Thịnh Kinh một đêm gió tuyết, hừng đông vừa tới, đẩy cửa sổ nhìn lại, đập vào mắt là một mảnh tuyết đọng trắng xóa, khắp nơi phấn trang ngọc khỏa. Sắc trời còn sớm, gia phó của Vận Vương phủ cũng đã đem tuyết đọng ở đình viện cùng cửa ra vào quét sạch sẽ, ở khu vực quan trọng còn trải thảm để chống trơn trượt. Tổng quản phất tay áo đứng dưới hành lang vừa đổi mới năm ngoái, con cú mèo giống như ngoẹo cổ mà đưa tròng mắt nhìn cao thấp các nơi xem mạng nhện phải chăng đã được quét sạch sẽ, một bên còn giương lỗ tai nghe ngóng động tĩnh trong phòng ngủ của Vương gia. “Ba~!” Một tiếng trong trẻo giòn tan khiến Tổng quản cả kinh nhảy lên như con thỏ mà đến phòng ngủ Vương gia, lại bỗng nhiên dừng bước, buông thỏng hai tay hướng vị Vương gia được ngăn cách bằng cánh cửa không biết đã rời giường hay chưa mà cúi đầu khom lưng, ngữ khí đắn đo nói: “Vương gia, dậy rồi?” “Cút!” Nương theo tiếng Vương gia gầm lên, ván cửa bị phá khai, một người bị trực tiếp ném ra ngào, thế không thể đỡ mà lăn…
Quyển 3 - Chương 1: Xuân đình
Phi Tử Cố Ngữ Hệ LiệtTác giả: Mộ Văn CaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền HuyễnThịnh Kinh một đêm gió tuyết, hừng đông vừa tới, đẩy cửa sổ nhìn lại, đập vào mắt là một mảnh tuyết đọng trắng xóa, khắp nơi phấn trang ngọc khỏa. Sắc trời còn sớm, gia phó của Vận Vương phủ cũng đã đem tuyết đọng ở đình viện cùng cửa ra vào quét sạch sẽ, ở khu vực quan trọng còn trải thảm để chống trơn trượt. Tổng quản phất tay áo đứng dưới hành lang vừa đổi mới năm ngoái, con cú mèo giống như ngoẹo cổ mà đưa tròng mắt nhìn cao thấp các nơi xem mạng nhện phải chăng đã được quét sạch sẽ, một bên còn giương lỗ tai nghe ngóng động tĩnh trong phòng ngủ của Vương gia. “Ba~!” Một tiếng trong trẻo giòn tan khiến Tổng quản cả kinh nhảy lên như con thỏ mà đến phòng ngủ Vương gia, lại bỗng nhiên dừng bước, buông thỏng hai tay hướng vị Vương gia được ngăn cách bằng cánh cửa không biết đã rời giường hay chưa mà cúi đầu khom lưng, ngữ khí đắn đo nói: “Vương gia, dậy rồi?” “Cút!” Nương theo tiếng Vương gia gầm lên, ván cửa bị phá khai, một người bị trực tiếp ném ra ngào, thế không thể đỡ mà lăn… Văn ánThiếu phủ quần là áo lụa phụng chỉ lấy đá chặt cây kiến tạo hành cung, nhiễu đến cư dân Tú Lâm Sơn không ngừng kêu khổ.Sơn thần tức giận, bắt lấy đầu sỏ gây nên nghiêm gia dạy dỗ, tương quả đằng la (trái cây đỏ mọng, cây tử đằng) toàn bộ hiến cho hắn dùng.Bách biến công (Thần – Vinh Khôn) X Thoát tuyến thụ (Người – Lục Đình Tranh)Tác giả: Kỳ thật đây là một câu chuyện thuần khiết về bảo vệ môi trường… Hãy xem ánh mắt chân thành của ta (=@__@=)
Văn án
Thiếu phủ quần là áo lụa phụng chỉ lấy đá chặt cây kiến tạo hành cung, nhiễu đến cư dân Tú Lâm Sơn không ngừng kêu khổ.
Sơn thần tức giận, bắt lấy đầu sỏ gây nên nghiêm gia dạy dỗ, tương quả đằng la (trái cây đỏ mọng, cây tử đằng) toàn bộ hiến cho hắn dùng.
Bách biến công (Thần – Vinh Khôn) X Thoát tuyến thụ (Người – Lục Đình Tranh)
Tác giả: Kỳ thật đây là một câu chuyện thuần khiết về bảo vệ môi trường… Hãy xem ánh mắt chân thành của ta (=@__@=)
Phi Tử Cố Ngữ Hệ LiệtTác giả: Mộ Văn CaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền HuyễnThịnh Kinh một đêm gió tuyết, hừng đông vừa tới, đẩy cửa sổ nhìn lại, đập vào mắt là một mảnh tuyết đọng trắng xóa, khắp nơi phấn trang ngọc khỏa. Sắc trời còn sớm, gia phó của Vận Vương phủ cũng đã đem tuyết đọng ở đình viện cùng cửa ra vào quét sạch sẽ, ở khu vực quan trọng còn trải thảm để chống trơn trượt. Tổng quản phất tay áo đứng dưới hành lang vừa đổi mới năm ngoái, con cú mèo giống như ngoẹo cổ mà đưa tròng mắt nhìn cao thấp các nơi xem mạng nhện phải chăng đã được quét sạch sẽ, một bên còn giương lỗ tai nghe ngóng động tĩnh trong phòng ngủ của Vương gia. “Ba~!” Một tiếng trong trẻo giòn tan khiến Tổng quản cả kinh nhảy lên như con thỏ mà đến phòng ngủ Vương gia, lại bỗng nhiên dừng bước, buông thỏng hai tay hướng vị Vương gia được ngăn cách bằng cánh cửa không biết đã rời giường hay chưa mà cúi đầu khom lưng, ngữ khí đắn đo nói: “Vương gia, dậy rồi?” “Cút!” Nương theo tiếng Vương gia gầm lên, ván cửa bị phá khai, một người bị trực tiếp ném ra ngào, thế không thể đỡ mà lăn… Văn ánThiếu phủ quần là áo lụa phụng chỉ lấy đá chặt cây kiến tạo hành cung, nhiễu đến cư dân Tú Lâm Sơn không ngừng kêu khổ.Sơn thần tức giận, bắt lấy đầu sỏ gây nên nghiêm gia dạy dỗ, tương quả đằng la (trái cây đỏ mọng, cây tử đằng) toàn bộ hiến cho hắn dùng.Bách biến công (Thần – Vinh Khôn) X Thoát tuyến thụ (Người – Lục Đình Tranh)Tác giả: Kỳ thật đây là một câu chuyện thuần khiết về bảo vệ môi trường… Hãy xem ánh mắt chân thành của ta (=@__@=)