"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 483: Đêm động phòng hoa chúc 【26】
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản, là thứ cô không thể hưởng thụ, như thuốc phiện, rất nguy hiểm, từ cái nhìn đầu tiên khi cô gặp mặt anh, cô đã nhắc nhở mình như thế.Cho tới nay, cô luôn thật cẩn thận đề phòng, nhưng mà, sự tình phát triển càng lúc càng khiến người ta không thể nắm chắc, ai lại từng nghĩ đến, tối nay, cô sẽ trở thành cô dâu của anh.Cô biết... Bắt đầu từ hôm nay, cô phải thật cẩn thận, chàng trai như vậy, nếu thật đắm chìm, một lần không cẩn thận, toàn quân sẽ bị diệt.Không thể buông tha.Cô không muốn yêu.Ý nghĩ của cô rất đơn giản.Yêu quý mạng sống, rời xa tình yêu.Nhất là người giống Dịch Giản, chàng trai dung mạo xuất chúng, thân thế hiển hách, đối xử với phụ nữ dịu dàng, không đa tình, không hoa tâm, không điệu bộ, cô càng không dám yêu.Đời này kiếp này, cô nhất định là người phụ nữ của anh rồi.Chỉ là... Cơ thể là của anh.Mà tim, cô nhất định, phải liều mình nắm giữ thật tốt, giữ lại nguyên vẹn cho riêng mình.Một khi phụ nữ... Giao trái tim, đều đã thành thất lạc rồi... Nó đại biểu cho, người phụ nữ này không thể tự chủ được tính mạng của mình rôi.Một giọt nước mắt, từ hốc mắt cô chậm rãi rơi xuống, không nghiêng không lệch vỡ trên đầu ngón tay anh.Thân thể Dịch Giản hơi ngừng lại, anh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn cô.Sau đó, anh mới đứng dậy, vươn đầu ngón tay, dùng lòng bàn tay lau nước mắt cho cô.
Dịch Giản, là thứ cô không thể hưởng thụ, như thuốc phiện, rất nguy hiểm, từ cái nhìn đầu tiên khi cô gặp mặt anh, cô đã nhắc nhở mình như thế.
Cho tới nay, cô luôn thật cẩn thận đề phòng, nhưng mà, sự tình phát triển càng lúc càng khiến người ta không thể nắm chắc, ai lại từng nghĩ đến, tối nay, cô sẽ trở thành cô dâu của anh.
Cô biết... Bắt đầu từ hôm nay, cô phải thật cẩn thận, chàng trai như vậy, nếu thật đắm chìm, một lần không cẩn thận, toàn quân sẽ bị diệt.
Không thể buông tha.
Cô không muốn yêu.
Ý nghĩ của cô rất đơn giản.
Yêu quý mạng sống, rời xa tình yêu.
Nhất là người giống Dịch Giản, chàng trai dung mạo xuất chúng, thân thế hiển hách, đối xử với phụ nữ dịu dàng, không đa tình, không hoa tâm, không điệu bộ, cô càng không dám yêu.
Đời này kiếp này, cô nhất định là người phụ nữ của anh rồi.
Chỉ là... Cơ thể là của anh.
Mà tim, cô nhất định, phải liều mình nắm giữ thật tốt, giữ lại nguyên vẹn cho riêng mình.
Một khi phụ nữ... Giao trái tim, đều đã thành thất lạc rồi... Nó đại biểu cho, người phụ nữ này không thể tự chủ được tính mạng của mình rôi.
Một giọt nước mắt, từ hốc mắt cô chậm rãi rơi xuống, không nghiêng không lệch vỡ trên đầu ngón tay anh.
Thân thể Dịch Giản hơi ngừng lại, anh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn cô.
Sau đó, anh mới đứng dậy, vươn đầu ngón tay, dùng lòng bàn tay lau nước mắt cho cô.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản, là thứ cô không thể hưởng thụ, như thuốc phiện, rất nguy hiểm, từ cái nhìn đầu tiên khi cô gặp mặt anh, cô đã nhắc nhở mình như thế.Cho tới nay, cô luôn thật cẩn thận đề phòng, nhưng mà, sự tình phát triển càng lúc càng khiến người ta không thể nắm chắc, ai lại từng nghĩ đến, tối nay, cô sẽ trở thành cô dâu của anh.Cô biết... Bắt đầu từ hôm nay, cô phải thật cẩn thận, chàng trai như vậy, nếu thật đắm chìm, một lần không cẩn thận, toàn quân sẽ bị diệt.Không thể buông tha.Cô không muốn yêu.Ý nghĩ của cô rất đơn giản.Yêu quý mạng sống, rời xa tình yêu.Nhất là người giống Dịch Giản, chàng trai dung mạo xuất chúng, thân thế hiển hách, đối xử với phụ nữ dịu dàng, không đa tình, không hoa tâm, không điệu bộ, cô càng không dám yêu.Đời này kiếp này, cô nhất định là người phụ nữ của anh rồi.Chỉ là... Cơ thể là của anh.Mà tim, cô nhất định, phải liều mình nắm giữ thật tốt, giữ lại nguyên vẹn cho riêng mình.Một khi phụ nữ... Giao trái tim, đều đã thành thất lạc rồi... Nó đại biểu cho, người phụ nữ này không thể tự chủ được tính mạng của mình rôi.Một giọt nước mắt, từ hốc mắt cô chậm rãi rơi xuống, không nghiêng không lệch vỡ trên đầu ngón tay anh.Thân thể Dịch Giản hơi ngừng lại, anh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn cô.Sau đó, anh mới đứng dậy, vươn đầu ngón tay, dùng lòng bàn tay lau nước mắt cho cô.