"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 681: Tôi đang đùa với Dịch Ngạnh Ngạnh【2】
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình trừng mắt, anh chờ đấy, nhất định cô sẽ không bỏ qua cho anh!"Này, ý của cô là, thật ra thì cho tới nay, Dịch Giản, đều hoàn toàn trong sạch sao? Đứa con trong bụng cô, cũng không phải là của Dịch Giản?""Dĩ nhiên không phải." Dương Đình cảm thấy buồn cười, nói: "Tôi cùng Giản, làm sao có thể? Cô có biết không, ban đầu lên đại học, rất nhiều cô gái thích cậu ấy, cậu ấy nhìn cũng không nhìn một cái, lòng chỉ có một mình cô, cho nên, làm sao có thể có quan hệ với tôi chứ! Hơn nữa còn có cô gái nào đó nói với cậu ấy...... Chỉ cần trao thân cho cậu ấy một đêm là đủ, kết quả cô biết ra sao không? Bị Giản đuổi chạy mất! Lúc ấy chúng tôi cũng cười cậu ấy rất nhiều...... Giản thật sự là một người đàn ông tốt, cô phải tin tưởng cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không phản bội ngươi!"Chung Tình nghe những lời này, sững người, hồi lâu sau, cô mới từ từ nói: "Tôi cảm thấy...... Dường như anh ấy vẫn luôn trêu tôi......"Dương Đình nghe được lời như vậy, không nhịn được bật cười: "Giờ cô có còn nghi ngờ gì tôi nữa không? Lúc nào đấy tôi sẽ dẫn Lý Hạ đi xem các ngươi."Chung Tình xin lỗi Dương Đình: "Không có...... Ngại quá, là tự tôi hiểu lầm!""Không sao, ai cũng sẽ hiểu lầm cả, tôi không nghĩ nhiều đâu."Nói một hồi, hai người đã không còn chuyện gì.Tán gẫu vô cùng vui vẻ, hơn nữa Chung Tình còn biết được một chút chuyện đã qua của Dịch Giản từ Dương Đình.Nói chuyện tới rất khuya, Chung Tình và Dương đình mới cúp điện thoại.Cúp điện thoại, Chung Tình ngồi trên ghế sa lon, bắt đầu suy nghĩ.Cô cũng không ngốc, tất nhiên biết mục đích Dịch Giản làm như vậy là cái gì, chẳng phải là muốn nhìn cô khó chịu sao?Cô không nhịn được chép miệng, sau đó suy nghĩ một chút, cô cũng muốn bắt anh phải khó chịu, vô cùng khó chịu......Làm thế nào để cho anh khó chịu đây?Chung Tình suy nghĩ hồi lâu, hồi lâu, rốt cục, khóe miệng hiện lên nhất mạt nụ cười quỷ dị.Sau đó vẫn ung dung ngồi trên ghế sa lon, chờ Dịch Giản lái xe về.Mãi cho đến chạng vạng, Chung Tình nghe được xe tiếng vang, liền lập tức xuống lầu, vội vội vàng vàng, giành phần mở cửa, dịu dàng nói với Dịch Giản vừa xuống xe: "Thiếu tướng, anh về rồi sao?"
Chung Tình trừng mắt, anh chờ đấy, nhất định cô sẽ không bỏ qua cho anh!
"Này, ý của cô là, thật ra thì cho tới nay, Dịch Giản, đều hoàn toàn trong sạch sao? Đứa con trong bụng cô, cũng không phải là của Dịch Giản?"
"Dĩ nhiên không phải." Dương Đình cảm thấy buồn cười, nói: "Tôi cùng Giản, làm sao có thể? Cô có biết không, ban đầu lên đại học, rất nhiều cô gái thích cậu ấy, cậu ấy nhìn cũng không nhìn một cái, lòng chỉ có một mình cô, cho nên, làm sao có thể có quan hệ với tôi chứ! Hơn nữa còn có cô gái nào đó nói với cậu ấy...... Chỉ cần trao thân cho cậu ấy một đêm là đủ, kết quả cô biết ra sao không? Bị Giản đuổi chạy mất! Lúc ấy chúng tôi cũng cười cậu ấy rất nhiều...... Giản thật sự là một người đàn ông tốt, cô phải tin tưởng cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không phản bội ngươi!"
Chung Tình nghe những lời này, sững người, hồi lâu sau, cô mới từ từ nói: "Tôi cảm thấy...... Dường như anh ấy vẫn luôn trêu tôi......"
Dương Đình nghe được lời như vậy, không nhịn được bật cười: "Giờ cô có còn nghi ngờ gì tôi nữa không? Lúc nào đấy tôi sẽ dẫn Lý Hạ đi xem các ngươi."
