Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 827: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [58]

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayNhưng bà ta cũng không có nói chuyện, Dịch Giản chạy tới trước mặt Chung Tình, kéo cô gái một phen, ôm vào trong ngực của mình.Một đôi con ngươi lạnh như băng đảo qua đại phu nhân, bên miệng hiện lên một chút kiên quyết.Đại phu nhân nhìn đến đáy lòng kinh hãi một trận.Chung Tình mơ hồ biết được giờ này khắc này thiếu tướng đang tức giận, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, cảm giác được toàn thân Dịch Giản đều ướt sũng, lập tức khẩn trương hỏi: “Anh đây là thế nào? Toàn thân đều ướt sũng? Nếu cảm lạnh, sợ là sẽ bị bệnh......... Sao anh lại không chiếu cố chính mình như vậy chứ?”Giọng nói của cô mang theo vài phần lo lắng và khẩn trương.Dịch Giản nghe đến đáy lòng run lên, vô thanh vô tức ấn cô vào trong lòng của mình, ấn gắt gao, nửa ngày, mới cường ngạnh nặn ra một câu:“Không có việc gì.”Ngay sau đó, anh mới ngẩng đầu, nhìn về phía đại phu nhân, phía trước có linh vị của đại ca anh, cho nên ánh mắt anh, chỉ trong chốc lát, liền chuyển từ trên mặt đại phu nhân, đến trên linh vị đại ca anh, ngữ khí của anh rất nghiêm túc, nói không biết là nói cho đại phu nhân, hay là nói cho đại ca anh nghe.“Em không muốn mất đi cô ấy!”“Cho nên, đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại của em!”Đại phu nhân mở miệng ra, vừa mới muốn nói chuyện, ai ngờ Dịch Giản đã muốn ôm ngang Chung Tình lên, xoay người, cũng không quay đầu lại liền rời đi.Đại phu nhân nhìn bóng dáng Dịch Giản, hồi lâu, mới hơi thở dài một hơi, một lần nữa nhìn liệt tổ liệt tông nhà họ Dịch trước mặt, thì thào nói:“Chuyện này......... tôi làm sai sao? Chẳng lẽ......... đúng như một loại trình diễn? Cho tới nay, cũng không phải là đứa bé Chung Tình kia, hại chết Dịch Hân sao?”“Dịch Hân, con nghe được mẹ đang nói chuyện không? Nếu con nghe được, vậy nói cho mẹ biết, rốt cuộc là ai hại chết con.........”===============================================================Dịch Giản vẫn ôm Chung Tình đi.Nước trên người anh, đã muốn đều dính lên trên người của cô, cổ tay của cô, vòng cổ anh, thấp giọng nói: “Anh thả em xuống dưới, tự em đi.........”Dịch Giản hoàn toàn không để ý tới anh, bước chân đi đến rất nhanh, lúc đi đến Cố Viên, Từ Ngang đã muốn chờ ở nơi đó, nhìn thấy thiếu tướng một thân ướt sũng, lập tức cảnh giác phân phó người đi chuẩn bị nước ấm.Dịch Giản ôm Chung Tình, không để ý đến ai, đi thẳng lên lầu, ôm cô vào trong phòng ngủ.

Editor: May

Nhưng bà ta cũng không có nói chuyện, Dịch Giản chạy tới trước mặt Chung Tình, kéo cô gái một phen, ôm vào trong ngực của mình.

Một đôi con ngươi lạnh như băng đảo qua đại phu nhân, bên miệng hiện lên một chút kiên quyết.

Đại phu nhân nhìn đến đáy lòng kinh hãi một trận.

Chung Tình mơ hồ biết được giờ này khắc này thiếu tướng đang tức giận, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, cảm giác được toàn thân Dịch Giản đều ướt sũng, lập tức khẩn trương hỏi: “Anh đây là thế nào? Toàn thân đều ướt sũng? Nếu cảm lạnh, sợ là sẽ bị bệnh......... Sao anh lại không chiếu cố chính mình như vậy chứ?”

Giọng nói của cô mang theo vài phần lo lắng và khẩn trương.

Dịch Giản nghe đến đáy lòng run lên, vô thanh vô tức ấn cô vào trong lòng của mình, ấn gắt gao, nửa ngày, mới cường ngạnh nặn ra một câu:“Không có việc gì.”

Ngay sau đó, anh mới ngẩng đầu, nhìn về phía đại phu nhân, phía trước có linh vị của đại ca anh, cho nên ánh mắt anh, chỉ trong chốc lát, liền chuyển từ trên mặt đại phu nhân, đến trên linh vị đại ca anh, ngữ khí của anh rất nghiêm túc, nói không biết là nói cho đại phu nhân, hay là nói cho đại ca anh nghe.

“Em không muốn mất đi cô ấy!”

