"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 521: Em là kẻ lừa đảo! 【10】
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình ánh mắt hoảng hốt, mở to miệng ra, âm điệu có chút phát run hỏi: "Anh tại sao làm như vậy?"Dịch Giản nhìn nét mặt của cô, lại một trận hoảng hốt.Là ảo giác của anh sao?Vì sao vào giờ phút này, mắt cô lại hiện lên sự thương tâm cùng tan vỡ?Anh mấp máy môi, hồi lâu, mới lên tiếng: "Bẩn!"Bẩn?Chung Tình biểu tình trong nháy mắt ngưng lại.Anh nói bẩn?Chán ghét những thứ này bẩn?"Nhưng là...... Anh rõ ràng rất thích thú......""Không có một người nào, không có một người nam nhân nào không thích." Dịch Giản nói thật, nhìn cô, rất kiên quyết, nhận thức nghiêm túc mở miệng: "Em không cần như vậy.""Em là cô gái ở khuê phòng, bản thân cũng rất rụt rè, không cần làm hư mình như vậy!"Làm hư?Chung Tình nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, ngũ tạng lục phủ, trong nháy mắt đau đớn.Ý của anh là anh xem thường cô sao?Cô từ nhỏ đến lớn, bị rất nhiều người xem thường, nhưng không biết vì sao, anh xem thường, để cho cô vô cùng đau đớn.Cô giống như là quan tâm anh có thấy cô tốt hay không.Cô mấp máy môi, nắm chặt tay, hồi lâu, mới lên tiếng: "Nhưng là, giữa phu thê, vốn là cũng như vậy, không phải sao?"Dịch Giản mấp máy môi, nhưng không có lên tiếng.Giữa phu thê, là nên như vậy.Nhưng là...... Cũng không phải cô làm như vậy, cô không cần dùng thân thể tới lấy lòng anh, hèn hạ mình như thế, ủy khuất mình, sẽ làm anh đau lòng.Chung Tình nhìn Dịch Giản trầm mặc, đáy lòng của cô không giải thích được bắt đầu hoảng loạn, cô đang sợ, sợ anh thật ghét cô, cô lắc đầu một cái, nhìn anh: "Em chỉ muốn để cho anh thích...... Em chưa từng có ý nghĩ khác."Dịch Giản nhận thức nghiêm túc nhìn cô, cổ họng có chút chua chát, lời tận đáy lòng trong lúc bất chợt liền bật thốt lên : "Là hiện tại để cho anh thích? Vẫn là để cho anh thích?"Chung Tình hồ nghi ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt Dịch Giản có chút buồn bực, trong lời nói của anh, là có ý gì?Cô thế nào cảm thấy, vào giờ phút này Dịch Giản, không giống như bình thường?Cô âm thầm cắn c*n m** d***, cẩn thận suy nghĩ một chút, mới nói đến: "Thiếu tướng...... Chung Tình không hiểu ý tứ của Thiếu tướng, Chung Tình chỉ là muốn để cho Thiếu tướng cao hứng."
Chung Tình ánh mắt hoảng hốt, mở to miệng ra, âm điệu có chút phát run hỏi: "Anh tại sao làm như vậy?"
Dịch Giản nhìn nét mặt của cô, lại một trận hoảng hốt.
Là ảo giác của anh sao?
Vì sao vào giờ phút này, mắt cô lại hiện lên sự thương tâm cùng tan vỡ?
Anh mấp máy môi, hồi lâu, mới lên tiếng: "Bẩn!"
Bẩn?
Chung Tình biểu tình trong nháy mắt ngưng lại.
Anh nói bẩn?
Chán ghét những thứ này bẩn?
"Nhưng là...... Anh rõ ràng rất thích thú......"
"Không có một người nào, không có một người nam nhân nào không thích." Dịch Giản nói thật, nhìn cô, rất kiên quyết, nhận thức nghiêm túc mở miệng: "Em không cần như vậy."
"Em là cô gái ở khuê phòng, bản thân cũng rất rụt rè, không cần làm hư mình như vậy!"
Làm hư?
Chung Tình nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, ngũ tạng lục phủ, trong nháy mắt đau đớn.
Ý của anh là anh xem thường cô sao?
Cô từ nhỏ đến lớn, bị rất nhiều người xem thường, nhưng không biết vì sao, anh xem thường, để cho cô vô cùng đau đớn.
Cô giống như là quan tâm anh có thấy cô tốt hay không.
