể khóc kia thế nào, rồi lại khinh bỉ những cô gái có thể yêu, có thể khóc, có thể chết kia thế nào.Cô hiểu tất cả, quá đã hiểu, quá lý trí...... Cho nên, cô mới thà sống trong thế giới của mình, cũng không muốn vướng vào những thứ đó.Cho dù bắt đầu thế nào.Cho dù kết thúc ra sao.Tóm lại, đến lúc này, cũng đã là vết thương chồng chất.Thật ra thì cô hiểu, anh có thâm tình hay không.Nhưng nếu anh thật sự cả đời thâm tình, nếu bỏ lỡ, anh sẽ như thế nào?Nhưng là...... Nhưng nếu anh không phải cả đời thâm tình, như vậy, ai có thể nói cho cô biết, cô phải làm sao?Chung Tình bước đi không hề do dự, vô cùng kiên định, trong đôi mắt đen của cô có những tia sáng chói mắt, giống như đang phải đè nén cái gì, khiến dung nhan của cô vô cùng tái nhợt, nhưng vẫn đẹp đến diễm lệ.Cô chưa bao giờ quay đầu lại.Một lần cũng không.Cô chưa bao giờ dừng lại.Một lần cũng không.Bóng dáng của cô, càng đi càng xa.Gió Cố Viên, một giây kia, lớn đích kinh khủng, hệt như đang muốn thổi bay tất cả.

Chương 401: Lựa chọn đi hay ở【15】