Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 737: Tình yêu ấm áp【8】

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… "Em không sao...... không phải em cố ý gọi điện thoại cho ngươi, em chỉ..... Ai da, ai biết anh ta lại chuyển điện thoại cho anh nhanh thế, em còn chưa nói xong mà......" Chung Tình ảo não giải thích.Dịch Giản ở một chỗ khác, cũng đã nhẹ nhàng cong khoé môi, dáng vẻ ý xuân dào dạt, nghe cô ảo não.Chung Tình và Dịch Giản, xem như là lần đầu tiên nói chuyện với nhau qua điện thoại.Nói tới chỗ này, Chung Tình lập tức không biết tiếp theo nên nói những gì, cô liền trầm mặc.Bên kia cũng yên lặng, hiển nhiên Dịch Giản còn chưa hồi thần khi nghe được giọng nói của cô, nhận thấy hai người đã trầm mặc được một hồi, Chung Tình định cúp điện thoại, trong lúc bất chợt Dịch Giản lại hỏi: "Em ở Cố Viên, có làm gì không?""A......" Lời Chung Tình lập tức bị cắt ngang, nghe được Dịch Giản tự hỏi mình như vậy, cầm điện thoại, cố gắng suy nghĩ một chút, sau đó kể từng chuyện mình đã làm, thậm chí còn nói cả chuyện tên con của Chung Hân cùng Trác Nhiên, nói tới chỗ này, Chung Tình ngoặt đầu hỏi: "Anh nói, con của chúng ta lấy tên là gì tốt đây?"Dịch Giản vẫn luôn tập trung tinh thần nghe cô nói chuyện, biết cô hoàn toàn khoẻ mạnh, anh rất yên tâm, nghe được cô hỏi tên con, anh không nhịn được mỉm cười một chút: "Em muốn sao? Hả?"Chung Tình đỏ mặt, vội vàng chuyển đề tài: "Không phải...... Chẳng qua là...... Chỉ rất tò mò thôi!""Ừ, trở về sẽ nói cho em biết." Dịch Giản theo lời của cô, nhàn nhạt nói tiếp một câu, sau đó, lại tìm một đề tài hỏi cô.Chung Tình liền tiếp tục nói, càng ngày càng tự nhiên, cuộc điện thoại này, bất tri bất giác đã được một tiếng.Mặc dù Chung Tình thông minh, nhưng có lúc, cô vẫn rất ngây thơ chất phác, cô đợi đến lúc Chung Hân dỗ con ngủ xong, vừa nhìn đồng hồ, mới ý thức tới mình đã gọi điện tới cả một tiếng, hơn nữa còn gọi trong lúc Thiếu tướng đi họp, đây chẳng phải là nói, cuộc họp của bọn họ đã phải hoãn một tiếng đồng hồ sao?Nhất thời Chung Tình vội vàng nói muốn cúp điện thoại, Dịch Giản nhìn đồng hồ, suy nghĩ một lúc lâu rồi liền "ừ" một tiếng, để cho Chung Tình cúp điện thoại.Chung Tình nhanh chóng cúp máy, đỏ mặt ngồi ở chỗ đó, lòng lại vô cùng ngọt ngào.

"Em không sao...... không phải em cố ý gọi điện thoại cho ngươi, em chỉ..... Ai da, ai biết anh ta lại chuyển điện thoại cho anh nhanh thế, em còn chưa nói xong mà......" Chung Tình ảo não giải thích.

Dịch Giản ở một chỗ khác, cũng đã nhẹ nhàng cong khoé môi, dáng vẻ ý xuân dào dạt, nghe cô ảo não.

Chung Tình và Dịch Giản, xem như là lần đầu tiên nói chuyện với nhau qua điện thoại.

Nói tới chỗ này, Chung Tình lập tức không biết tiếp theo nên nói những gì, cô liền trầm mặc.

Bên kia cũng yên lặng, hiển nhiên Dịch Giản còn chưa hồi thần khi nghe được giọng nói của cô, nhận thấy hai người đã trầm mặc được một hồi, Chung Tình định cúp điện thoại, trong lúc bất chợt Dịch Giản lại hỏi: "Em ở Cố Viên, có làm gì không?"

"A......" Lời Chung Tình lập tức bị cắt ngang, nghe được Dịch Giản tự hỏi mình như vậy, cầm điện thoại, cố gắng suy nghĩ một chút, sau đó kể từng chuyện mình đã làm, thậm chí còn nói cả chuyện tên con của Chung Hân cùng Trác Nhiên, nói tới chỗ này, Chung Tình ngoặt đầu hỏi: "Anh nói, con của chúng ta lấy tên là gì tốt đây?"

