Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 908: Thiếu tướng tính kế [22]

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Đầu của anh, vừa lúc nện ở bên ngực trái cô, đem trái tim cô, đập vào một trận đau đớn kịch liệt, cô có thể rõ ràng cảm giác được anh cách xa mình, càng lúc càng xa .........Tiếng súng rất nhanh liền kết thúc, người ám sát, lại bị bắt một người, thực nhanh chóng liền bị mang đi , vài người đem Thiếu tướng đỡ lên xe, nhanh chóng đi về phía bệnh viện.Chung Tình vẫn gắt gao nắm chặt tay Dịch Giản .Mãi cho đến khi đến bệnh viện, Thiếu tướng bị đưa vào phòng phẫu thuật, Chung Tình đứng ở ngoài cửa, cảm thấy hai chân đều mềm nhũn, cũng không biết đợi bao lâu, đợi đến lúc có tin tức qua khỏi cơn nguy kịch, cả người cô lập tức mềm nhũn, rốt cuộc khắc chế không được gục trên mặt đất, lập tức, một trận hắc ám, hoàn toàn thổi quét qua thế giới của cô...............................Thời điểm Dịch Giản tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, anh cảm thấy như là một giấc mộng, ác mộng, Chung Tình bị ám sát, máu tươi đầm đìa nằm trước mặt anh, bởi vì sợ chết, toàn thân run rẩy , như là sắp sửa phải chết.Anh là từ ác mộng giữa sự kinh hỉ.Ác mộng kia, quá mức cho chân thật.Từ Ngang vẫn canh giữ ở bên cạnh anh, nhìn thấy anh tỉnh lại, lập tức rót nước đưa cho Dịch Giản, Dịch Giản uống một ngụm, câu đầu tiên nói, liền hỏi:“Cô ấy đâu?”“Hôn mê rồi, bị dọa sợ, vẫn chưa tỉnh lại.”Dịch Giản nghe nói vậy, liền yếu ớt đứng lên, Từ Ngang vươn tay, lập tức ngăn Dịch Giản nói:“Cô ấy không có việc gì......... Bác sĩ đã dặn, ngài không thể tùy tiện lộn xộn .”Dịch Giản bị Từ Ngang cứng rắn bức bách nằm tại chỗ không được nhúc nhích, đôi mắt nhìn Từ Ngang, mang theo mệt mỏi cùng tái nhợt.Từ Ngang lúc này mới nhanh chóng mở miệng nói:“Đã điều tra ra , là quân Nhật phái tới ......... Đều là một vài người của nước ta, hẳn là làm phản đồ, Thiên Tân rơi vào tay giặc, chiến tranh hoàn toàn bùng nổ, nhanh chóng sẽ quét sạch phiến khu Bắc bộ, có lẽ chưa tới 5 ngày, sẽ đánh vào thành phố X, Thiếu tướng, về người của Trác gia và Dịch gia, hẳn là nhanh chóng di tản.”Dịch Giản gật gật đầu, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Từ Ngang.Từ Ngang lại bổ sung nói:“Chắc hẳn những người đó nghe được tin đồn, nói ngài cưng chiều Thiếu tướng phu nhân tận trên trời, liền vẫn ẩn núp theo dõi , thoạt nhìn là hướng về phía Thiếu tướng phu nhân, trên thực tế muốn ám sát là ngài......... Nhưng mà cũng may tôi đã hỏi qua, bọn họ cũng không biết Thiếu tướng phu nhân trông như thế nào, cho nên, Thiếu tướng......... Có phải hay không muốn......... Ám độ trần thương(*)?”(*):Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới

Đầu của anh, vừa lúc nện ở bên ngực trái cô, đem trái tim cô, đập vào một trận đau đớn kịch liệt, cô có thể rõ ràng cảm giác được anh cách xa mình, càng lúc càng xa .........

Tiếng súng rất nhanh liền kết thúc, người ám sát, lại bị bắt một người, thực nhanh chóng liền bị mang đi , vài người đem Thiếu tướng đỡ lên xe, nhanh chóng đi về phía bệnh viện.

Chung Tình vẫn gắt gao nắm chặt tay Dịch Giản .

Mãi cho đến khi đến bệnh viện, Thiếu tướng bị đưa vào phòng phẫu thuật, Chung Tình đứng ở ngoài cửa, cảm thấy hai chân đều mềm nhũn, cũng không biết đợi bao lâu, đợi đến lúc có tin tức qua khỏi cơn nguy kịch, cả người cô lập tức mềm nhũn, rốt cuộc khắc chế không được gục trên mặt đất, lập tức, một trận hắc ám, hoàn toàn thổi quét qua thế giới của cô.

..............................

Thời điểm Dịch Giản tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, anh cảm thấy như là một giấc mộng, ác mộng, Chung Tình bị ám sát, máu tươi đầm đìa nằm trước mặt anh, bởi vì sợ chết, toàn thân run rẩy , như là sắp sửa phải chết.

Anh là từ ác mộng giữa sự kinh hỉ.

Ác mộng kia, quá mức cho chân thật.

Từ Ngang vẫn canh giữ ở bên cạnh anh, nhìn thấy anh tỉnh lại, lập tức rót nước đưa cho Dịch Giản, Dịch Giản uống một ngụm, câu đầu tiên nói, liền hỏi:“Cô ấy đâu?”

