"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 1034: Sinh tử gắn bó [71]
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayChung Tình đi vòng quanh bệnh viện một vòng, sau đó thấy được nhà vệ sinh công công, có y tá vào vào ra ra, tròng mắt cô chuyển vòng vo, đột nhiên liền có biện pháp có thể hoàn mỹ trốn đi từ dưới tầm mắt của bọn họ, nhất thời, cô liền đi vào WC.Cô không biết nói tiếng Anh, bên trong đại đa số đều là người nước ngoài, không thể nói chuyện với nhau, đợi nửa ngày, mới nhìn thấy một người phương Đông, Chung Tình tiến lên, nói tỉ mỉ với người đó một lúc lâu, nhét tiền, mới không dễ dàng để cho người kia chịu đổi quần áo với cô.Sau khi Chung Tình thu thập thỏa đáng, cô mới cúi đầu, ra WC, hít sâu một hơi, cúi đầu, đi về phía người Bạc Địch an bài.Người Bạc Địch an bài, tuy rằng gặp qua Chung Tình, hai ngày này trông chừng cô, nhưng không phải có thể khắc trong tâm khảm, hiện tại Chung Tình thay đổi đồng phục y tá, bọn họ cũng không biết, vì vậy, thế cho nên, sau khi bước chân Chung Tình không nhanh không chậm đi qua dưới mí mắt những người Bạc Địch an bài, cũng không có bị người phát hiện.Chung Tình không quen thuộc Anh quốc, trên đường người đi bộ, đều là nói ra ngôn ngữ cô xa lạ, cô nhìn nhìn chung quanh, sợ để cho người Bạc Địch đuổi tới, liền tùy tiện tìm một con đường, chạy về phía xa xa.Tim Chung Tình đập cực kỳ nhanh, cô âm thầm nói với chính mình, chỉ cần có thể tìm được cảng, chỉ cần có thể tìm được thuyền trở về Trung Quốc, luôn có thể trở lại thành phố X!Bất luận như thế nào, cô đều phải nhanh một chút về tới bên người Dịch Giản!Chung Tình chỉ lo chạy, khó tránh khỏi có chút thất thần, hoàn toàn không có chú ý tới phía trước có một thiếu niên cũng đang chạy nhanh, bởi vì tốc độ nhanh, rất nhiều lần đều thiếu chút nữa đụng vào người, nhưng cố tình ngay tại thời khắc mấu chốt vòng qua người nhất, sau đó quơ phất tay, vẫn nhanh chóng chạy về phía trước như cũ, để lại cho người kinh sợ kia một câu: “Sorry.........sorry.........”Chung Tình đang chuyên chú suy nghĩ chính mình làm sao mới có thể tìm được cảng, ánh mắt của cô cũng đang tìm lung tung chung quanh, luôn muốn trước tìm một người Trung Quốc, hỏi đường.“Excuse me......excuse me......”Một câu tiếng Anh đột nhiên rống lên, Chung Tình cũng không có phản ứng lại, chỉ nhìn thấy phía trước có bóng người nhanh chóng chạy về phía này, sau đó thiếu chút nữa đụng phải một ông lão Anh quốc ở phía trước, nhanh chóng xoay quanh, liền lại kém một chút đụng phải gian hàng hot dog ở một bên, thân ảnh của anh ta ngược lại rất linh hoạt, quay người lại, liền di động về phía đứa bé ở một bên.
Editor: May
Chung Tình đi vòng quanh bệnh viện một vòng, sau đó thấy được nhà vệ sinh công công, có y tá vào vào ra ra, tròng mắt cô chuyển vòng vo, đột nhiên liền có biện pháp có thể hoàn mỹ trốn đi từ dưới tầm mắt của bọn họ, nhất thời, cô liền đi vào WC.
Cô không biết nói tiếng Anh, bên trong đại đa số đều là người nước ngoài, không thể nói chuyện với nhau, đợi nửa ngày, mới nhìn thấy một người phương Đông, Chung Tình tiến lên, nói tỉ mỉ với người đó một lúc lâu, nhét tiền, mới không dễ dàng để cho người kia chịu đổi quần áo với cô.
Sau khi Chung Tình thu thập thỏa đáng, cô mới cúi đầu, ra WC, hít sâu một hơi, cúi đầu, đi về phía người Bạc Địch an bài.
Người Bạc Địch an bài, tuy rằng gặp qua Chung Tình, hai ngày này trông chừng cô, nhưng không phải có thể khắc trong tâm khảm, hiện tại Chung Tình thay đổi đồng phục y tá, bọn họ cũng không biết, vì vậy, thế cho nên, sau khi bước chân Chung Tình không nhanh không chậm đi qua dưới mí mắt những người Bạc Địch an bài, cũng không có bị người phát hiện.
Chung Tình không quen thuộc Anh quốc, trên đường người đi bộ, đều là nói ra ngôn ngữ cô xa lạ, cô nhìn nhìn chung quanh, sợ để cho người Bạc Địch đuổi tới, liền tùy tiện tìm một con đường, chạy về phía xa xa.
