Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 807: Thiếu tướng đưa cho Chung Tình lễ vật [38]

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản không để ý tới cô, lại là một trận hôn thật mạnh, đem toàn bộ hơi thở của mình, đều trút hết vào bên trong thân thể cô, lúc này mới từ bỏ ý đồ.Mà lúc này, toàn bộ khí lưc trong người Chung Tình đều như đã bị anh lấy đi hết rồi, chỉ cảm thấy thân thể khó nhịn, vẫn cắn chặt răng, thở hổn hển, tựa vào ngực  anh, im lặng một hồi, mơ hồ nghe được ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó là tiếng đập cửa.Có người muốn vào toilet.Dịch Giản muốn kéo cửa đi ra ngoài, Chung Tình lại siêt chặt tay Dịch Giản không cho anh mở cửa.Hiện tại cô cùng anh hai người trong WC, nếu cứ nghênh ngang đi ra ngoài, bị người khác thấy, sẽ xấu hổ biết bao?Dịch Giản nhìn tay mình bị cô ôm chặt lấy, bàn tay nhỏ bé của cô lại khẩn trương run run, bỗng cảm thấy đáy lòng mềm nhũn, sau đó liền cúi đầu, môi lưỡi lại lấp kín môi cô, dường như một trận vừa rồi hôn chưa đủ vậy.Còn thản nhiên phát ra âm thanh đầy ái muội…..Toàn thân Chung Tình  đều cứng ngắc, cánh cửa sau lưng, còn truyền đến một trận tiếng gõ cửa:“Thiếu tướng?”Cư nhiên là thanh âm của Từ Ngang.Chung Tình nức nở muốn giãy thoát ra, Dịch Giản lại càng hôn sâu, cả người Chung Tình quẫn bách không đồng nhất, mà anh lại tựa hồ chán ghét cô phân tâm như vậy, hôn càng lúc càng mãnh liệt hơn.Từ Ngang ở ngoài gõ cửa, nghĩ bọn họ không ở bên trong, lúc này mới xoay người rời đi.Dịch Giản chậm rãi buông Chung Tình ra, nhưng không sốt ruột rời khỏi thân thể của cô, vẫn ôm cô, môi nhẹ lướt qua hai gò má trắng nõn của cô.Mặt cô ửng hồng, cũng không biết làm sao, một phen đẩy anh ra, sau đó xoay người nhanh chóng mở cửa, làm bộ như không có chuyện gì phát sinh, quy củ nện bước, đi ra ngoài, hướng về phía trước, vẫn tiêu sái như vậy.Dịch Giản tựa vào trên vách tường toilet, dáng vẻ lười biếng, nhìn thân ảnh của cô, nhịn không được hơi hơi cong môi.===============================================================Đông viện Dịch gia.Chiếc màn che màu đỏ thẫm từ từ buông xuống.Bên trong là dàn đào kép được trang điểm tinh tế, đứng ở trên sân khấu, quy quy củ củ, đồng loạt khom người, chúc mừng Đại phu nhân Dịch gia.Màn trình diễn mở đầu này, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, tuồng kịch Trung Quốc 5000 năm lịch sử, mọi người có một vài người là hiểu biết thật sự, nhưng, một đoạn này cũng chưa từng được xem qua.

Dịch Giản không để ý tới cô, lại là một trận hôn thật mạnh, đem toàn bộ hơi thở của mình, đều trút hết vào bên trong thân thể cô, lúc này mới từ bỏ ý đồ.

Mà lúc này, toàn bộ khí lưc trong người Chung Tình đều như đã bị anh lấy đi hết rồi, chỉ cảm thấy thân thể khó nhịn, vẫn cắn chặt răng, thở hổn hển, tựa vào ngực  anh, im lặng một hồi, mơ hồ nghe được ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó là tiếng đập cửa.

Có người muốn vào toilet.

Dịch Giản muốn kéo cửa đi ra ngoài, Chung Tình lại siêt chặt tay Dịch Giản không cho anh mở cửa.

Hiện tại cô cùng anh hai người trong WC, nếu cứ nghênh ngang đi ra ngoài, bị người khác thấy, sẽ xấu hổ biết bao?

Dịch Giản nhìn tay mình bị cô ôm chặt lấy, bàn tay nhỏ bé của cô lại khẩn trương run run, bỗng cảm thấy đáy lòng mềm nhũn, sau đó liền cúi đầu, môi lưỡi lại lấp kín môi cô, dường như một trận vừa rồi hôn chưa đủ vậy.

Còn thản nhiên phát ra âm thanh đầy ái muội…..

Toàn thân Chung Tình  đều cứng ngắc, cánh cửa sau lưng, còn truyền đến một trận tiếng gõ cửa:“Thiếu tướng?”

Cư nhiên là thanh âm của Từ Ngang.

