"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 638: Cách dùng thật sự cùa nước mắt【8】
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình vừa khóc, vừa lau nước mắt, còn cố gắng nói: "Anh....Anh...... Đồ gạt người!"Chung Tình những lời này vô cùng bất ngờ, Dịch Giản nghe xong hoàn toàn hồ đồ, anhkhông hiểu ra sao, tuy nhiên chỉ có thể từ từ dụ dỗ Chung Tình, hỏi: "Gạt người?""Đúng!Đồ gạt người!"Chung Tình gật đầu, cả người hoàn toàn mất bình tĩnh, giận không thể đánh nhìn Dịch Giản, lại một lần nữa cường điệu nói: "Đúng, anh là đồ gạt người! Dịch Giản, tôi nói tôi cóthai, anh cũng không kích động, người ta có, anh lại kích động như vậy......"Một câu nói, lại tiết lộ toàn bộ tâm sự của cô ra ngoài.Cả phòng an tĩnh.Chỉ chốc lát sau, Bạc Địch lại cười, thì ra là...... Đây là ghen......Dịch Giản cũng mới hồiề thần, anh nói saocôlại ghét Dương Đình như vậy, thì ra là, lòng người ta còn đang suy nghĩ linh tinh, trên khuôn mặt lạnh nhạt kia cũng không nhịn được mà xuất hiện một nụ cười.Anhcố hết sức bắt mình không được bật cười, vươn tay, kéo tayChung Tình, nhanh chóng đi ra khỏi cửa.Ra khỏi cửa, Bạc Địchbắt lấy tay Nghê Y, ôm cô thật chặt: "Tiểu Y tâm can của anh, em xem Giản hạnh phúc đến vậy, còn có thể nếm được cảm giácăn dấm? Lúc nào thìem cũng vì anhăn một lần dấm vậy?"Nghê Y không nhịn được tayBạc Địch, sau đó tà tứ liếc Bạc Địch: "Ý của anh là, bây giờ anh không hạnh phúc?""Đúng vậy...... Em cũng không ghen chịu vì anh!""Đã không hạnh phúc, như vậy đi, Bạc Địch, anh đừng lấy tôi, tôi bảo đảm sẽ tìm được một người có ngày ghen vì anh, thế nào......"Sắc mặt Bạc Địch tối sầm, sau đó nhìn chằm chằm vào Nghê Y, nói với Tần Diệp: "Nơi này giao cho cậu, chúng tôi đi giải quyết vấn đề!"Sau đó khiêng Nghê Y, đi tới phòng ngủcách vách: "Tốt...... Vậy thì ở trước khi em tìm được cô gái đó, anhphải ăn em cho đủ......"Ngay sau đó liền truyền đến tiếng thét chói tai của Nghê Y, sau liền nghe được tiếng cửa cách vách bị đóng lại, sau đó, chính là tiếng ném đồ, sau đó liền an tĩnh......Tần Diệp không cần đoán cũng biết, cách vách chắc chắn là cảnh tượng cấm trẻ em.
Chung Tình vừa khóc, vừa lau nước mắt, còn cố gắng nói: "Anh....Anh...... Đồ gạt người!"
Chung Tình những lời này vô cùng bất ngờ, Dịch Giản nghe xong hoàn toàn hồ đồ, anhkhông hiểu ra sao, tuy nhiên chỉ có thể từ từ dụ dỗ Chung Tình, hỏi: "Gạt người?"
"Đúng!Đồ gạt người!"Chung Tình gật đầu, cả người hoàn toàn mất bình tĩnh, giận không thể đánh nhìn Dịch Giản, lại một lần nữa cường điệu nói: "Đúng, anh là đồ gạt người! Dịch Giản, tôi nói tôi cóthai, anh cũng không kích động, người ta có, anh lại kích động như vậy......"
Một câu nói, lại tiết lộ toàn bộ tâm sự của cô ra ngoài.
Cả phòng an tĩnh.
Chỉ chốc lát sau, Bạc Địch lại cười, thì ra là...... Đây là ghen......
Dịch Giản cũng mới hồiề thần, anh nói saocôlại ghét Dương Đình như vậy, thì ra là, lòng người ta còn đang suy nghĩ linh tinh, trên khuôn mặt lạnh nhạt kia cũng không nhịn được mà xuất hiện một nụ cười.
Anhcố hết sức bắt mình không được bật cười, vươn tay, kéo tayChung Tình, nhanh chóng đi ra khỏi cửa.