Cô mấp máy môi, nắm chặt tay, hồi lâu, mới lên tiếng: "Nhưng là, giữa phu thê, vốn là cũng như vậy, không phải sao?"
Dịch Giản mấp máy môi, nhưng không có lên tiếng.
Giữa phu thê, là nên như vậy.
Nhưng là...... Cũng không phải cô làm như vậy, cô không cần dùng thân thể tới lấy lòng anh, hèn hạ mình như thế, ủy khuất mình, sẽ làm anh đau lòng.
Chung Tình nhìn Dịch Giản trầm mặc, đáy lòng của cô không giải thích được bắt đầu hoảng loạn, cô đang sợ, sợ anh thật ghét cô, cô lắc đầu một cái, nhìn anh: "Em chỉ muốn để cho anh thích...... Em chưa từng có ý nghĩ khác."
Dịch Giản nhận thức nghiêm túc nhìn cô, cổ họng có chút chua chát, lời tận đáy lòng trong lúc bất chợt liền bật thốt lên : "Là hiện tại để cho anh thích? Vẫn là để cho anh thích?"
Chung Tình hồ nghi ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt Dịch Giản có chút buồn bực, trong lời nói của anh, là có ý gì?
Cô thế nào cảm thấy, vào giờ phút này Dịch Giản, không giống như bình thường?
Cô âm thầm cắn c*n m** d***, cẩn thận suy nghĩ một chút, mới nói đến: "Thiếu tướng...... Chung Tình không hiểu ý tứ của Thiếu tướng, Chung Tình chỉ là muốn để cho Thiếu tướng cao hứng."
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình ánh mắt hoảng hốt, mở to miệng ra, âm điệu có chút phát run hỏi: "Anh tại sao làm như vậy?"Dịch Giản nhìn nét mặt của cô, lại một trận hoảng hốt.Là ảo giác của anh sao?Vì sao vào giờ phút này, mắt cô lại hiện lên sự thương tâm cùng tan vỡ?Anh mấp máy môi, hồi lâu, mới lên tiếng: "Bẩn!"Bẩn?Chung Tình biểu tình trong nháy mắt ngưng lại.Anh nói bẩn?Chán ghét những thứ này bẩn?"Nhưng là...... Anh rõ ràng rất thích thú......""Không có một người nào, không có một người nam nhân nào không thích." Dịch Giản nói thật, nhìn cô, rất kiên quyết, nhận thức nghiêm túc mở miệng: "Em không cần như vậy.""Em là cô gái ở khuê phòng, bản thân cũng rất rụt rè, không cần làm hư mình như vậy!"Làm hư?Chung Tình nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, ngũ tạng lục phủ, trong nháy mắt đau đớn.Ý của anh là anh xem thường cô sao?Cô từ nhỏ đến lớn, bị rất nhiều người xem thường, nhưng không biết vì sao, anh xem thường, để cho cô vô cùng đau đớn.Cô giống như là quan tâm anh có thấy cô tốt hay không.Cô mấp máy môi, nắm chặt tay, hồi lâu, mới lên tiếng: "Nhưng là, giữa phu thê, vốn là cũng như vậy, không phải sao?"Dịch Giản mấp máy môi, nhưng không có lên tiếng.Giữa phu thê, là nên như vậy.Nhưng là...... Cũng không phải cô làm như vậy, cô không cần dùng thân thể tới lấy lòng anh, hèn hạ mình như thế, ủy khuất mình, sẽ làm anh đau lòng.Chung Tình nhìn Dịch Giản trầm mặc, đáy lòng của cô không giải thích được bắt đầu hoảng loạn, cô đang sợ, sợ anh thật ghét cô, cô lắc đầu một cái, nhìn anh: "Em chỉ muốn để cho anh thích...... Em chưa từng có ý nghĩ khác."Dịch Giản nhận thức nghiêm túc nhìn cô, cổ họng có chút chua chát, lời tận đáy lòng trong lúc bất chợt liền bật thốt lên : "Là hiện tại để cho anh thích? Vẫn là để cho anh thích?"Chung Tình hồ nghi ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt Dịch Giản có chút buồn bực, trong lời nói của anh, là có ý gì?Cô thế nào cảm thấy, vào giờ phút này Dịch Giản, không giống như bình thường?Cô âm thầm cắn c*n m** d***, cẩn thận suy nghĩ một chút, mới nói đến: "Thiếu tướng...... Chung Tình không hiểu ý tứ của Thiếu tướng, Chung Tình chỉ là muốn để cho Thiếu tướng cao hứng."