Tướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho…

Chương 19

Tướng Quân Gần Đây Tương Đối PhiềnTác giả: Đầu Bán Dạ Thụy Bất TrứTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho… Vương gia hỏi tướng quân, ngươi nói xem làm sao bây giờ?Tướng quân ngậm miệng nuốt nuốt nước miếng, ậm ừ, ngươi có thể thả ta ra trước không?Vương gia nói, không thể, thả ra ngươi sẽ chạy mất.Tướng quân đáp, a? Không, ta không chạy.Vương gia nói, tưởng ta không hiểu rõ ngươi?Tướng quân đáp, ta chạy đi đâu chứ, thả ta đi, ta đau khắp cả người.Vương gia do dự một chút, nói, ngươi suy nghĩ cho ta đã, nghĩ phải làm sao bây giờ ta sẽ thả ngươi ra.Tướng quân cầu xin, ngươi thả ta ra trước, ta quay về chậm rãi suy nghĩ được không? Đầu ta đau muốn chết, giờ muốn nghĩ cũng không nghĩ rõ ràng nữa.Vương gia nói, ngươi chắc chắn không chạy?Tướng quân đáp, không chạy, ta chạy đi đâu được, còn một đống việc chưa đâu vào đâu.Vương gia nói, được rồi, vậy ngươi quay về suy nghĩ đi, cho người nghĩ ba ngày. Ba ngày sau nếu ngươi nói không được, vậy ngươi nhất định sẽ chết.…Nhịp chân Tướng quân đầy kiên quyết đi về phía nhà mình, vừa bước vào đại môn liền gấp rút chạy nhanh vọt vào buồng ngủ của mình, vào buồng rồi? Keng một tiếng khóa cửa tốt. Tướng quân vọt tới tủ quần áo hất hất ra ngoài – bắt đầu đóng gói.Chạng vạng, Tướng quân tiến cung.Hoàng Thượng vừa xong bữa cơm chiều chuẩn bị tiêu thực thì trông thấy Tướng quân tới, liền bảo hắn cùng y đi dạo bộ Ngự hoa viên.Hoàng Thượng hỏi, ngươi có việc gì?Tướng quân nói, thần muốn trở về.Hoàng Thượng sửng sốt hỏi, trở về đâu?Tướng quân đáp, trở về quân doanh bên kia.Hoàng thượng cao thấp đánh giá hắn, rồi hỏi, hôn sự tháng này ngươi đã chuẩn bị tốt rồi?Tướng quân choáng váng. Xong rồi! Còn việc này nữa!Tướng quân nói, Hoàng thượng vậy ngài đừng nói với người khác rằng thần hôm nay tới đây nói muốn rời đi.Hoàng thượng xỉa răng, nói, người khác là ai chứ?Tướng quân nói, ngoại trừ ngài đều là người khác.Hoàng Thượng  hỏi, Thất đệ ta cũng là người khác?Đầu Tướng quân rung rinh một chút.Hoàng Thượng cười, mồ hôi ái khanh sao rơi rớt thế kia? Trẫm nói đùa thôi.

Vương gia hỏi tướng quân, ngươi nói xem làm sao bây giờ?

Tướng quân ngậm miệng nuốt nuốt nước miếng, ậm ừ, ngươi có thể thả ta ra trước không?

Vương gia nói, không thể, thả ra ngươi sẽ chạy mất.

Tướng quân đáp, a? Không, ta không chạy.

Vương gia nói, tưởng ta không hiểu rõ ngươi?

Tướng quân đáp, ta chạy đi đâu chứ, thả ta đi, ta đau khắp cả người.

Vương gia do dự một chút, nói, ngươi suy nghĩ cho ta đã, nghĩ phải làm sao bây giờ ta sẽ thả ngươi ra.

Tướng quân cầu xin, ngươi thả ta ra trước, ta quay về chậm rãi suy nghĩ được không? Đầu ta đau muốn chết, giờ muốn nghĩ cũng không nghĩ rõ ràng nữa.

Vương gia nói, ngươi chắc chắn không chạy?

Tướng quân đáp, không chạy, ta chạy đi đâu được, còn một đống việc chưa đâu vào đâu.

Vương gia nói, được rồi, vậy ngươi quay về suy nghĩ đi, cho người nghĩ ba ngày. Ba ngày sau nếu ngươi nói không được, vậy ngươi nhất định sẽ chết.