Chung Tình xin lỗi Dương Đình: "Không có...... Ngại quá, là tự tôi hiểu lầm!"
"Không sao, ai cũng sẽ hiểu lầm cả, tôi không nghĩ nhiều đâu."
Nói một hồi, hai người đã không còn chuyện gì.
Tán gẫu vô cùng vui vẻ, hơn nữa Chung Tình còn biết được một chút chuyện đã qua của Dịch Giản từ Dương Đình.
Nói chuyện tới rất khuya, Chung Tình và Dương đình mới cúp điện thoại.
Cúp điện thoại, Chung Tình ngồi trên ghế sa lon, bắt đầu suy nghĩ.
Cô cũng không ngốc, tất nhiên biết mục đích Dịch Giản làm như vậy là cái gì, chẳng phải là muốn nhìn cô khó chịu sao?
Cô không nhịn được chép miệng, sau đó suy nghĩ một chút, cô cũng muốn bắt anh phải khó chịu, vô cùng khó chịu......
Làm thế nào để cho anh khó chịu đây?
Chung Tình suy nghĩ hồi lâu, hồi lâu, rốt cục, khóe miệng hiện lên nhất mạt nụ cười quỷ dị.
Sau đó vẫn ung dung ngồi trên ghế sa lon, chờ Dịch Giản lái xe về.
Mãi cho đến chạng vạng, Chung Tình nghe được xe tiếng vang, liền lập tức xuống lầu, vội vội vàng vàng, giành phần mở cửa, dịu dàng nói với Dịch Giản vừa xuống xe: "Thiếu tướng, anh về rồi sao?"
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình trừng mắt, anh chờ đấy, nhất định cô sẽ không bỏ qua cho anh!"Này, ý của cô là, thật ra thì cho tới nay, Dịch Giản, đều hoàn toàn trong sạch sao? Đứa con trong bụng cô, cũng không phải là của Dịch Giản?""Dĩ nhiên không phải." Dương Đình cảm thấy buồn cười, nói: "Tôi cùng Giản, làm sao có thể? Cô có biết không, ban đầu lên đại học, rất nhiều cô gái thích cậu ấy, cậu ấy nhìn cũng không nhìn một cái, lòng chỉ có một mình cô, cho nên, làm sao có thể có quan hệ với tôi chứ! Hơn nữa còn có cô gái nào đó nói với cậu ấy...... Chỉ cần trao thân cho cậu ấy một đêm là đủ, kết quả cô biết ra sao không? Bị Giản đuổi chạy mất! Lúc ấy chúng tôi cũng cười cậu ấy rất nhiều...... Giản thật sự là một người đàn ông tốt, cô phải tin tưởng cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không phản bội ngươi!"Chung Tình nghe những lời này, sững người, hồi lâu sau, cô mới từ từ nói: "Tôi cảm thấy...... Dường như anh ấy vẫn luôn trêu tôi......"Dương Đình nghe được lời như vậy, không nhịn được bật cười: "Giờ cô có còn nghi ngờ gì tôi nữa không? Lúc nào đấy tôi sẽ dẫn Lý Hạ đi xem các ngươi."Chung Tình xin lỗi Dương Đình: "Không có...... Ngại quá, là tự tôi hiểu lầm!""Không sao, ai cũng sẽ hiểu lầm cả, tôi không nghĩ nhiều đâu."Nói một hồi, hai người đã không còn chuyện gì.Tán gẫu vô cùng vui vẻ, hơn nữa Chung Tình còn biết được một chút chuyện đã qua của Dịch Giản từ Dương Đình.Nói chuyện tới rất khuya, Chung Tình và Dương đình mới cúp điện thoại.Cúp điện thoại, Chung Tình ngồi trên ghế sa lon, bắt đầu suy nghĩ.Cô cũng không ngốc, tất nhiên biết mục đích Dịch Giản làm như vậy là cái gì, chẳng phải là muốn nhìn cô khó chịu sao?Cô không nhịn được chép miệng, sau đó suy nghĩ một chút, cô cũng muốn bắt anh phải khó chịu, vô cùng khó chịu......Làm thế nào để cho anh khó chịu đây?Chung Tình suy nghĩ hồi lâu, hồi lâu, rốt cục, khóe miệng hiện lên nhất mạt nụ cười quỷ dị.Sau đó vẫn ung dung ngồi trên ghế sa lon, chờ Dịch Giản lái xe về.Mãi cho đến chạng vạng, Chung Tình nghe được xe tiếng vang, liền lập tức xuống lầu, vội vội vàng vàng, giành phần mở cửa, dịu dàng nói với Dịch Giản vừa xuống xe: "Thiếu tướng, anh về rồi sao?"