Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 492: Đồ cưới của Chung Tình (7)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Tâm tình của anh rất tốt, làm tim Chung Tình cũng nhẹ nhàng hơn...Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười của anh, thoáng ngây người, quay đầu lại phát hiện rất nhiều nha hoàn thần sắc đều chết mê chết mệt.Chung Tình mím môi cười nhẹ.Cô cực kỳ thích ánh mắt bị người ao ước như vậy....Từ xa Tử Uyển đã nhìn thấy xe thiếu tướng, lập tức đứng ở trước cửa, đón bọn họ.Từ Ngang đưa hồng bao đã chuẩn bị sẵn phát cho từng nha  hoàn một.Mọi người nhận lấy hồng bao, dáng vẻ ai ai cũng vui mừng  háo hức.Lúc này Dịch Giản và Chung Tình mới vào phòng đại phu nhân.Đại phu nhân và mấy người vợ bé phong tư yểu điệu đã ở đó từ sớm, vừa thấy bọn họ vào phòng mặt mày ai cũng mang ý cười.Đương nhiên, trước tiên là phải dâng trà.Dịch Giản nâng chén, dâng trà cho đại phu nhân, đại phu nhân nhấp miệng, Chung Tình học theo Dịch Giản, hai tay dâng trà.Chỉ là đợi một lúc lâu đại phu nhân cũng không tiếp trà.Bà vờ như không thấy Chung Tình dâng trà, quay đầu, nhìn thiếu tướng đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt, không chút ý cười.Trong nháy mắt đó, không khí lại hơi xấu hổ.Chung Tình quỳ gối ở đó, hai tay chỉ có thểnâng cao lên, trong lòng cô rất rõ, đại phu nhân nhìn cô chướng mắt, lại không có cách gì trừng phạt cô, cũng chỉ có thể vờ như thất thần khó xử cô.Ánh mắt Dịch Giản lạnh, còn chưa nói gì, dì hau trang điểm lộng lẫy lại vội vung tròn cây quạt, quyến rũ nói: "Đại phu nhân còn chưa tiếp trà, Chung Tình chờ đã lâu rồi."Giọng điệu không rõ vui sướng khi người gặp họa, hay thêm mắm thêm muối, nhưng vẫn tỏ rõ ý đồ gây xích mích thị phi.Lúc này đại phu nhân mới làm như hồi thần, vàng vươn tay tiếp trà, nhìn Chung Tình, làm bộ như xin lỗi cười cười: "Ôi, người già rồi, chính là không tốt, một hồi lại mơ mơ hồ hơ, Chung Tình mau mau ngồi dậy..."Sau đó, đại phu nhân lấy tiền mừng đưa cho Chung Tình, nhấp, lúc này mới coi là xong.Tiếp theo, Chung Tình lại phụng trà cho từng người vợ bé, những người đó cũng đều lấy hông bao ra, ai ai cũng cười với cô thân thiết tới quái dị, y hệt người một nhà.Chung Tình cũng chỉ có thể cười theo, nghe lời khen ngợi ào ào từ bọn họ, nghe nghe tinh thần Chung Tình là có chút hoảng hốt.Người ngồi ở đây, mới vài ngày trước đều chọn đứa nhỏ, vứt bỏ tính mạng cô, mà giờ đây lại tốt tới vậy, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Tâm tình của anh rất tốt, làm tim Chung Tình cũng nhẹ nhàng hơn...

Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười của anh, thoáng ngây người, quay đầu lại phát hiện rất nhiều nha hoàn thần sắc đều chết mê chết mệt.

Chung Tình mím môi cười nhẹ.

Cô cực kỳ thích ánh mắt bị người ao ước như vậy.

...

Từ xa Tử Uyển đã nhìn thấy xe thiếu tướng, lập tức đứng ở trước cửa, đón bọn họ.

Từ Ngang đưa hồng bao đã chuẩn bị sẵn phát cho từng nha  hoàn một.

Mọi người nhận lấy hồng bao, dáng vẻ ai ai cũng vui mừng  háo hức.

Lúc này Dịch Giản và Chung Tình mới vào phòng đại phu nhân.

Đại phu nhân và mấy người vợ bé phong tư yểu điệu đã ở đó từ sớm, vừa thấy bọn họ vào phòng mặt mày ai cũng mang ý cười.

Đương nhiên, trước tiên là phải dâng trà.

Dịch Giản nâng chén, dâng trà cho đại phu nhân, đại phu nhân nhấp miệng, Chung Tình học theo Dịch Giản, hai tay dâng trà.

Chỉ là đợi một lúc lâu đại phu nhân cũng không tiếp trà.

Bà vờ như không thấy Chung Tình dâng trà, quay đầu, nhìn thiếu tướng đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt, không chút ý cười.

Trong nháy mắt đó, không khí lại hơi xấu hổ.