“Hôn mê rồi, bị dọa sợ, vẫn chưa tỉnh lại.”

Dịch Giản nghe nói vậy, liền yếu ớt đứng lên, Từ Ngang vươn tay, lập tức ngăn Dịch Giản nói:“Cô ấy không có việc gì......... Bác sĩ đã dặn, ngài không thể tùy tiện lộn xộn .”

Dịch Giản bị Từ Ngang cứng rắn bức bách nằm tại chỗ không được nhúc nhích, đôi mắt nhìn Từ Ngang, mang theo mệt mỏi cùng tái nhợt.

Từ Ngang lúc này mới nhanh chóng mở miệng nói:“Đã điều tra ra , là quân Nhật phái tới ......... Đều là một vài người của nước ta, hẳn là làm phản đồ, Thiên Tân rơi vào tay giặc, chiến tranh hoàn toàn bùng nổ, nhanh chóng sẽ quét sạch phiến khu Bắc bộ, có lẽ chưa tới 5 ngày, sẽ đánh vào thành phố X, Thiếu tướng, về người của Trác gia và Dịch gia, hẳn là nhanh chóng di tản.”

Dịch Giản gật gật đầu, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Từ Ngang.

Từ Ngang lại bổ sung nói:“Chắc hẳn những người đó nghe được tin đồn, nói ngài cưng chiều Thiếu tướng phu nhân tận trên trời, liền vẫn ẩn núp theo dõi , thoạt nhìn là hướng về phía Thiếu tướng phu nhân, trên thực tế muốn ám sát là ngài......... Nhưng mà cũng may tôi đã hỏi qua, bọn họ cũng không biết Thiếu tướng phu nhân trông như thế nào, cho nên, Thiếu tướng......... Có phải hay không muốn......... Ám độ trần thương(*)?”

(*):Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Đầu của anh, vừa lúc nện ở bên ngực trái cô, đem trái tim cô, đập vào một trận đau đớn kịch liệt, cô có thể rõ ràng cảm giác được anh cách xa mình, càng lúc càng xa .........Tiếng súng rất nhanh liền kết thúc, người ám sát, lại bị bắt một người, thực nhanh chóng liền bị mang đi , vài người đem Thiếu tướng đỡ lên xe, nhanh chóng đi về phía bệnh viện.Chung Tình vẫn gắt gao nắm chặt tay Dịch Giản .Mãi cho đến khi đến bệnh viện, Thiếu tướng bị đưa vào phòng phẫu thuật, Chung Tình đứng ở ngoài cửa, cảm thấy hai chân đều mềm nhũn, cũng không biết đợi bao lâu, đợi đến lúc có tin tức qua khỏi cơn nguy kịch, cả người cô lập tức mềm nhũn, rốt cuộc khắc chế không được gục trên mặt đất, lập tức, một trận hắc ám, hoàn toàn thổi quét qua thế giới của cô...............................Thời điểm Dịch Giản tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, anh cảm thấy như là một giấc mộng, ác mộng, Chung Tình bị ám sát, máu tươi đầm đìa nằm trước mặt anh, bởi vì sợ chết, toàn thân run rẩy , như là sắp sửa phải chết.Anh là từ ác mộng giữa sự kinh hỉ.Ác mộng kia, quá mức cho chân thật.Từ Ngang vẫn canh giữ ở bên cạnh anh, nhìn thấy anh tỉnh lại, lập tức rót nước đưa cho Dịch Giản, Dịch Giản uống một ngụm, câu đầu tiên nói, liền hỏi:“Cô ấy đâu?”“Hôn mê rồi, bị dọa sợ, vẫn chưa tỉnh lại.”Dịch Giản nghe nói vậy, liền yếu ớt đứng lên, Từ Ngang vươn tay, lập tức ngăn Dịch Giản nói:“Cô ấy không có việc gì......... Bác sĩ đã dặn, ngài không thể tùy tiện lộn xộn .”Dịch Giản bị Từ Ngang cứng rắn bức bách nằm tại chỗ không được nhúc nhích, đôi mắt nhìn Từ Ngang, mang theo mệt mỏi cùng tái nhợt.Từ Ngang lúc này mới nhanh chóng mở miệng nói:“Đã điều tra ra , là quân Nhật phái tới ......... Đều là một vài người của nước ta, hẳn là làm phản đồ, Thiên Tân rơi vào tay giặc, chiến tranh hoàn toàn bùng nổ, nhanh chóng sẽ quét sạch phiến khu Bắc bộ, có lẽ chưa tới 5 ngày, sẽ đánh vào thành phố X, Thiếu tướng, về người của Trác gia và Dịch gia, hẳn là nhanh chóng di tản.”Dịch Giản gật gật đầu, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Từ Ngang.Từ Ngang lại bổ sung nói:“Chắc hẳn những người đó nghe được tin đồn, nói ngài cưng chiều Thiếu tướng phu nhân tận trên trời, liền vẫn ẩn núp theo dõi , thoạt nhìn là hướng về phía Thiếu tướng phu nhân, trên thực tế muốn ám sát là ngài......... Nhưng mà cũng may tôi đã hỏi qua, bọn họ cũng không biết Thiếu tướng phu nhân trông như thế nào, cho nên, Thiếu tướng......... Có phải hay không muốn......... Ám độ trần thương(*)?”(*):Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới

Chương 908: Thiếu tướng tính kế [22]