Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 415: Vậy thì lấy anh đi! (8)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Đương nhiên Chung Tình phải gật gật đầu, biên độ rất lớn, như sợ anh không tin vậy nhấn từng chữ một: "Vâng, thiếu tướng!"Đương nhiên đáy lòng cô cũng từ từ suy nghĩ, anh không thật sự tin lời cô sao?Cô nhìn ánh mắt anh, phát hiện trong sóng mắt của anh, như ẩn dấu vô số thâm tình, lòng của cô, chậm rãi vững vàng lại, cô, dường như thật sự... Thành công rồi...Ngay tại lúc cô nghĩ vậy, Dịch Giản vốn trầm mặc lại lần nữa phá vỡ im lặng."Nếu tôi muốn em thêm một tính từ hình dung ở câu trước, như thế...em sẽ nói như thế nào?"Chung Tình cảm thấy những lời này rất quen thuộc, nhưng mà nhất thời cô lại không nghĩ nhiều, thốt ra nói: "Em chỉ để ý anh."Sau khi nói xong, Chung Tình mới tỉnh hồn.Khuôn mặt của cô trở nên đỏ hết lên, biến thành màu hồng thẹn thùng xấu hổ.Nguyên văn câu nói kia là -- -- nếu, anh muốn hỏi cảm giác hiện tại mà em dành cho anh là gì? Thì đó chính là, tôi để ý anh. Nếu anh muốn em thêm một tính từ miêu tả vào câu trên, vậy, đó là em chỉ để ý anh."Nhất định là do cô căng thẳng quá, nên mới phạm vào vấn đề không đầu không đuôi đó!Chung Tình làm bộ rất bình tĩnh, chỉ là cô đã bắt đầu nói năng lộn xộn: "Thiếu tướng... Tôi...Tôi thật sự rất.. Không phải... Tôi chỉ không biết nói như thế nào, mới có thể...""Tôi biết." Dịch Giản ngắt lời cô.Anh biết?Chung Tình nhìn anh, có chút căng thẳng.Dịch Giản nhìn cô, đương nhiên anh biết tất cả những gì cô nói đều là giả... Nhưng vậy lại ngại gì?Chung Tình nuốt nuốt nước miếng, anh biết suy nghĩ chân thật trong lòng cô, hay đã thấu mưu kế của cô?Mà Dịch Giản bình tĩnh quá mức, ai cũng không biết lòng anh đang suy nghĩ cái gì, cứ lạnh lùng đứng đó, hơi thở không chút thay đổi.Theo bản năng Chung Tình mở miệng muốn nói chuyện, Dịch Giản lại vươn tay, ngăn cản cô.Anh nhìn cô, không rõ vui giận, cứ thế mà nhìn, thời gian trôi qua từng chút từng phút, anh mới mở miệng, nhẹ giọng nói: "Nếu thật sự để ý tôi... Vậy thì gả cho tôi..."Chung Tình mở to hai mắt nhìn, lấy anh ta... Cô chưa từng nghĩ tới, anh lại nói muốn cô lấy anh ta lần thứ ba! ---

Đương nhiên Chung Tình phải gật gật đầu, biên độ rất lớn, như sợ anh không tin vậy nhấn từng chữ một: "Vâng, thiếu tướng!"

Đương nhiên đáy lòng cô cũng từ từ suy nghĩ, anh không thật sự tin lời cô sao?

Cô nhìn ánh mắt anh, phát hiện trong sóng mắt của anh, như ẩn dấu vô số thâm tình, lòng của cô, chậm rãi vững vàng lại, cô, dường như thật sự... Thành công rồi...

Ngay tại lúc cô nghĩ vậy, Dịch Giản vốn trầm mặc lại lần nữa phá vỡ im lặng.

"Nếu tôi muốn em thêm một tính từ hình dung ở câu trước, như thế...em sẽ nói như thế nào?"

Chung Tình cảm thấy những lời này rất quen thuộc, nhưng mà nhất thời cô lại không nghĩ nhiều, thốt ra nói: "Em chỉ để ý anh."

Sau khi nói xong, Chung Tình mới tỉnh hồn.

Khuôn mặt của cô trở nên đỏ hết lên, biến thành màu hồng thẹn thùng xấu hổ.

Nguyên văn câu nói kia là -- -- nếu, anh muốn hỏi cảm giác hiện tại mà em dành cho anh là gì? Thì đó chính là, tôi để ý anh. Nếu anh muốn em thêm một tính từ miêu tả vào câu trên, vậy, đó là em chỉ để ý anh."

Nhất định là do cô căng thẳng quá, nên mới phạm vào vấn đề không đầu không đuôi đó!

