Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 776: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình 【7】

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Hai người càng lúc càng dính lấy nhau, khiến cho không khí trong Cố Viên, cũng dần trở nên mờ ám hẳn.Ánh mắt Thiếu tướng nhìn Chung Tình đều là tình nồng vạn kiếp, dáng vẻ như có thể nguyện ý dùng bất kỳ vật gì để có thể ở bên cạnh cô gái này.Vẫn còn nhớ, khi bọn họ mới tới bên cạnh Thiếu tướng, Thiếu tướng luôn mang dáng vẻ lạnh như băng, khi nào thì lại có vẻ mặt như thế? Hơn nữa không khí cũng rất áp lực, mỗi ngày mọi người cũng thấy không khí trầm lặng, Thiếu tướng không cười, bọn họ cũng không dám cười loạn.Nhưng bây giờ...... Bọn họ lại cảm thấy như vậy rất tốt.Mọi người, giống như đã bị Thiếu tướng lây, mỗi ngày tràn đều mang tâm tình, bọn họ biết...... Có thể như vậy nhẹ nhõm, đều là Thiếu tướng phu nhân mang đến.Ăn cơm xong, không có chuyện gì, Chung Tình vẫn lo cho Dịch Giản, thúc giục Dịch Giản đi nghỉ ngơi, cô liền làm ổ ở một bên ghế mềm, ôm một quyển sách, anh cũng bảo Từ Ngang mang một quyển sách lật xem.Ánh mặt trời vừa vặn chiếu vào bên trong phòng, một khung cảnh vô cùng hài hòa.Dường như cứ tiếp tục như thế, thời gian liền sẽ có thể dừng lại.Khắp thế giới, đều vô cùng hạnh phúc.Trời xanh, gió thổi, mây trôi........................."Thiếu tướng......" Trong lúc bất chợt cửa ngoài truyền tới một vài tiếng gõ cửa, ngay sau đó chính là giọng nói trầm thấp của Từ Ngang."Ừ?" Dịch Giản buông sách, ngẩng đầu lên, đáp một tiếng.Từ Ngang đẩy cửa đi vào, thấy cảnh tượng bên trong nhà, không nhịn được màánh mắt cũng trở nên ấm áp, "Thiếu tướng, đại phu nhân truyền lời, nói mời Thiếu tướng cùng phu nhân đi một chuyến."Trong nháy mắt Chung Tình liền siết lấy quyển sách đang cầm, cô theo bản năng nhìn Dịch Giản, phát hiện Dịch Giản vẫn rất thản nhiên, hệt như căn bản không quan tâm một loại, cô mới quay đầu, nhìn Từ Ngang, nhẹ giọng hỏi: "Từ Ngang...... Đại phu nhân có nói chuyện gì không?"Từ Ngang lắc đầu một cái: "Không có, chẳng qua là bảo Tử Uyển tới truyền lời, Thiếu tướng...... Có cần tới hay không?"Dịch Giản gật đầu, tất nhiên phải đi đến, nói thế nào, đó cũng là chị dâu của anh...... Là vợ cả của người anh trai anh kính mến, những thứ kính trọng này, tất nhiên anh sẽ cho.Buông sách, ngồi dậy, ý bảo Từ Ngang mặc quần áo.Dịch Giản mặc quần áo xong, tự mình chọn một bộ sườn xám cho Chung Tình, mang cô vào trong phòng thay, sau đó liền cho cô một ánh mắt trấn an.

Hai người càng lúc càng dính lấy nhau, khiến cho không khí trong Cố Viên, cũng dần trở nên mờ ám hẳn.

Ánh mắt Thiếu tướng nhìn Chung Tình đều là tình nồng vạn kiếp, dáng vẻ như có thể nguyện ý dùng bất kỳ vật gì để có thể ở bên cạnh cô gái này.

Vẫn còn nhớ, khi bọn họ mới tới bên cạnh Thiếu tướng, Thiếu tướng luôn mang dáng vẻ lạnh như băng, khi nào thì lại có vẻ mặt như thế? Hơn nữa không khí cũng rất áp lực, mỗi ngày mọi người cũng thấy không khí trầm lặng, Thiếu tướng không cười, bọn họ cũng không dám cười loạn.

Nhưng bây giờ...... Bọn họ lại cảm thấy như vậy rất tốt.

Mọi người, giống như đã bị Thiếu tướng lây, mỗi ngày tràn đều mang tâm tình, bọn họ biết...... Có thể như vậy nhẹ nhõm, đều là Thiếu tướng phu nhân mang đến.

Ăn cơm xong, không có chuyện gì, Chung Tình vẫn lo cho Dịch Giản, thúc giục Dịch Giản đi nghỉ ngơi, cô liền làm ổ ở một bên ghế mềm, ôm một quyển sách, anh cũng bảo Từ Ngang mang một quyển sách lật xem.

Ánh mặt trời vừa vặn chiếu vào bên trong phòng, một khung cảnh vô cùng hài hòa.

Dường như cứ tiếp tục như thế, thời gian liền sẽ có thể dừng lại.

Khắp thế giới, đều vô cùng hạnh phúc.

Trời xanh, gió thổi, mây trôi.