Chung Tình nức nở muốn giãy thoát ra, Dịch Giản lại càng hôn sâu, cả người Chung Tình quẫn bách không đồng nhất, mà anh lại tựa hồ chán ghét cô phân tâm như vậy, hôn càng lúc càng mãnh liệt hơn.

Từ Ngang ở ngoài gõ cửa, nghĩ bọn họ không ở bên trong, lúc này mới xoay người rời đi.

Dịch Giản chậm rãi buông Chung Tình ra, nhưng không sốt ruột rời khỏi thân thể của cô, vẫn ôm cô, môi nhẹ lướt qua hai gò má trắng nõn của cô.

Mặt cô ửng hồng, cũng không biết làm sao, một phen đẩy anh ra, sau đó xoay người nhanh chóng mở cửa, làm bộ như không có chuyện gì phát sinh, quy củ nện bước, đi ra ngoài, hướng về phía trước, vẫn tiêu sái như vậy.

Dịch Giản tựa vào trên vách tường toilet, dáng vẻ lười biếng, nhìn thân ảnh của cô, nhịn không được hơi hơi cong môi.

===============================================================

Đông viện Dịch gia.

Chiếc màn che màu đỏ thẫm từ từ buông xuống.

Bên trong là dàn đào kép được trang điểm tinh tế, đứng ở trên sân khấu, quy quy củ củ, đồng loạt khom người, chúc mừng Đại phu nhân Dịch gia.

Màn trình diễn mở đầu này, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, tuồng kịch Trung Quốc 5000 năm lịch sử, mọi người có một vài người là hiểu biết thật sự, nhưng, một đoạn này cũng chưa từng được xem qua.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản không để ý tới cô, lại là một trận hôn thật mạnh, đem toàn bộ hơi thở của mình, đều trút hết vào bên trong thân thể cô, lúc này mới từ bỏ ý đồ.Mà lúc này, toàn bộ khí lưc trong người Chung Tình đều như đã bị anh lấy đi hết rồi, chỉ cảm thấy thân thể khó nhịn, vẫn cắn chặt răng, thở hổn hển, tựa vào ngực  anh, im lặng một hồi, mơ hồ nghe được ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó là tiếng đập cửa.Có người muốn vào toilet.Dịch Giản muốn kéo cửa đi ra ngoài, Chung Tình lại siêt chặt tay Dịch Giản không cho anh mở cửa.Hiện tại cô cùng anh hai người trong WC, nếu cứ nghênh ngang đi ra ngoài, bị người khác thấy, sẽ xấu hổ biết bao?Dịch Giản nhìn tay mình bị cô ôm chặt lấy, bàn tay nhỏ bé của cô lại khẩn trương run run, bỗng cảm thấy đáy lòng mềm nhũn, sau đó liền cúi đầu, môi lưỡi lại lấp kín môi cô, dường như một trận vừa rồi hôn chưa đủ vậy.Còn thản nhiên phát ra âm thanh đầy ái muội…..Toàn thân Chung Tình  đều cứng ngắc, cánh cửa sau lưng, còn truyền đến một trận tiếng gõ cửa:“Thiếu tướng?”Cư nhiên là thanh âm của Từ Ngang.Chung Tình nức nở muốn giãy thoát ra, Dịch Giản lại càng hôn sâu, cả người Chung Tình quẫn bách không đồng nhất, mà anh lại tựa hồ chán ghét cô phân tâm như vậy, hôn càng lúc càng mãnh liệt hơn.Từ Ngang ở ngoài gõ cửa, nghĩ bọn họ không ở bên trong, lúc này mới xoay người rời đi.Dịch Giản chậm rãi buông Chung Tình ra, nhưng không sốt ruột rời khỏi thân thể của cô, vẫn ôm cô, môi nhẹ lướt qua hai gò má trắng nõn của cô.Mặt cô ửng hồng, cũng không biết làm sao, một phen đẩy anh ra, sau đó xoay người nhanh chóng mở cửa, làm bộ như không có chuyện gì phát sinh, quy củ nện bước, đi ra ngoài, hướng về phía trước, vẫn tiêu sái như vậy.Dịch Giản tựa vào trên vách tường toilet, dáng vẻ lười biếng, nhìn thân ảnh của cô, nhịn không được hơi hơi cong môi.===============================================================Đông viện Dịch gia.Chiếc màn che màu đỏ thẫm từ từ buông xuống.Bên trong là dàn đào kép được trang điểm tinh tế, đứng ở trên sân khấu, quy quy củ củ, đồng loạt khom người, chúc mừng Đại phu nhân Dịch gia.Màn trình diễn mở đầu này, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, tuồng kịch Trung Quốc 5000 năm lịch sử, mọi người có một vài người là hiểu biết thật sự, nhưng, một đoạn này cũng chưa từng được xem qua.

Chương 807: Thiếu tướng đưa cho Chung Tình lễ vật [38]