Chung Tình quỳ gối ở đó, hai tay chỉ có thểnâng cao lên, trong lòng cô rất rõ, đại phu nhân nhìn cô chướng mắt, lại không có cách gì trừng phạt cô, cũng chỉ có thể vờ như thất thần khó xử cô.

Ánh mắt Dịch Giản lạnh, còn chưa nói gì, dì hau trang điểm lộng lẫy lại vội vung tròn cây quạt, quyến rũ nói: "Đại phu nhân còn chưa tiếp trà, Chung Tình chờ đã lâu rồi."

Giọng điệu không rõ vui sướng khi người gặp họa, hay thêm mắm thêm muối, nhưng vẫn tỏ rõ ý đồ gây xích mích thị phi.

Lúc này đại phu nhân mới làm như hồi thần, vàng vươn tay tiếp trà, nhìn Chung Tình, làm bộ như xin lỗi cười cười: "Ôi, người già rồi, chính là không tốt, một hồi lại mơ mơ hồ hơ, Chung Tình mau mau ngồi dậy..."

Sau đó, đại phu nhân lấy tiền mừng đưa cho Chung Tình, nhấp, lúc này mới coi là xong.

Tiếp theo, Chung Tình lại phụng trà cho từng người vợ bé, những người đó cũng đều lấy hông bao ra, ai ai cũng cười với cô thân thiết tới quái dị, y hệt người một nhà.

Chung Tình cũng chỉ có thể cười theo, nghe lời khen ngợi ào ào từ bọn họ, nghe nghe tinh thần Chung Tình là có chút hoảng hốt.

Người ngồi ở đây, mới vài ngày trước đều chọn đứa nhỏ, vứt bỏ tính mạng cô, mà giờ đây lại tốt tới vậy, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Tâm tình của anh rất tốt, làm tim Chung Tình cũng nhẹ nhàng hơn...Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười của anh, thoáng ngây người, quay đầu lại phát hiện rất nhiều nha hoàn thần sắc đều chết mê chết mệt.Chung Tình mím môi cười nhẹ.Cô cực kỳ thích ánh mắt bị người ao ước như vậy....Từ xa Tử Uyển đã nhìn thấy xe thiếu tướng, lập tức đứng ở trước cửa, đón bọn họ.Từ Ngang đưa hồng bao đã chuẩn bị sẵn phát cho từng nha  hoàn một.Mọi người nhận lấy hồng bao, dáng vẻ ai ai cũng vui mừng  háo hức.Lúc này Dịch Giản và Chung Tình mới vào phòng đại phu nhân.Đại phu nhân và mấy người vợ bé phong tư yểu điệu đã ở đó từ sớm, vừa thấy bọn họ vào phòng mặt mày ai cũng mang ý cười.Đương nhiên, trước tiên là phải dâng trà.Dịch Giản nâng chén, dâng trà cho đại phu nhân, đại phu nhân nhấp miệng, Chung Tình học theo Dịch Giản, hai tay dâng trà.Chỉ là đợi một lúc lâu đại phu nhân cũng không tiếp trà.Bà vờ như không thấy Chung Tình dâng trà, quay đầu, nhìn thiếu tướng đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt, không chút ý cười.Trong nháy mắt đó, không khí lại hơi xấu hổ.Chung Tình quỳ gối ở đó, hai tay chỉ có thểnâng cao lên, trong lòng cô rất rõ, đại phu nhân nhìn cô chướng mắt, lại không có cách gì trừng phạt cô, cũng chỉ có thể vờ như thất thần khó xử cô.Ánh mắt Dịch Giản lạnh, còn chưa nói gì, dì hau trang điểm lộng lẫy lại vội vung tròn cây quạt, quyến rũ nói: "Đại phu nhân còn chưa tiếp trà, Chung Tình chờ đã lâu rồi."Giọng điệu không rõ vui sướng khi người gặp họa, hay thêm mắm thêm muối, nhưng vẫn tỏ rõ ý đồ gây xích mích thị phi.Lúc này đại phu nhân mới làm như hồi thần, vàng vươn tay tiếp trà, nhìn Chung Tình, làm bộ như xin lỗi cười cười: "Ôi, người già rồi, chính là không tốt, một hồi lại mơ mơ hồ hơ, Chung Tình mau mau ngồi dậy..."Sau đó, đại phu nhân lấy tiền mừng đưa cho Chung Tình, nhấp, lúc này mới coi là xong.Tiếp theo, Chung Tình lại phụng trà cho từng người vợ bé, những người đó cũng đều lấy hông bao ra, ai ai cũng cười với cô thân thiết tới quái dị, y hệt người một nhà.Chung Tình cũng chỉ có thể cười theo, nghe lời khen ngợi ào ào từ bọn họ, nghe nghe tinh thần Chung Tình là có chút hoảng hốt.Người ngồi ở đây, mới vài ngày trước đều chọn đứa nhỏ, vứt bỏ tính mạng cô, mà giờ đây lại tốt tới vậy, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Chương 492: Đồ cưới của Chung Tình (7)