Nhịp chân Tướng quân đầy kiên quyết đi về phía nhà mình, vừa bước vào đại môn liền gấp rút chạy nhanh vọt vào buồng ngủ của mình, vào buồng rồi? Keng một tiếng khóa cửa tốt. Tướng quân vọt tới tủ quần áo hất hất ra ngoài – bắt đầu đóng gói.

Chạng vạng, Tướng quân tiến cung.

Hoàng Thượng vừa xong bữa cơm chiều chuẩn bị tiêu thực thì trông thấy Tướng quân tới, liền bảo hắn cùng y đi dạo bộ Ngự hoa viên.

Hoàng Thượng hỏi, ngươi có việc gì?

Tướng quân nói, thần muốn trở về.

Hoàng Thượng sửng sốt hỏi, trở về đâu?

Tướng quân đáp, trở về quân doanh bên kia.

Hoàng thượng cao thấp đánh giá hắn, rồi hỏi, hôn sự tháng này ngươi đã chuẩn bị tốt rồi?

Tướng quân choáng váng. Xong rồi! Còn việc này nữa!

Tướng quân nói, Hoàng thượng vậy ngài đừng nói với người khác rằng thần hôm nay tới đây nói muốn rời đi.

Hoàng thượng xỉa răng, nói, người khác là ai chứ?

Tướng quân nói, ngoại trừ ngài đều là người khác.

Hoàng Thượng  hỏi, Thất đệ ta cũng là người khác?

Đầu Tướng quân rung rinh một chút.

Hoàng Thượng cười, mồ hôi ái khanh sao rơi rớt thế kia? Trẫm nói đùa thôi.

Tướng Quân Gần Đây Tương Đối PhiềnTác giả: Đầu Bán Dạ Thụy Bất TrứTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho… Vương gia hỏi tướng quân, ngươi nói xem làm sao bây giờ?Tướng quân ngậm miệng nuốt nuốt nước miếng, ậm ừ, ngươi có thể thả ta ra trước không?Vương gia nói, không thể, thả ra ngươi sẽ chạy mất.Tướng quân đáp, a? Không, ta không chạy.Vương gia nói, tưởng ta không hiểu rõ ngươi?Tướng quân đáp, ta chạy đi đâu chứ, thả ta đi, ta đau khắp cả người.Vương gia do dự một chút, nói, ngươi suy nghĩ cho ta đã, nghĩ phải làm sao bây giờ ta sẽ thả ngươi ra.Tướng quân cầu xin, ngươi thả ta ra trước, ta quay về chậm rãi suy nghĩ được không? Đầu ta đau muốn chết, giờ muốn nghĩ cũng không nghĩ rõ ràng nữa.Vương gia nói, ngươi chắc chắn không chạy?Tướng quân đáp, không chạy, ta chạy đi đâu được, còn một đống việc chưa đâu vào đâu.Vương gia nói, được rồi, vậy ngươi quay về suy nghĩ đi, cho người nghĩ ba ngày. Ba ngày sau nếu ngươi nói không được, vậy ngươi nhất định sẽ chết.…Nhịp chân Tướng quân đầy kiên quyết đi về phía nhà mình, vừa bước vào đại môn liền gấp rút chạy nhanh vọt vào buồng ngủ của mình, vào buồng rồi? Keng một tiếng khóa cửa tốt. Tướng quân vọt tới tủ quần áo hất hất ra ngoài – bắt đầu đóng gói.Chạng vạng, Tướng quân tiến cung.Hoàng Thượng vừa xong bữa cơm chiều chuẩn bị tiêu thực thì trông thấy Tướng quân tới, liền bảo hắn cùng y đi dạo bộ Ngự hoa viên.Hoàng Thượng hỏi, ngươi có việc gì?Tướng quân nói, thần muốn trở về.Hoàng Thượng sửng sốt hỏi, trở về đâu?Tướng quân đáp, trở về quân doanh bên kia.Hoàng thượng cao thấp đánh giá hắn, rồi hỏi, hôn sự tháng này ngươi đã chuẩn bị tốt rồi?Tướng quân choáng váng. Xong rồi! Còn việc này nữa!Tướng quân nói, Hoàng thượng vậy ngài đừng nói với người khác rằng thần hôm nay tới đây nói muốn rời đi.Hoàng thượng xỉa răng, nói, người khác là ai chứ?Tướng quân nói, ngoại trừ ngài đều là người khác.Hoàng Thượng  hỏi, Thất đệ ta cũng là người khác?Đầu Tướng quân rung rinh một chút.Hoàng Thượng cười, mồ hôi ái khanh sao rơi rớt thế kia? Trẫm nói đùa thôi.

Chương 19