Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 502: Đồ cưới của Chung Tình (16)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Sau đó, hàng loạt tiếng bước chân vội vã vang lên, trong đình nghỉ mát chỉ còn lại hai người là Dịch Giản và Chung TìnhChung Tình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy xém nữa bị hù chết, nếu Từ Ngang đi về phía trước một bước, là có thể nhìn thấy toàn cảnh giữa cô và Thiếu Tướng, cũng không biết có bị người ta chê cười hay không nữa.Chung Tình không nhịn được đưa tay ra, vỗ ngực, có cảm giác mới vừa đi dạo ở quỷ môn quang về.Ai ngờ, cô nghe thấy Dịch Giản đang th* d*c, hình như có gì đó không đúng, Chung Tình không nhịn được nhìn về phía Dịch Giản, một giây sau, cô mới ý thức được rằng hình như cô đã cắn hắn.Nhất thời, Chung Tình sốt ruột hẳn lên, cô cẩn thận từng li từng tí đưa tay chạm nhẹ vào phía bên dưới của Dịch Giản: "Đau lắm hả? Có muốn em sờ nó không?"Dịch Giản không có mở miệng, chỉ hít sâu vài hơi, giảm bớt đau đớn của mình, sau đó mới cứng rắn chậm rãi ngồi dậy, sắc mặt có mấy phần không dễ nhìn.Chung Tình tự nhiên không dám lên tiếng nữa, xem ra hắn không vui rồi.Thời gian trôi qua từng chút một, cơn đau của Dịch Giản đã dần giảm bớt, hắn nghiêng người nhìn Chung Tình đang ngồi một chỗ, đột nhiên duỗi tay ra, đặt cô xuống dưới người của mình, sau đó cúi đầu, tàn nhẫn mà c*n v** c* của cô.Lúc hắn cắn không hề dùng sức, hiển nhiên là đã khống chế lực đạo, nhưng vẫn để lại dấu vết mờ mờ.Hắn cắn toàn thân cô, không bỏ sót một chỗ nào.Không khí hồi nãy còn chút lúng túng, nhưng bây giờ đã biến thành...... không khí ái muội.Bên trong đình nghỉ mát, vang lên âm thanh lẩm bẩm.Âm thanh kì lạ chậm rãi truyền ra."Thoải mái sao? Hả?""Thiếu Tướng, nhẹ chút.........""Nhẹ chút? Vừa nãy em mới cắn anh hết sức đấy!""Em...... Không phải cố ý......... A......... Quá nặng......... Không chịu được.........""A a......... Thiếu Tướng, em sai rồi, không dám nữa......... Sau này em sẽ không làm vậy với anh nữa.........""Hả?""Sẽ không cắn anh nữa......... A......... Thiếu Tướng em đã nói sẽ không, anh tha cho em đi......... Thiếu Tướng, sao anh lại càng ngày càng nặng vậy?""Thiếu Tướng không muốn......... Quá sâu, bụng em đau quá......... Thật khó chịu......... Thiếu Tướng........."

Sau đó, hàng loạt tiếng bước chân vội vã vang lên, trong đình nghỉ mát chỉ còn lại hai người là Dịch Giản và Chung Tình

Chung Tình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy xém nữa bị hù chết, nếu Từ Ngang đi về phía trước một bước, là có thể nhìn thấy toàn cảnh giữa cô và Thiếu Tướng, cũng không biết có bị người ta chê cười hay không nữa.

Chung Tình không nhịn được đưa tay ra, vỗ ngực, có cảm giác mới vừa đi dạo ở quỷ môn quang về.

Ai ngờ, cô nghe thấy Dịch Giản đang th* d*c, hình như có gì đó không đúng, Chung Tình không nhịn được nhìn về phía Dịch Giản, một giây sau, cô mới ý thức được rằng hình như cô đã cắn hắn.

Nhất thời, Chung Tình sốt ruột hẳn lên, cô cẩn thận từng li từng tí đưa tay chạm nhẹ vào phía bên dưới của Dịch Giản: "Đau lắm hả? Có muốn em sờ nó không?"

Dịch Giản không có mở miệng, chỉ hít sâu vài hơi, giảm bớt đau đớn của mình, sau đó mới cứng rắn chậm rãi ngồi dậy, sắc mặt có mấy phần không dễ nhìn.

Chung Tình tự nhiên không dám lên tiếng nữa, xem ra hắn không vui rồi.

