"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 465: Đêm động phòng hoa chúc 【8】
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Cũng đã qua một thời gian dài nhưng vẫn rõ mồn một trước mắt. Một khi nghĩ tới, đáy lòng cũng khẽ run rẩy.Một khi nghĩ tới, đáy lòng cũng khẽ run rẩy.Đúng vậy, nếu giữa bọn họ vẫn còn chân thật và cảm động như thế, quay về phía nhau, vậy cũng tốt.Chỉ tiếc...... Anh biết, tất cả mọi chuyện, chẳng qua chỉ là một ảo ảnh mà thôi.Cô, chưa bao giờ quên mất mục đích của mình.Dịch Giản muốn có chút sững sờ, mắt của anh hơi rũ xuống, che giấu con ngươi đen nhánh, ở dưới ánh đèn trông có vẻ ưu thương vô cùng, như ẩn như hiện.Gương mặt trắng noãn hơi đỏ lên, mím môi, ngồi ở chỗ đó, không nhúc nhích......Ngày mai...... Cô sẽ là cô dâu của anh rồi.Cô dâu duy nhất trong cuộc đời này của anh......===============================================================Giăng đèn kết hoa vui vẻ.Cả Cố Viên, đều như bị chìm vào sắc đỏ.Hôn lễ của thiếu tướng rất bất ngờ, không có gì báo trước, cả thành phố X cũng bị oanh động.Nếu tính đến những nhân vật hiển hách, đa phần cũng xuất hiện từ nhà họ Dịch.Sáng sớm, Chung Tình đã bị người hầu gọi dậy mặc đồ trang điểm, quay tới quay lui ước chừng ba tiếng mới xong.Hôn lễ được cử hành lúc chạng vàng.Chung Tình vẫn quy củ ngồi trong Cố Viên.Hôm nay anh mặc bộ lễ phục màu đỏ của Trung Quốc cổ, không nhìn ra buồn vui, đứng ở nơi đó, nói là đón khách, tuy nhiên lại mang dáng vẻ mọi chuyện không liên quan, toàn thân như biến mất, khí chất quanh người vẫn khiến người khác không dám lại gần, nhưng vô số khách cũng khách khí cúi đầu chúc anh theo bản năng.Hơn nữa còn có rất nhiều người hầu đứng ở cửa nhìn anh, tất cả đều mất hồn.Hôn lễ của nhà họ Dịch vẫn còn chịu ảnh hưởng tử truyển thống năm nghìn năm của Trung Quốc, kiệu hoa tám người khiêng, những chi tiết rườm rà cũng không bị bỏ sót.Vì Chung Tình ở Cố Viên, tiệc mở viện phía Đông nhà họ Dịch nên còn cần phải rước dâu, cho nên, sau khi cửa sau nhà họ Dịch mở ra, thiếu tướng cưỡi ngựa từ cửa trước, đi quanh thành phố X một vòng, đi vào từ cửa sau, đón Chung Tình, lại đi quanh thành phố X một vòng, trở lại cửa trước rồi vào nhà họ Dịch.Anh ngọc thụ lâm phong, cao cao tại thượng, đi qua phố lớn ngõ nhỏ thành phố X lại khiến nhiều người tranh nhau ra ngoài nhìn.Dịch Giản không thích đám đông, cũng có chút không được tự nhiên, nhưng Từ ngang vẫn phát hiện anh đang cố ý bắt mình phải thật thản nhiên.
Cũng đã qua một thời gian dài nhưng vẫn rõ mồn một trước mắt. Một khi nghĩ tới, đáy lòng cũng khẽ run rẩy.
Một khi nghĩ tới, đáy lòng cũng khẽ run rẩy.
Đúng vậy, nếu giữa bọn họ vẫn còn chân thật và cảm động như thế, quay về phía nhau, vậy cũng tốt.
Chỉ tiếc...... Anh biết, tất cả mọi chuyện, chẳng qua chỉ là một ảo ảnh mà thôi.
Cô, chưa bao giờ quên mất mục đích của mình.
Dịch Giản muốn có chút sững sờ, mắt của anh hơi rũ xuống, che giấu con ngươi đen nhánh, ở dưới ánh đèn trông có vẻ ưu thương vô cùng, như ẩn như hiện.
Gương mặt trắng noãn hơi đỏ lên, mím môi, ngồi ở chỗ đó, không nhúc nhích......
Ngày mai...... Cô sẽ là cô dâu của anh rồi.
Cô dâu duy nhất trong cuộc đời này của anh......
===============================================================
Giăng đèn kết hoa vui vẻ.
Cả Cố Viên, đều như bị chìm vào sắc đỏ.
Hôn lễ của thiếu tướng rất bất ngờ, không có gì báo trước, cả thành phố X cũng bị oanh động.
Nếu tính đến những nhân vật hiển hách, đa phần cũng xuất hiện từ nhà họ Dịch.
Sáng sớm, Chung Tình đã bị người hầu gọi dậy mặc đồ trang điểm, quay tới quay lui ước chừng ba tiếng mới xong.
Hôn lễ được cử hành lúc chạng vàng.