“Cho nên, đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại của em!”

Đại phu nhân mở miệng ra, vừa mới muốn nói chuyện, ai ngờ Dịch Giản đã muốn ôm ngang Chung Tình lên, xoay người, cũng không quay đầu lại liền rời đi.

Đại phu nhân nhìn bóng dáng Dịch Giản, hồi lâu, mới hơi thở dài một hơi, một lần nữa nhìn liệt tổ liệt tông nhà họ Dịch trước mặt, thì thào nói:“Chuyện này......... tôi làm sai sao? Chẳng lẽ......... đúng như một loại trình diễn? Cho tới nay, cũng không phải là đứa bé Chung Tình kia, hại chết Dịch Hân sao?”

“Dịch Hân, con nghe được mẹ đang nói chuyện không? Nếu con nghe được, vậy nói cho mẹ biết, rốt cuộc là ai hại chết con.........”

===============================================================

Dịch Giản vẫn ôm Chung Tình đi.

Nước trên người anh, đã muốn đều dính lên trên người của cô, cổ tay của cô, vòng cổ anh, thấp giọng nói: “Anh thả em xuống dưới, tự em đi.........”

Dịch Giản hoàn toàn không để ý tới anh, bước chân đi đến rất nhanh, lúc đi đến Cố Viên, Từ Ngang đã muốn chờ ở nơi đó, nhìn thấy thiếu tướng một thân ướt sũng, lập tức cảnh giác phân phó người đi chuẩn bị nước ấm.

Dịch Giản ôm Chung Tình, không để ý đến ai, đi thẳng lên lầu, ôm cô vào trong phòng ngủ.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayNhưng bà ta cũng không có nói chuyện, Dịch Giản chạy tới trước mặt Chung Tình, kéo cô gái một phen, ôm vào trong ngực của mình.Một đôi con ngươi lạnh như băng đảo qua đại phu nhân, bên miệng hiện lên một chút kiên quyết.Đại phu nhân nhìn đến đáy lòng kinh hãi một trận.Chung Tình mơ hồ biết được giờ này khắc này thiếu tướng đang tức giận, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, cảm giác được toàn thân Dịch Giản đều ướt sũng, lập tức khẩn trương hỏi: “Anh đây là thế nào? Toàn thân đều ướt sũng? Nếu cảm lạnh, sợ là sẽ bị bệnh......... Sao anh lại không chiếu cố chính mình như vậy chứ?”Giọng nói của cô mang theo vài phần lo lắng và khẩn trương.Dịch Giản nghe đến đáy lòng run lên, vô thanh vô tức ấn cô vào trong lòng của mình, ấn gắt gao, nửa ngày, mới cường ngạnh nặn ra một câu:“Không có việc gì.”Ngay sau đó, anh mới ngẩng đầu, nhìn về phía đại phu nhân, phía trước có linh vị của đại ca anh, cho nên ánh mắt anh, chỉ trong chốc lát, liền chuyển từ trên mặt đại phu nhân, đến trên linh vị đại ca anh, ngữ khí của anh rất nghiêm túc, nói không biết là nói cho đại phu nhân, hay là nói cho đại ca anh nghe.“Em không muốn mất đi cô ấy!”“Cho nên, đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại của em!”Đại phu nhân mở miệng ra, vừa mới muốn nói chuyện, ai ngờ Dịch Giản đã muốn ôm ngang Chung Tình lên, xoay người, cũng không quay đầu lại liền rời đi.Đại phu nhân nhìn bóng dáng Dịch Giản, hồi lâu, mới hơi thở dài một hơi, một lần nữa nhìn liệt tổ liệt tông nhà họ Dịch trước mặt, thì thào nói:“Chuyện này......... tôi làm sai sao? Chẳng lẽ......... đúng như một loại trình diễn? Cho tới nay, cũng không phải là đứa bé Chung Tình kia, hại chết Dịch Hân sao?”“Dịch Hân, con nghe được mẹ đang nói chuyện không? Nếu con nghe được, vậy nói cho mẹ biết, rốt cuộc là ai hại chết con.........”===============================================================Dịch Giản vẫn ôm Chung Tình đi.Nước trên người anh, đã muốn đều dính lên trên người của cô, cổ tay của cô, vòng cổ anh, thấp giọng nói: “Anh thả em xuống dưới, tự em đi.........”Dịch Giản hoàn toàn không để ý tới anh, bước chân đi đến rất nhanh, lúc đi đến Cố Viên, Từ Ngang đã muốn chờ ở nơi đó, nhìn thấy thiếu tướng một thân ướt sũng, lập tức cảnh giác phân phó người đi chuẩn bị nước ấm.Dịch Giản ôm Chung Tình, không để ý đến ai, đi thẳng lên lầu, ôm cô vào trong phòng ngủ.

Chương 827: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [58]