Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 430: Vậy thì gả cho anh đi! (23)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Cô đứng ở trước cửa sổ, gió thổi qua người, đầu ngón tay có chút mát lạnh, cô giống như đang nằm mơ, chậm chạp rụt ngón tay trở về.Hắn cuộn lại thân thể cô, ôm cô vào trong ngực của mình, hắn đặt cầm ở trên cổ cô, quay về phía lỗ tai cô, nhỏ giọng nói: "Tiểu Tình......... em đã có tự do........."Rốt cuộc, cô đã có tự do.Chung Tình rớt nước mắt.Một giọt một giọt, rơi vào trên cánh tay hắn.Hắn không mở miệng, lặng lẽ suy nghĩ, nước mắt này vì hắn mà rơi sao?Khi em......... khóc sẽ tìm đến anh chứ?Chung Tình nghĩ, hôn lễ này cô trốn không thoát, hà cớ gì phải tự trách mình, huống chi hắn không muốn thả cô đi!Đầu cô quay phía Dịch Giản, vừa rơi nước mắt vừa mĩm cười, nụ cười này lại mang theo vài phần ngây thơ.Dịch Giản chính là yêu thích Chung Tình như vậy.Chung Tình cũng biết, Dịch Giản chính là yêu thích cô như vậy.Vì thế, cô mới đặc biệt vì hắn mà diễn.Quả nhiên, hắn nhìn đến mê li, đưa tay ra, nhẹ nhàng sờ khuôn mặt của cô, trong mắt đều là vui mừng, nhưng không ai biết trong lòng của hắn, rốt cuộc là đau như thế nào?Diễn kịch......... cô hoàn toàn không so được với hắn!==================================================================================================Dịch Giản tổ chức hôn lễ vô cùng sớm, làm cho tất cả mọi người trong nhà họ Dịch bận đến điên người.Đương nhiên, Từ Ngang cũng chạy không thoát, bạn đến nỗi như người ngã ngựa đổ.Đại phu nhân phái người đưa lễ vật cho Chung Tình, nhóm vợ bé cũng gộp chung lễ vật với Đại phu nhân, mỗi một cái đều hao tâm tốn lực để chuẩn bị, tất cả đều đưa hết cho Chung Tình.Bên trong Cố Viên để đầy đồ.Chung Tình không có yêu thích mấy thứ này lắm, lúc cô ở nhà họ Chung, lễ vật gì chưa từng thấy qua, chỉ nhìn thoáng qua một cái, liền không còn hứng thú.Thiếu Tướng càng không có hứng thú với mấy món lễ vật này, nhìn thấy mấy món này để đầy trong sân liền cảm thấy không thoải mái, liền kêu Từ Ngang đi thu thập, ném mấy món lễ vậy này vào bên trong.Cố Viên bận bịu trang trí, Chung Tình và Dịch Giản cũng lười ở lại nơi này, hai người thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài một chút.................................."Mọi người có nghe nói gì không? Hà tiểu thư mấy ngày nay đều không có ra khỏi cửa, cả ngày cứ ở trong phòng, hôn lễ của Thiếu Tướng sẽ tổ chức vào ngày kia, vậy mà tiểu thư lại không có động tĩnh gì."

Cô đứng ở trước cửa sổ, gió thổi qua người, đầu ngón tay có chút mát lạnh, cô giống như đang nằm mơ, chậm chạp rụt ngón tay trở về.

Hắn cuộn lại thân thể cô, ôm cô vào trong ngực của mình, hắn đặt cầm ở trên cổ cô, quay về phía lỗ tai cô, nhỏ giọng nói: "Tiểu Tình......... em đã có tự do........."

Rốt cuộc, cô đã có tự do.

Chung Tình rớt nước mắt.

Một giọt một giọt, rơi vào trên cánh tay hắn.

Hắn không mở miệng, lặng lẽ suy nghĩ, nước mắt này vì hắn mà rơi sao?

Khi em......... khóc sẽ tìm đến anh chứ?

Chung Tình nghĩ, hôn lễ này cô trốn không thoát, hà cớ gì phải tự trách mình, huống chi hắn không muốn thả cô đi!

Đầu cô quay phía Dịch Giản, vừa rơi nước mắt vừa mĩm cười, nụ cười này lại mang theo vài phần ngây thơ.

Dịch Giản chính là yêu thích Chung Tình như vậy.

Chung Tình cũng biết, Dịch Giản chính là yêu thích cô như vậy.

Vì thế, cô mới đặc biệt vì hắn mà diễn.

Quả nhiên, hắn nhìn đến mê li, đưa tay ra, nhẹ nhàng sờ khuôn mặt của cô, trong mắt đều là vui mừng, nhưng không ai biết trong lòng của hắn, rốt cuộc là đau như thế nào?