Ra khỏi cửa, Bạc Địchbắt lấy tay Nghê Y, ôm cô thật chặt: "Tiểu Y tâm can của anh, em xem Giản hạnh phúc đến vậy, còn có thể nếm được cảm giácăn dấm? Lúc nào thìem cũng vì anhăn một lần dấm vậy?"
Nghê Y không nhịn được tayBạc Địch, sau đó tà tứ liếc Bạc Địch: "Ý của anh là, bây giờ anh không hạnh phúc?"
"Đúng vậy...... Em cũng không ghen chịu vì anh!"
"Đã không hạnh phúc, như vậy đi, Bạc Địch, anh đừng lấy tôi, tôi bảo đảm sẽ tìm được một người có ngày ghen vì anh, thế nào......"
Sắc mặt Bạc Địch tối sầm, sau đó nhìn chằm chằm vào Nghê Y, nói với Tần Diệp: "Nơi này giao cho cậu, chúng tôi đi giải quyết vấn đề!"
Sau đó khiêng Nghê Y, đi tới phòng ngủcách vách: "Tốt...... Vậy thì ở trước khi em tìm được cô gái đó, anhphải ăn em cho đủ......"
Ngay sau đó liền truyền đến tiếng thét chói tai của Nghê Y, sau liền nghe được tiếng cửa cách vách bị đóng lại, sau đó, chính là tiếng ném đồ, sau đó liền an tĩnh......
Tần Diệp không cần đoán cũng biết, cách vách chắc chắn là cảnh tượng cấm trẻ em.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình vừa khóc, vừa lau nước mắt, còn cố gắng nói: "Anh....Anh...... Đồ gạt người!"Chung Tình những lời này vô cùng bất ngờ, Dịch Giản nghe xong hoàn toàn hồ đồ, anhkhông hiểu ra sao, tuy nhiên chỉ có thể từ từ dụ dỗ Chung Tình, hỏi: "Gạt người?""Đúng!Đồ gạt người!"Chung Tình gật đầu, cả người hoàn toàn mất bình tĩnh, giận không thể đánh nhìn Dịch Giản, lại một lần nữa cường điệu nói: "Đúng, anh là đồ gạt người! Dịch Giản, tôi nói tôi cóthai, anh cũng không kích động, người ta có, anh lại kích động như vậy......"Một câu nói, lại tiết lộ toàn bộ tâm sự của cô ra ngoài.Cả phòng an tĩnh.Chỉ chốc lát sau, Bạc Địch lại cười, thì ra là...... Đây là ghen......Dịch Giản cũng mới hồiề thần, anh nói saocôlại ghét Dương Đình như vậy, thì ra là, lòng người ta còn đang suy nghĩ linh tinh, trên khuôn mặt lạnh nhạt kia cũng không nhịn được mà xuất hiện một nụ cười.Anhcố hết sức bắt mình không được bật cười, vươn tay, kéo tayChung Tình, nhanh chóng đi ra khỏi cửa.Ra khỏi cửa, Bạc Địchbắt lấy tay Nghê Y, ôm cô thật chặt: "Tiểu Y tâm can của anh, em xem Giản hạnh phúc đến vậy, còn có thể nếm được cảm giácăn dấm? Lúc nào thìem cũng vì anhăn một lần dấm vậy?"Nghê Y không nhịn được tayBạc Địch, sau đó tà tứ liếc Bạc Địch: "Ý của anh là, bây giờ anh không hạnh phúc?""Đúng vậy...... Em cũng không ghen chịu vì anh!""Đã không hạnh phúc, như vậy đi, Bạc Địch, anh đừng lấy tôi, tôi bảo đảm sẽ tìm được một người có ngày ghen vì anh, thế nào......"Sắc mặt Bạc Địch tối sầm, sau đó nhìn chằm chằm vào Nghê Y, nói với Tần Diệp: "Nơi này giao cho cậu, chúng tôi đi giải quyết vấn đề!"Sau đó khiêng Nghê Y, đi tới phòng ngủcách vách: "Tốt...... Vậy thì ở trước khi em tìm được cô gái đó, anhphải ăn em cho đủ......"Ngay sau đó liền truyền đến tiếng thét chói tai của Nghê Y, sau liền nghe được tiếng cửa cách vách bị đóng lại, sau đó, chính là tiếng ném đồ, sau đó liền an tĩnh......Tần Diệp không cần đoán cũng biết, cách vách chắc chắn là cảnh tượng cấm trẻ em.