Tim Chung Tình đập cực kỳ nhanh, cô âm thầm nói với chính mình, chỉ cần có thể tìm được cảng, chỉ cần có thể tìm được thuyền trở về Trung Quốc, luôn có thể trở lại thành phố X!
Bất luận như thế nào, cô đều phải nhanh một chút về tới bên người Dịch Giản!
Chung Tình chỉ lo chạy, khó tránh khỏi có chút thất thần, hoàn toàn không có chú ý tới phía trước có một thiếu niên cũng đang chạy nhanh, bởi vì tốc độ nhanh, rất nhiều lần đều thiếu chút nữa đụng vào người, nhưng cố tình ngay tại thời khắc mấu chốt vòng qua người nhất, sau đó quơ phất tay, vẫn nhanh chóng chạy về phía trước như cũ, để lại cho người kinh sợ kia một câu: “Sorry.........sorry.........”
Chung Tình đang chuyên chú suy nghĩ chính mình làm sao mới có thể tìm được cảng, ánh mắt của cô cũng đang tìm lung tung chung quanh, luôn muốn trước tìm một người Trung Quốc, hỏi đường.
“Excuse me......excuse me......”
Một câu tiếng Anh đột nhiên rống lên, Chung Tình cũng không có phản ứng lại, chỉ nhìn thấy phía trước có bóng người nhanh chóng chạy về phía này, sau đó thiếu chút nữa đụng phải một ông lão Anh quốc ở phía trước, nhanh chóng xoay quanh, liền lại kém một chút đụng phải gian hàng hot dog ở một bên, thân ảnh của anh ta ngược lại rất linh hoạt, quay người lại, liền di động về phía đứa bé ở một bên.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayChung Tình đi vòng quanh bệnh viện một vòng, sau đó thấy được nhà vệ sinh công công, có y tá vào vào ra ra, tròng mắt cô chuyển vòng vo, đột nhiên liền có biện pháp có thể hoàn mỹ trốn đi từ dưới tầm mắt của bọn họ, nhất thời, cô liền đi vào WC.Cô không biết nói tiếng Anh, bên trong đại đa số đều là người nước ngoài, không thể nói chuyện với nhau, đợi nửa ngày, mới nhìn thấy một người phương Đông, Chung Tình tiến lên, nói tỉ mỉ với người đó một lúc lâu, nhét tiền, mới không dễ dàng để cho người kia chịu đổi quần áo với cô.Sau khi Chung Tình thu thập thỏa đáng, cô mới cúi đầu, ra WC, hít sâu một hơi, cúi đầu, đi về phía người Bạc Địch an bài.Người Bạc Địch an bài, tuy rằng gặp qua Chung Tình, hai ngày này trông chừng cô, nhưng không phải có thể khắc trong tâm khảm, hiện tại Chung Tình thay đổi đồng phục y tá, bọn họ cũng không biết, vì vậy, thế cho nên, sau khi bước chân Chung Tình không nhanh không chậm đi qua dưới mí mắt những người Bạc Địch an bài, cũng không có bị người phát hiện.Chung Tình không quen thuộc Anh quốc, trên đường người đi bộ, đều là nói ra ngôn ngữ cô xa lạ, cô nhìn nhìn chung quanh, sợ để cho người Bạc Địch đuổi tới, liền tùy tiện tìm một con đường, chạy về phía xa xa.Tim Chung Tình đập cực kỳ nhanh, cô âm thầm nói với chính mình, chỉ cần có thể tìm được cảng, chỉ cần có thể tìm được thuyền trở về Trung Quốc, luôn có thể trở lại thành phố X!Bất luận như thế nào, cô đều phải nhanh một chút về tới bên người Dịch Giản!Chung Tình chỉ lo chạy, khó tránh khỏi có chút thất thần, hoàn toàn không có chú ý tới phía trước có một thiếu niên cũng đang chạy nhanh, bởi vì tốc độ nhanh, rất nhiều lần đều thiếu chút nữa đụng vào người, nhưng cố tình ngay tại thời khắc mấu chốt vòng qua người nhất, sau đó quơ phất tay, vẫn nhanh chóng chạy về phía trước như cũ, để lại cho người kinh sợ kia một câu: “Sorry.........sorry.........”Chung Tình đang chuyên chú suy nghĩ chính mình làm sao mới có thể tìm được cảng, ánh mắt của cô cũng đang tìm lung tung chung quanh, luôn muốn trước tìm một người Trung Quốc, hỏi đường.“Excuse me......excuse me......”Một câu tiếng Anh đột nhiên rống lên, Chung Tình cũng không có phản ứng lại, chỉ nhìn thấy phía trước có bóng người nhanh chóng chạy về phía này, sau đó thiếu chút nữa đụng phải một ông lão Anh quốc ở phía trước, nhanh chóng xoay quanh, liền lại kém một chút đụng phải gian hàng hot dog ở một bên, thân ảnh của anh ta ngược lại rất linh hoạt, quay người lại, liền di động về phía đứa bé ở một bên.