Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 475: Đêm động phòng hoa chúc 【18】

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Nghê Y nghiêng đầu nhìn Bạc Địch, phát hiện anh không sao, thuốc kia là Tần Diệp cho cô, mới vừa nghiên cứu xong đấy, chuyện gì xảy ra vậy?Bạc Địch cũng không thèm nhìn Nghê Y, đoán cũng có thể đoán được cô đang suy nghĩ gì, đôi mắt dài mị hoặc hơi chớp, nói: "Chẳng lẽ, em không biết...... mấy thứ của Tần Diệp đều là vật thí nghiệm không rõ tác dụng sao?"Lập tức sau lưng Nghê Y chảy đầy mồ hôi lạnh."Tôi thấy...... em tức đến sắp giơ chân rồi!" Ngữ điệu của Bạc Địch rất thản nhiên.Nghê Y lạnh cả người.Cô nhìn Bạc Địch, mở miêng, sau đó trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười ngây thơ: "Bạc Địch...... Tôi đùa với anh thôi...... Anh sẽ không để ý chứ?"Bạc Địch thấy Nghê Y như vậy, nhất thời cũng tặng lại cho cô một nụ cười dịu dàng, vươn tay, v**t v* tóc của cô, một cái, hai cái, ba cái......"Dĩ nhiên sẽ không để ý......"Nghê Y cười: "Tôi cũng biết, anh là tốt nhất!""Đó là không thể nào!"Bạc Địch trả lời chắc như chém đinh chặt sắt.Sau đó, Nghê Y liền bị Bạc Địch đẩy vào trong xe của anh, sau đó nhìn vào mắt của cô, nơi đáy mắt như một con thú hoang, hệt như đang rất muốn nuốt cô gái bên dưới vào trong bụng, "Tôi rất nhỏ nhen...... Tôi sẽ để ý!"Nghê Y đẩy vai Bạc Địch muốn giãy khỏi anh, nhưng Bạc Địch lại nắm cổ tay của cô, siết thật chặt, sau đó thuận thế cúi đầu, hôn lên đôi môi của cô.Bạc Địch đã quá quen với thân thể của Nghê Y, hai ba lần, liền khống chế hết mọi chỗ nhạy cảm trên người cô, Nghê Y nằm dưới người anh đã mềm như một vũng nước, chỉ biết cầu xin, anh lúc này không nói lời nào quấn đầu lưỡi của mình vào đầu lưỡi của cô, hôn thật tỉ mỉ, thật chậm rãi.Ngón tay của anh lặng lẽ trượt vào trong quần áo của cô, nhẹ nhàng bóp một cái, vài tiếng r*n r* bắt đầu tràn ra từ trong miệng cô.Nghe tiếng th* d*c của cô, trong lúc bất chợt Bạc Địch dừng lại, Nghê Y mở mắt, nhìn ánh mắt của anh mang theo chút tò mò.Bạc Địch nhìn cô, trong lúc bất chợt cười tà ác một tiếng, mở miệng, nói: "Tôi nghĩ xong rồi, đổi lại phương thức trừng phạt em mới được......""Đó chính là...... Lấy em làm vợ!"Nhất thời sắc mặt Nghê Y trắng như tuyết: "Tôi không muốn gả cho anh!"

Nghê Y nghiêng đầu nhìn Bạc Địch, phát hiện anh không sao, thuốc kia là Tần Diệp cho cô, mới vừa nghiên cứu xong đấy, chuyện gì xảy ra vậy?

Bạc Địch cũng không thèm nhìn Nghê Y, đoán cũng có thể đoán được cô đang suy nghĩ gì, đôi mắt dài mị hoặc hơi chớp, nói: "Chẳng lẽ, em không biết...... mấy thứ của Tần Diệp đều là vật thí nghiệm không rõ tác dụng sao?"

Lập tức sau lưng Nghê Y chảy đầy mồ hôi lạnh.

"Tôi thấy...... em tức đến sắp giơ chân rồi!" Ngữ điệu của Bạc Địch rất thản nhiên.

Nghê Y lạnh cả người.

Cô nhìn Bạc Địch, mở miêng, sau đó trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười ngây thơ: "Bạc Địch...... Tôi đùa với anh thôi...... Anh sẽ không để ý chứ?"

Bạc Địch thấy Nghê Y như vậy, nhất thời cũng tặng lại cho cô một nụ cười dịu dàng, vươn tay, v**t v* tóc của cô, một cái, hai cái, ba cái......

"Dĩ nhiên sẽ không để ý......"

Nghê Y cười: "Tôi cũng biết, anh là tốt nhất!"

"Đó là không thể nào!"

Bạc Địch trả lời chắc như chém đinh chặt sắt.