Chung Tình làm bộ rất bình tĩnh, chỉ là cô đã bắt đầu nói năng lộn xộn: "Thiếu tướng... Tôi...Tôi thật sự rất.. Không phải... Tôi chỉ không biết nói như thế nào, mới có thể..."

"Tôi biết." Dịch Giản ngắt lời cô.

Anh biết?

Chung Tình nhìn anh, có chút căng thẳng.

Dịch Giản nhìn cô, đương nhiên anh biết tất cả những gì cô nói đều là giả... Nhưng vậy lại ngại gì?

Chung Tình nuốt nuốt nước miếng, anh biết suy nghĩ chân thật trong lòng cô, hay đã thấu mưu kế của cô?

Mà Dịch Giản bình tĩnh quá mức, ai cũng không biết lòng anh đang suy nghĩ cái gì, cứ lạnh lùng đứng đó, hơi thở không chút thay đổi.

Theo bản năng Chung Tình mở miệng muốn nói chuyện, Dịch Giản lại vươn tay, ngăn cản cô.

Anh nhìn cô, không rõ vui giận, cứ thế mà nhìn, thời gian trôi qua từng chút từng phút, anh mới mở miệng, nhẹ giọng nói: "Nếu thật sự để ý tôi... Vậy thì gả cho tôi..."

Chung Tình mở to hai mắt nhìn, lấy anh ta... Cô chưa từng nghĩ tới, anh lại nói muốn cô lấy anh ta lần thứ ba! ---

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Đương nhiên Chung Tình phải gật gật đầu, biên độ rất lớn, như sợ anh không tin vậy nhấn từng chữ một: "Vâng, thiếu tướng!"Đương nhiên đáy lòng cô cũng từ từ suy nghĩ, anh không thật sự tin lời cô sao?Cô nhìn ánh mắt anh, phát hiện trong sóng mắt của anh, như ẩn dấu vô số thâm tình, lòng của cô, chậm rãi vững vàng lại, cô, dường như thật sự... Thành công rồi...Ngay tại lúc cô nghĩ vậy, Dịch Giản vốn trầm mặc lại lần nữa phá vỡ im lặng."Nếu tôi muốn em thêm một tính từ hình dung ở câu trước, như thế...em sẽ nói như thế nào?"Chung Tình cảm thấy những lời này rất quen thuộc, nhưng mà nhất thời cô lại không nghĩ nhiều, thốt ra nói: "Em chỉ để ý anh."Sau khi nói xong, Chung Tình mới tỉnh hồn.Khuôn mặt của cô trở nên đỏ hết lên, biến thành màu hồng thẹn thùng xấu hổ.Nguyên văn câu nói kia là -- -- nếu, anh muốn hỏi cảm giác hiện tại mà em dành cho anh là gì? Thì đó chính là, tôi để ý anh. Nếu anh muốn em thêm một tính từ miêu tả vào câu trên, vậy, đó là em chỉ để ý anh."Nhất định là do cô căng thẳng quá, nên mới phạm vào vấn đề không đầu không đuôi đó!Chung Tình làm bộ rất bình tĩnh, chỉ là cô đã bắt đầu nói năng lộn xộn: "Thiếu tướng... Tôi...Tôi thật sự rất.. Không phải... Tôi chỉ không biết nói như thế nào, mới có thể...""Tôi biết." Dịch Giản ngắt lời cô.Anh biết?Chung Tình nhìn anh, có chút căng thẳng.Dịch Giản nhìn cô, đương nhiên anh biết tất cả những gì cô nói đều là giả... Nhưng vậy lại ngại gì?Chung Tình nuốt nuốt nước miếng, anh biết suy nghĩ chân thật trong lòng cô, hay đã thấu mưu kế của cô?Mà Dịch Giản bình tĩnh quá mức, ai cũng không biết lòng anh đang suy nghĩ cái gì, cứ lạnh lùng đứng đó, hơi thở không chút thay đổi.Theo bản năng Chung Tình mở miệng muốn nói chuyện, Dịch Giản lại vươn tay, ngăn cản cô.Anh nhìn cô, không rõ vui giận, cứ thế mà nhìn, thời gian trôi qua từng chút từng phút, anh mới mở miệng, nhẹ giọng nói: "Nếu thật sự để ý tôi... Vậy thì gả cho tôi..."Chung Tình mở to hai mắt nhìn, lấy anh ta... Cô chưa từng nghĩ tới, anh lại nói muốn cô lấy anh ta lần thứ ba! ---

Chương 415: Vậy thì lấy anh đi! (8)