Dịch Giản vẫn luôn tập trung tinh thần nghe cô nói chuyện, biết cô hoàn toàn khoẻ mạnh, anh rất yên tâm, nghe được cô hỏi tên con, anh không nhịn được mỉm cười một chút: "Em muốn sao? Hả?"

Chung Tình đỏ mặt, vội vàng chuyển đề tài: "Không phải...... Chẳng qua là...... Chỉ rất tò mò thôi!"

"Ừ, trở về sẽ nói cho em biết." Dịch Giản theo lời của cô, nhàn nhạt nói tiếp một câu, sau đó, lại tìm một đề tài hỏi cô.

Chung Tình liền tiếp tục nói, càng ngày càng tự nhiên, cuộc điện thoại này, bất tri bất giác đã được một tiếng.

Mặc dù Chung Tình thông minh, nhưng có lúc, cô vẫn rất ngây thơ chất phác, cô đợi đến lúc Chung Hân dỗ con ngủ xong, vừa nhìn đồng hồ, mới ý thức tới mình đã gọi điện tới cả một tiếng, hơn nữa còn gọi trong lúc Thiếu tướng đi họp, đây chẳng phải là nói, cuộc họp của bọn họ đã phải hoãn một tiếng đồng hồ sao?

Nhất thời Chung Tình vội vàng nói muốn cúp điện thoại, Dịch Giản nhìn đồng hồ, suy nghĩ một lúc lâu rồi liền "ừ" một tiếng, để cho Chung Tình cúp điện thoại.

Chung Tình nhanh chóng cúp máy, đỏ mặt ngồi ở chỗ đó, lòng lại vô cùng ngọt ngào.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… "Em không sao...... không phải em cố ý gọi điện thoại cho ngươi, em chỉ..... Ai da, ai biết anh ta lại chuyển điện thoại cho anh nhanh thế, em còn chưa nói xong mà......" Chung Tình ảo não giải thích.Dịch Giản ở một chỗ khác, cũng đã nhẹ nhàng cong khoé môi, dáng vẻ ý xuân dào dạt, nghe cô ảo não.Chung Tình và Dịch Giản, xem như là lần đầu tiên nói chuyện với nhau qua điện thoại.Nói tới chỗ này, Chung Tình lập tức không biết tiếp theo nên nói những gì, cô liền trầm mặc.Bên kia cũng yên lặng, hiển nhiên Dịch Giản còn chưa hồi thần khi nghe được giọng nói của cô, nhận thấy hai người đã trầm mặc được một hồi, Chung Tình định cúp điện thoại, trong lúc bất chợt Dịch Giản lại hỏi: "Em ở Cố Viên, có làm gì không?""A......" Lời Chung Tình lập tức bị cắt ngang, nghe được Dịch Giản tự hỏi mình như vậy, cầm điện thoại, cố gắng suy nghĩ một chút, sau đó kể từng chuyện mình đã làm, thậm chí còn nói cả chuyện tên con của Chung Hân cùng Trác Nhiên, nói tới chỗ này, Chung Tình ngoặt đầu hỏi: "Anh nói, con của chúng ta lấy tên là gì tốt đây?"Dịch Giản vẫn luôn tập trung tinh thần nghe cô nói chuyện, biết cô hoàn toàn khoẻ mạnh, anh rất yên tâm, nghe được cô hỏi tên con, anh không nhịn được mỉm cười một chút: "Em muốn sao? Hả?"Chung Tình đỏ mặt, vội vàng chuyển đề tài: "Không phải...... Chẳng qua là...... Chỉ rất tò mò thôi!""Ừ, trở về sẽ nói cho em biết." Dịch Giản theo lời của cô, nhàn nhạt nói tiếp một câu, sau đó, lại tìm một đề tài hỏi cô.Chung Tình liền tiếp tục nói, càng ngày càng tự nhiên, cuộc điện thoại này, bất tri bất giác đã được một tiếng.Mặc dù Chung Tình thông minh, nhưng có lúc, cô vẫn rất ngây thơ chất phác, cô đợi đến lúc Chung Hân dỗ con ngủ xong, vừa nhìn đồng hồ, mới ý thức tới mình đã gọi điện tới cả một tiếng, hơn nữa còn gọi trong lúc Thiếu tướng đi họp, đây chẳng phải là nói, cuộc họp của bọn họ đã phải hoãn một tiếng đồng hồ sao?Nhất thời Chung Tình vội vàng nói muốn cúp điện thoại, Dịch Giản nhìn đồng hồ, suy nghĩ một lúc lâu rồi liền "ừ" một tiếng, để cho Chung Tình cúp điện thoại.Chung Tình nhanh chóng cúp máy, đỏ mặt ngồi ở chỗ đó, lòng lại vô cùng ngọt ngào.

Chương 737: Tình yêu ấm áp【8】