Thời gian trôi qua từng chút một, cơn đau của Dịch Giản đã dần giảm bớt, hắn nghiêng người nhìn Chung Tình đang ngồi một chỗ, đột nhiên duỗi tay ra, đặt cô xuống dưới người của mình, sau đó cúi đầu, tàn nhẫn mà c*n v** c* của cô.

Lúc hắn cắn không hề dùng sức, hiển nhiên là đã khống chế lực đạo, nhưng vẫn để lại dấu vết mờ mờ.

Hắn cắn toàn thân cô, không bỏ sót một chỗ nào.

Không khí hồi nãy còn chút lúng túng, nhưng bây giờ đã biến thành...... không khí ái muội.

Bên trong đình nghỉ mát, vang lên âm thanh lẩm bẩm.

Âm thanh kì lạ chậm rãi truyền ra.

"Thoải mái sao? Hả?"

"Thiếu Tướng, nhẹ chút........."

"Nhẹ chút? Vừa nãy em mới cắn anh hết sức đấy!"

"Em...... Không phải cố ý......... A......... Quá nặng......... Không chịu được........."

"A a......... Thiếu Tướng, em sai rồi, không dám nữa......... Sau này em sẽ không làm vậy với anh nữa........."

"Hả?"

"Sẽ không cắn anh nữa......... A......... Thiếu Tướng em đã nói sẽ không, anh tha cho em đi......... Thiếu Tướng, sao anh lại càng ngày càng nặng vậy?"

"Thiếu Tướng không muốn......... Quá sâu, bụng em đau quá......... Thật khó chịu......... Thiếu Tướng........."

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Sau đó, hàng loạt tiếng bước chân vội vã vang lên, trong đình nghỉ mát chỉ còn lại hai người là Dịch Giản và Chung TìnhChung Tình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy xém nữa bị hù chết, nếu Từ Ngang đi về phía trước một bước, là có thể nhìn thấy toàn cảnh giữa cô và Thiếu Tướng, cũng không biết có bị người ta chê cười hay không nữa.Chung Tình không nhịn được đưa tay ra, vỗ ngực, có cảm giác mới vừa đi dạo ở quỷ môn quang về.Ai ngờ, cô nghe thấy Dịch Giản đang th* d*c, hình như có gì đó không đúng, Chung Tình không nhịn được nhìn về phía Dịch Giản, một giây sau, cô mới ý thức được rằng hình như cô đã cắn hắn.Nhất thời, Chung Tình sốt ruột hẳn lên, cô cẩn thận từng li từng tí đưa tay chạm nhẹ vào phía bên dưới của Dịch Giản: "Đau lắm hả? Có muốn em sờ nó không?"Dịch Giản không có mở miệng, chỉ hít sâu vài hơi, giảm bớt đau đớn của mình, sau đó mới cứng rắn chậm rãi ngồi dậy, sắc mặt có mấy phần không dễ nhìn.Chung Tình tự nhiên không dám lên tiếng nữa, xem ra hắn không vui rồi.Thời gian trôi qua từng chút một, cơn đau của Dịch Giản đã dần giảm bớt, hắn nghiêng người nhìn Chung Tình đang ngồi một chỗ, đột nhiên duỗi tay ra, đặt cô xuống dưới người của mình, sau đó cúi đầu, tàn nhẫn mà c*n v** c* của cô.Lúc hắn cắn không hề dùng sức, hiển nhiên là đã khống chế lực đạo, nhưng vẫn để lại dấu vết mờ mờ.Hắn cắn toàn thân cô, không bỏ sót một chỗ nào.Không khí hồi nãy còn chút lúng túng, nhưng bây giờ đã biến thành...... không khí ái muội.Bên trong đình nghỉ mát, vang lên âm thanh lẩm bẩm.Âm thanh kì lạ chậm rãi truyền ra."Thoải mái sao? Hả?""Thiếu Tướng, nhẹ chút.........""Nhẹ chút? Vừa nãy em mới cắn anh hết sức đấy!""Em...... Không phải cố ý......... A......... Quá nặng......... Không chịu được.........""A a......... Thiếu Tướng, em sai rồi, không dám nữa......... Sau này em sẽ không làm vậy với anh nữa.........""Hả?""Sẽ không cắn anh nữa......... A......... Thiếu Tướng em đã nói sẽ không, anh tha cho em đi......... Thiếu Tướng, sao anh lại càng ngày càng nặng vậy?""Thiếu Tướng không muốn......... Quá sâu, bụng em đau quá......... Thật khó chịu......... Thiếu Tướng........."

Chương 502: Đồ cưới của Chung Tình (16)