Diễn kịch......... cô hoàn toàn không so được với hắn!

==================================================================================================

Dịch Giản tổ chức hôn lễ vô cùng sớm, làm cho tất cả mọi người trong nhà họ Dịch bận đến điên người.

Đương nhiên, Từ Ngang cũng chạy không thoát, bạn đến nỗi như người ngã ngựa đổ.

Đại phu nhân phái người đưa lễ vật cho Chung Tình, nhóm vợ bé cũng gộp chung lễ vật với Đại phu nhân, mỗi một cái đều hao tâm tốn lực để chuẩn bị, tất cả đều đưa hết cho Chung Tình.

Bên trong Cố Viên để đầy đồ.

Chung Tình không có yêu thích mấy thứ này lắm, lúc cô ở nhà họ Chung, lễ vật gì chưa từng thấy qua, chỉ nhìn thoáng qua một cái, liền không còn hứng thú.

Thiếu Tướng càng không có hứng thú với mấy món lễ vật này, nhìn thấy mấy món này để đầy trong sân liền cảm thấy không thoải mái, liền kêu Từ Ngang đi thu thập, ném mấy món lễ vậy này vào bên trong.

Cố Viên bận bịu trang trí, Chung Tình và Dịch Giản cũng lười ở lại nơi này, hai người thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài một chút.

.................................

"Mọi người có nghe nói gì không? Hà tiểu thư mấy ngày nay đều không có ra khỏi cửa, cả ngày cứ ở trong phòng, hôn lễ của Thiếu Tướng sẽ tổ chức vào ngày kia, vậy mà tiểu thư lại không có động tĩnh gì."

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Cô đứng ở trước cửa sổ, gió thổi qua người, đầu ngón tay có chút mát lạnh, cô giống như đang nằm mơ, chậm chạp rụt ngón tay trở về.Hắn cuộn lại thân thể cô, ôm cô vào trong ngực của mình, hắn đặt cầm ở trên cổ cô, quay về phía lỗ tai cô, nhỏ giọng nói: "Tiểu Tình......... em đã có tự do........."Rốt cuộc, cô đã có tự do.Chung Tình rớt nước mắt.Một giọt một giọt, rơi vào trên cánh tay hắn.Hắn không mở miệng, lặng lẽ suy nghĩ, nước mắt này vì hắn mà rơi sao?Khi em......... khóc sẽ tìm đến anh chứ?Chung Tình nghĩ, hôn lễ này cô trốn không thoát, hà cớ gì phải tự trách mình, huống chi hắn không muốn thả cô đi!Đầu cô quay phía Dịch Giản, vừa rơi nước mắt vừa mĩm cười, nụ cười này lại mang theo vài phần ngây thơ.Dịch Giản chính là yêu thích Chung Tình như vậy.Chung Tình cũng biết, Dịch Giản chính là yêu thích cô như vậy.Vì thế, cô mới đặc biệt vì hắn mà diễn.Quả nhiên, hắn nhìn đến mê li, đưa tay ra, nhẹ nhàng sờ khuôn mặt của cô, trong mắt đều là vui mừng, nhưng không ai biết trong lòng của hắn, rốt cuộc là đau như thế nào?Diễn kịch......... cô hoàn toàn không so được với hắn!==================================================================================================Dịch Giản tổ chức hôn lễ vô cùng sớm, làm cho tất cả mọi người trong nhà họ Dịch bận đến điên người.Đương nhiên, Từ Ngang cũng chạy không thoát, bạn đến nỗi như người ngã ngựa đổ.Đại phu nhân phái người đưa lễ vật cho Chung Tình, nhóm vợ bé cũng gộp chung lễ vật với Đại phu nhân, mỗi một cái đều hao tâm tốn lực để chuẩn bị, tất cả đều đưa hết cho Chung Tình.Bên trong Cố Viên để đầy đồ.Chung Tình không có yêu thích mấy thứ này lắm, lúc cô ở nhà họ Chung, lễ vật gì chưa từng thấy qua, chỉ nhìn thoáng qua một cái, liền không còn hứng thú.Thiếu Tướng càng không có hứng thú với mấy món lễ vật này, nhìn thấy mấy món này để đầy trong sân liền cảm thấy không thoải mái, liền kêu Từ Ngang đi thu thập, ném mấy món lễ vậy này vào bên trong.Cố Viên bận bịu trang trí, Chung Tình và Dịch Giản cũng lười ở lại nơi này, hai người thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài một chút.................................."Mọi người có nghe nói gì không? Hà tiểu thư mấy ngày nay đều không có ra khỏi cửa, cả ngày cứ ở trong phòng, hôn lễ của Thiếu Tướng sẽ tổ chức vào ngày kia, vậy mà tiểu thư lại không có động tĩnh gì."

Chương 430: Vậy thì gả cho anh đi! (23)