"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 993: Sinh tử gắn bó [ kết cục 26]
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… “Từ Ngang, có phải cô ấy nói, cô ấy không đi, có phải hay không?”Từ Ngang vẫn lắc đầu, anh không thể nói, tất nhiên là sẽ không nói, Thiếu tướng cho dù hôm nay đánh chết anh, anh cũng sẽ không đem những lời từ đáy lòng Thiếu tướng phu nhân nói cho Thiếu tướng!Dịch Giản nhìn nét mặt Từ Ngang như vậy, đáy lòng dần dần cái gì cũng đều sáng tỏ.Anh lạnh lùng cười cười, Từ Ngang lá gan cũng lớn thật, có một số việc, dám tự tiện quyết định cho anh!Cậu có biết hay không, cậu làm như vậy hậu quả là cái gì!Dịch Giản vươn tay, hung hăng nắm chặt cằm Từ Ngang, đáy mắt nổi lên tầng tầng ánh lửa, nói:“Từ Ngang, cậu được lắm, cậu lợi hại......... Trong bụng cô ấy có con của tôi! Cậu không phải là, muốn cho đứa bé kia, chưa sinh ra đã chết hay không hả?!”“Từ Ngang, cậu biết rõ tôi làm như vậy, cố gắng lâu như vậy, rốt cuộc là vì cái gì, cậu cố tình còn tự tiện quyết định phá hủy kế hoạch của tôi, cậu muốn như thế nào?!”Dịch Giản cầm lấy tay Từ Ngang, bởi vì tức giận, đã run run kịch liệt.Từ Ngang chưa bao giờ thấy Thiếu tướng tức giận như vậy, chính anh cũng bị hoảng sợ, run run cánh môi, hơn nửa ngày, mới c**ng b** nặn ra được một câu:“Thiếu tướng......... Tôi là vì muốn tốt cho ngài......... Thiếu tướng phu nhân chính mình cam tâm tình nguyện muốn ở lại, cô ấy nguyện ý đi theo anh......... Để Thiếu tướng phu nhân ở lại, đi Tây bộ, tạm thời an toàn, không thể đánh được đến đó, chiến tranh kháng Nhật liền thắng lợi rồi!”“Cậu khốn nạn!” Dịch Giản nghe nói vậy, giơ nắm đấm, vừa hung ác cho Từ Ngang một quyền, nghiến răng nghiến lợi nói:“Nếu đánh tới, nếu mất nước, có phải hay không con cùng phụ nữ của tôi, cũng đều chết theo? Rõ ràng hiện tại có thể còn sống, vì sao lại muốn cô ấy cố tình ở lại chịu chết?”“Từ Ngang, cậu biết rõ, nước ngoài có cuộc sống cô ấy rất muốn, có giấc mộng cô ấy luôn khát vọng, cô ấy đi nhất định sẽ vui vẻ, cho dù không có tôi, cô ấy cũng sẽ vui vẻ......... Cậu vì cái gì muốn ngăn cản?”Từ Ngang trong nháy mắt cũng sốt ruột, hướng Thiếu tướng lớn tiếng kêu lên:“Tôi không biết, tôi cái gì cũng không biết, tôi chỉ biết, Thiếu tướng ngài cần Thiếu tướng phu nhân, ngài không rời bỏ Thiếu tướng phu nhân! Ngài cả đời này chỉ có một nguyện vọng, ngài muốn Thiếu tướng phu nhân ở bên ngài, nếu cô ấy đi rồi, ngài chẳng khác nào mệnh cũng không có! Cho nên, tôi không thể biết rõ kết quả là như thế nào, tôi vẫn trơ mắt nhìn cô ấy từ bên cạnh ngài từng chút một rời xa!”
“Từ Ngang, có phải cô ấy nói, cô ấy không đi, có phải hay không?”
Từ Ngang vẫn lắc đầu, anh không thể nói, tất nhiên là sẽ không nói, Thiếu tướng cho dù hôm nay đánh chết anh, anh cũng sẽ không đem những lời từ đáy lòng Thiếu tướng phu nhân nói cho Thiếu tướng!
Dịch Giản nhìn nét mặt Từ Ngang như vậy, đáy lòng dần dần cái gì cũng đều sáng tỏ.
Anh lạnh lùng cười cười, Từ Ngang lá gan cũng lớn thật, có một số việc, dám tự tiện quyết định cho anh!
Cậu có biết hay không, cậu làm như vậy hậu quả là cái gì!
Dịch Giản vươn tay, hung hăng nắm chặt cằm Từ Ngang, đáy mắt nổi lên tầng tầng ánh lửa, nói:“Từ Ngang, cậu được lắm, cậu lợi hại......... Trong bụng cô ấy có con của tôi! Cậu không phải là, muốn cho đứa bé kia, chưa sinh ra đã chết hay không hả?!”
“Từ Ngang, cậu biết rõ tôi làm như vậy, cố gắng lâu như vậy, rốt cuộc là vì cái gì, cậu cố tình còn tự tiện quyết định phá hủy kế hoạch của tôi, cậu muốn như thế nào?!”
Dịch Giản cầm lấy tay Từ Ngang, bởi vì tức giận, đã run run kịch liệt.