Sau đó, Nghê Y liền bị Bạc Địch đẩy vào trong xe của anh, sau đó nhìn vào mắt của cô, nơi đáy mắt như một con thú hoang, hệt như đang rất muốn nuốt cô gái bên dưới vào trong bụng, "Tôi rất nhỏ nhen...... Tôi sẽ để ý!"

Nghê Y đẩy vai Bạc Địch muốn giãy khỏi anh, nhưng Bạc Địch lại nắm cổ tay của cô, siết thật chặt, sau đó thuận thế cúi đầu, hôn lên đôi môi của cô.

Bạc Địch đã quá quen với thân thể của Nghê Y, hai ba lần, liền khống chế hết mọi chỗ nhạy cảm trên người cô, Nghê Y nằm dưới người anh đã mềm như một vũng nước, chỉ biết cầu xin, anh lúc này không nói lời nào quấn đầu lưỡi của mình vào đầu lưỡi của cô, hôn thật tỉ mỉ, thật chậm rãi.

Ngón tay của anh lặng lẽ trượt vào trong quần áo của cô, nhẹ nhàng bóp một cái, vài tiếng r*n r* bắt đầu tràn ra từ trong miệng cô.

Nghe tiếng th* d*c của cô, trong lúc bất chợt Bạc Địch dừng lại, Nghê Y mở mắt, nhìn ánh mắt của anh mang theo chút tò mò.

Bạc Địch nhìn cô, trong lúc bất chợt cười tà ác một tiếng, mở miệng, nói: "Tôi nghĩ xong rồi, đổi lại phương thức trừng phạt em mới được......"

"Đó chính là...... Lấy em làm vợ!"

Nhất thời sắc mặt Nghê Y trắng như tuyết: "Tôi không muốn gả cho anh!"

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Nghê Y nghiêng đầu nhìn Bạc Địch, phát hiện anh không sao, thuốc kia là Tần Diệp cho cô, mới vừa nghiên cứu xong đấy, chuyện gì xảy ra vậy?Bạc Địch cũng không thèm nhìn Nghê Y, đoán cũng có thể đoán được cô đang suy nghĩ gì, đôi mắt dài mị hoặc hơi chớp, nói: "Chẳng lẽ, em không biết...... mấy thứ của Tần Diệp đều là vật thí nghiệm không rõ tác dụng sao?"Lập tức sau lưng Nghê Y chảy đầy mồ hôi lạnh."Tôi thấy...... em tức đến sắp giơ chân rồi!" Ngữ điệu của Bạc Địch rất thản nhiên.Nghê Y lạnh cả người.Cô nhìn Bạc Địch, mở miêng, sau đó trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười ngây thơ: "Bạc Địch...... Tôi đùa với anh thôi...... Anh sẽ không để ý chứ?"Bạc Địch thấy Nghê Y như vậy, nhất thời cũng tặng lại cho cô một nụ cười dịu dàng, vươn tay, v**t v* tóc của cô, một cái, hai cái, ba cái......"Dĩ nhiên sẽ không để ý......"Nghê Y cười: "Tôi cũng biết, anh là tốt nhất!""Đó là không thể nào!"Bạc Địch trả lời chắc như chém đinh chặt sắt.Sau đó, Nghê Y liền bị Bạc Địch đẩy vào trong xe của anh, sau đó nhìn vào mắt của cô, nơi đáy mắt như một con thú hoang, hệt như đang rất muốn nuốt cô gái bên dưới vào trong bụng, "Tôi rất nhỏ nhen...... Tôi sẽ để ý!"Nghê Y đẩy vai Bạc Địch muốn giãy khỏi anh, nhưng Bạc Địch lại nắm cổ tay của cô, siết thật chặt, sau đó thuận thế cúi đầu, hôn lên đôi môi của cô.Bạc Địch đã quá quen với thân thể của Nghê Y, hai ba lần, liền khống chế hết mọi chỗ nhạy cảm trên người cô, Nghê Y nằm dưới người anh đã mềm như một vũng nước, chỉ biết cầu xin, anh lúc này không nói lời nào quấn đầu lưỡi của mình vào đầu lưỡi của cô, hôn thật tỉ mỉ, thật chậm rãi.Ngón tay của anh lặng lẽ trượt vào trong quần áo của cô, nhẹ nhàng bóp một cái, vài tiếng r*n r* bắt đầu tràn ra từ trong miệng cô.Nghe tiếng th* d*c của cô, trong lúc bất chợt Bạc Địch dừng lại, Nghê Y mở mắt, nhìn ánh mắt của anh mang theo chút tò mò.Bạc Địch nhìn cô, trong lúc bất chợt cười tà ác một tiếng, mở miệng, nói: "Tôi nghĩ xong rồi, đổi lại phương thức trừng phạt em mới được......""Đó chính là...... Lấy em làm vợ!"Nhất thời sắc mặt Nghê Y trắng như tuyết: "Tôi không muốn gả cho anh!"

Chương 475: Đêm động phòng hoa chúc 【18】