Chung Tình vẫn quy củ ngồi trong Cố Viên.
Hôm nay anh mặc bộ lễ phục màu đỏ của Trung Quốc cổ, không nhìn ra buồn vui, đứng ở nơi đó, nói là đón khách, tuy nhiên lại mang dáng vẻ mọi chuyện không liên quan, toàn thân như biến mất, khí chất quanh người vẫn khiến người khác không dám lại gần, nhưng vô số khách cũng khách khí cúi đầu chúc anh theo bản năng.
Hơn nữa còn có rất nhiều người hầu đứng ở cửa nhìn anh, tất cả đều mất hồn.
Hôn lễ của nhà họ Dịch vẫn còn chịu ảnh hưởng tử truyển thống năm nghìn năm của Trung Quốc, kiệu hoa tám người khiêng, những chi tiết rườm rà cũng không bị bỏ sót.
Vì Chung Tình ở Cố Viên, tiệc mở viện phía Đông nhà họ Dịch nên còn cần phải rước dâu, cho nên, sau khi cửa sau nhà họ Dịch mở ra, thiếu tướng cưỡi ngựa từ cửa trước, đi quanh thành phố X một vòng, đi vào từ cửa sau, đón Chung Tình, lại đi quanh thành phố X một vòng, trở lại cửa trước rồi vào nhà họ Dịch.
Anh ngọc thụ lâm phong, cao cao tại thượng, đi qua phố lớn ngõ nhỏ thành phố X lại khiến nhiều người tranh nhau ra ngoài nhìn.
Dịch Giản không thích đám đông, cũng có chút không được tự nhiên, nhưng Từ ngang vẫn phát hiện anh đang cố ý bắt mình phải thật thản nhiên.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Cũng đã qua một thời gian dài nhưng vẫn rõ mồn một trước mắt. Một khi nghĩ tới, đáy lòng cũng khẽ run rẩy.Một khi nghĩ tới, đáy lòng cũng khẽ run rẩy.Đúng vậy, nếu giữa bọn họ vẫn còn chân thật và cảm động như thế, quay về phía nhau, vậy cũng tốt.Chỉ tiếc...... Anh biết, tất cả mọi chuyện, chẳng qua chỉ là một ảo ảnh mà thôi.Cô, chưa bao giờ quên mất mục đích của mình.Dịch Giản muốn có chút sững sờ, mắt của anh hơi rũ xuống, che giấu con ngươi đen nhánh, ở dưới ánh đèn trông có vẻ ưu thương vô cùng, như ẩn như hiện.Gương mặt trắng noãn hơi đỏ lên, mím môi, ngồi ở chỗ đó, không nhúc nhích......Ngày mai...... Cô sẽ là cô dâu của anh rồi.Cô dâu duy nhất trong cuộc đời này của anh......===============================================================Giăng đèn kết hoa vui vẻ.Cả Cố Viên, đều như bị chìm vào sắc đỏ.Hôn lễ của thiếu tướng rất bất ngờ, không có gì báo trước, cả thành phố X cũng bị oanh động.Nếu tính đến những nhân vật hiển hách, đa phần cũng xuất hiện từ nhà họ Dịch.Sáng sớm, Chung Tình đã bị người hầu gọi dậy mặc đồ trang điểm, quay tới quay lui ước chừng ba tiếng mới xong.Hôn lễ được cử hành lúc chạng vàng.Chung Tình vẫn quy củ ngồi trong Cố Viên.Hôm nay anh mặc bộ lễ phục màu đỏ của Trung Quốc cổ, không nhìn ra buồn vui, đứng ở nơi đó, nói là đón khách, tuy nhiên lại mang dáng vẻ mọi chuyện không liên quan, toàn thân như biến mất, khí chất quanh người vẫn khiến người khác không dám lại gần, nhưng vô số khách cũng khách khí cúi đầu chúc anh theo bản năng.Hơn nữa còn có rất nhiều người hầu đứng ở cửa nhìn anh, tất cả đều mất hồn.Hôn lễ của nhà họ Dịch vẫn còn chịu ảnh hưởng tử truyển thống năm nghìn năm của Trung Quốc, kiệu hoa tám người khiêng, những chi tiết rườm rà cũng không bị bỏ sót.Vì Chung Tình ở Cố Viên, tiệc mở viện phía Đông nhà họ Dịch nên còn cần phải rước dâu, cho nên, sau khi cửa sau nhà họ Dịch mở ra, thiếu tướng cưỡi ngựa từ cửa trước, đi quanh thành phố X một vòng, đi vào từ cửa sau, đón Chung Tình, lại đi quanh thành phố X một vòng, trở lại cửa trước rồi vào nhà họ Dịch.Anh ngọc thụ lâm phong, cao cao tại thượng, đi qua phố lớn ngõ nhỏ thành phố X lại khiến nhiều người tranh nhau ra ngoài nhìn.Dịch Giản không thích đám đông, cũng có chút không được tự nhiên, nhưng Từ ngang vẫn phát hiện anh đang cố ý bắt mình phải thật thản nhiên.