Từ Ngang chưa bao giờ thấy Thiếu tướng tức giận như vậy, chính anh cũng bị hoảng sợ, run run cánh môi, hơn nửa ngày, mới c**ng b** nặn ra được một câu:“Thiếu tướng......... Tôi là vì muốn tốt cho ngài......... Thiếu tướng phu nhân chính mình cam tâm tình nguyện muốn ở lại, cô ấy nguyện ý đi theo anh......... Để Thiếu tướng phu nhân ở lại, đi Tây bộ, tạm thời an toàn, không thể đánh được đến đó, chiến tranh kháng Nhật liền thắng lợi rồi!”
“Cậu khốn nạn!” Dịch Giản nghe nói vậy, giơ nắm đấm, vừa hung ác cho Từ Ngang một quyền, nghiến răng nghiến lợi nói:“Nếu đánh tới, nếu mất nước, có phải hay không con cùng phụ nữ của tôi, cũng đều chết theo? Rõ ràng hiện tại có thể còn sống, vì sao lại muốn cô ấy cố tình ở lại chịu chết?”
“Từ Ngang, cậu biết rõ, nước ngoài có cuộc sống cô ấy rất muốn, có giấc mộng cô ấy luôn khát vọng, cô ấy đi nhất định sẽ vui vẻ, cho dù không có tôi, cô ấy cũng sẽ vui vẻ......... Cậu vì cái gì muốn ngăn cản?”
Từ Ngang trong nháy mắt cũng sốt ruột, hướng Thiếu tướng lớn tiếng kêu lên:“Tôi không biết, tôi cái gì cũng không biết, tôi chỉ biết, Thiếu tướng ngài cần Thiếu tướng phu nhân, ngài không rời bỏ Thiếu tướng phu nhân! Ngài cả đời này chỉ có một nguyện vọng, ngài muốn Thiếu tướng phu nhân ở bên ngài, nếu cô ấy đi rồi, ngài chẳng khác nào mệnh cũng không có! Cho nên, tôi không thể biết rõ kết quả là như thế nào, tôi vẫn trơ mắt nhìn cô ấy từ bên cạnh ngài từng chút một rời xa!”
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… “Từ Ngang, có phải cô ấy nói, cô ấy không đi, có phải hay không?”Từ Ngang vẫn lắc đầu, anh không thể nói, tất nhiên là sẽ không nói, Thiếu tướng cho dù hôm nay đánh chết anh, anh cũng sẽ không đem những lời từ đáy lòng Thiếu tướng phu nhân nói cho Thiếu tướng!Dịch Giản nhìn nét mặt Từ Ngang như vậy, đáy lòng dần dần cái gì cũng đều sáng tỏ.Anh lạnh lùng cười cười, Từ Ngang lá gan cũng lớn thật, có một số việc, dám tự tiện quyết định cho anh!Cậu có biết hay không, cậu làm như vậy hậu quả là cái gì!Dịch Giản vươn tay, hung hăng nắm chặt cằm Từ Ngang, đáy mắt nổi lên tầng tầng ánh lửa, nói:“Từ Ngang, cậu được lắm, cậu lợi hại......... Trong bụng cô ấy có con của tôi! Cậu không phải là, muốn cho đứa bé kia, chưa sinh ra đã chết hay không hả?!”“Từ Ngang, cậu biết rõ tôi làm như vậy, cố gắng lâu như vậy, rốt cuộc là vì cái gì, cậu cố tình còn tự tiện quyết định phá hủy kế hoạch của tôi, cậu muốn như thế nào?!”Dịch Giản cầm lấy tay Từ Ngang, bởi vì tức giận, đã run run kịch liệt.Từ Ngang chưa bao giờ thấy Thiếu tướng tức giận như vậy, chính anh cũng bị hoảng sợ, run run cánh môi, hơn nửa ngày, mới c**ng b** nặn ra được một câu:“Thiếu tướng......... Tôi là vì muốn tốt cho ngài......... Thiếu tướng phu nhân chính mình cam tâm tình nguyện muốn ở lại, cô ấy nguyện ý đi theo anh......... Để Thiếu tướng phu nhân ở lại, đi Tây bộ, tạm thời an toàn, không thể đánh được đến đó, chiến tranh kháng Nhật liền thắng lợi rồi!”“Cậu khốn nạn!” Dịch Giản nghe nói vậy, giơ nắm đấm, vừa hung ác cho Từ Ngang một quyền, nghiến răng nghiến lợi nói:“Nếu đánh tới, nếu mất nước, có phải hay không con cùng phụ nữ của tôi, cũng đều chết theo? Rõ ràng hiện tại có thể còn sống, vì sao lại muốn cô ấy cố tình ở lại chịu chết?”“Từ Ngang, cậu biết rõ, nước ngoài có cuộc sống cô ấy rất muốn, có giấc mộng cô ấy luôn khát vọng, cô ấy đi nhất định sẽ vui vẻ, cho dù không có tôi, cô ấy cũng sẽ vui vẻ......... Cậu vì cái gì muốn ngăn cản?”Từ Ngang trong nháy mắt cũng sốt ruột, hướng Thiếu tướng lớn tiếng kêu lên:“Tôi không biết, tôi cái gì cũng không biết, tôi chỉ biết, Thiếu tướng ngài cần Thiếu tướng phu nhân, ngài không rời bỏ Thiếu tướng phu nhân! Ngài cả đời này chỉ có một nguyện vọng, ngài muốn Thiếu tướng phu nhân ở bên ngài, nếu cô ấy đi rồi, ngài chẳng khác nào mệnh cũng không có! Cho nên, tôi không thể biết rõ kết quả là như thế nào, tôi vẫn trơ mắt nhìn cô ấy từ bên cạnh ngài từng chút một rời xa!”