........................

"Thiếu tướng......" Trong lúc bất chợt cửa ngoài truyền tới một vài tiếng gõ cửa, ngay sau đó chính là giọng nói trầm thấp của Từ Ngang.

"Ừ?" Dịch Giản buông sách, ngẩng đầu lên, đáp một tiếng.

Từ Ngang đẩy cửa đi vào, thấy cảnh tượng bên trong nhà, không nhịn được màánh mắt cũng trở nên ấm áp, "Thiếu tướng, đại phu nhân truyền lời, nói mời Thiếu tướng cùng phu nhân đi một chuyến."

Trong nháy mắt Chung Tình liền siết lấy quyển sách đang cầm, cô theo bản năng nhìn Dịch Giản, phát hiện Dịch Giản vẫn rất thản nhiên, hệt như căn bản không quan tâm một loại, cô mới quay đầu, nhìn Từ Ngang, nhẹ giọng hỏi: "Từ Ngang...... Đại phu nhân có nói chuyện gì không?"

Từ Ngang lắc đầu một cái: "Không có, chẳng qua là bảo Tử Uyển tới truyền lời, Thiếu tướng...... Có cần tới hay không?"

Dịch Giản gật đầu, tất nhiên phải đi đến, nói thế nào, đó cũng là chị dâu của anh...... Là vợ cả của người anh trai anh kính mến, những thứ kính trọng này, tất nhiên anh sẽ cho.

Buông sách, ngồi dậy, ý bảo Từ Ngang mặc quần áo.

Dịch Giản mặc quần áo xong, tự mình chọn một bộ sườn xám cho Chung Tình, mang cô vào trong phòng thay, sau đó liền cho cô một ánh mắt trấn an.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Hai người càng lúc càng dính lấy nhau, khiến cho không khí trong Cố Viên, cũng dần trở nên mờ ám hẳn.Ánh mắt Thiếu tướng nhìn Chung Tình đều là tình nồng vạn kiếp, dáng vẻ như có thể nguyện ý dùng bất kỳ vật gì để có thể ở bên cạnh cô gái này.Vẫn còn nhớ, khi bọn họ mới tới bên cạnh Thiếu tướng, Thiếu tướng luôn mang dáng vẻ lạnh như băng, khi nào thì lại có vẻ mặt như thế? Hơn nữa không khí cũng rất áp lực, mỗi ngày mọi người cũng thấy không khí trầm lặng, Thiếu tướng không cười, bọn họ cũng không dám cười loạn.Nhưng bây giờ...... Bọn họ lại cảm thấy như vậy rất tốt.Mọi người, giống như đã bị Thiếu tướng lây, mỗi ngày tràn đều mang tâm tình, bọn họ biết...... Có thể như vậy nhẹ nhõm, đều là Thiếu tướng phu nhân mang đến.Ăn cơm xong, không có chuyện gì, Chung Tình vẫn lo cho Dịch Giản, thúc giục Dịch Giản đi nghỉ ngơi, cô liền làm ổ ở một bên ghế mềm, ôm một quyển sách, anh cũng bảo Từ Ngang mang một quyển sách lật xem.Ánh mặt trời vừa vặn chiếu vào bên trong phòng, một khung cảnh vô cùng hài hòa.Dường như cứ tiếp tục như thế, thời gian liền sẽ có thể dừng lại.Khắp thế giới, đều vô cùng hạnh phúc.Trời xanh, gió thổi, mây trôi........................."Thiếu tướng......" Trong lúc bất chợt cửa ngoài truyền tới một vài tiếng gõ cửa, ngay sau đó chính là giọng nói trầm thấp của Từ Ngang."Ừ?" Dịch Giản buông sách, ngẩng đầu lên, đáp một tiếng.Từ Ngang đẩy cửa đi vào, thấy cảnh tượng bên trong nhà, không nhịn được màánh mắt cũng trở nên ấm áp, "Thiếu tướng, đại phu nhân truyền lời, nói mời Thiếu tướng cùng phu nhân đi một chuyến."Trong nháy mắt Chung Tình liền siết lấy quyển sách đang cầm, cô theo bản năng nhìn Dịch Giản, phát hiện Dịch Giản vẫn rất thản nhiên, hệt như căn bản không quan tâm một loại, cô mới quay đầu, nhìn Từ Ngang, nhẹ giọng hỏi: "Từ Ngang...... Đại phu nhân có nói chuyện gì không?"Từ Ngang lắc đầu một cái: "Không có, chẳng qua là bảo Tử Uyển tới truyền lời, Thiếu tướng...... Có cần tới hay không?"Dịch Giản gật đầu, tất nhiên phải đi đến, nói thế nào, đó cũng là chị dâu của anh...... Là vợ cả của người anh trai anh kính mến, những thứ kính trọng này, tất nhiên anh sẽ cho.Buông sách, ngồi dậy, ý bảo Từ Ngang mặc quần áo.Dịch Giản mặc quần áo xong, tự mình chọn một bộ sườn xám cho Chung Tình, mang cô vào trong phòng thay, sau đó liền cho cô một ánh mắt trấn an.

Chương 776: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình 【7】