Editor: Peiria Đêm lạnh như nước, sao thưa trăng sáng. Mười giờ tối, Triệu Thanh Hề kết thúc lớp học trị số, về đến nhà, dừng lại trong sân, trong phòng khách tiếng mạt chược ù ù, không cần đoán cũng biết mẹ chồng lại rủ ‘tam cô lục bà’ bên cạnh, mẹ chồng cô chơi mạt chược luôn luôn phải chơi đến rạng sáng. Đôi khi ầm ĩ đến nửa đêm, mà Triệu Thanh Hề làm buổi tối căn bản là không ngủ được. Triệu Thanh Hề vào nhà, mở lồng bàn nhựa lên, không ngoài dự liệu là thức ăn thừa, canh cặn, thịt thừa, ngay cả bát mẹ chồng cô ăn xong cũng chưa rửa chờ Triệu Thanh Hề cô về rửa. Triệu Thanh Hề vứt cái lồng bàn xuống thật mạnh, cô làm trâu làm ngựa, dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, ngày ngày mệt chết người nhưng không có kết quả tốt, thật sự không chịu nổi nữa. Mẹ chồng nói: “Thanh Hề à, lấy cho tôi ly nước mật ong ra đây.” Triệu Thanh Hề thở dài, tháng trước mua một chai mật ong làm bữa sáng, gần như là mẹ chồng uống sạch. Vì vậy Triệu Thanh Hề nói quanh co hai câu, buổi sáng mình lên lớp sớm,…
Chương 2-2: Chia tay (2)
Hết Khổ Chuyển SướngTác giả: Tân Tiểu YTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Peiria Đêm lạnh như nước, sao thưa trăng sáng. Mười giờ tối, Triệu Thanh Hề kết thúc lớp học trị số, về đến nhà, dừng lại trong sân, trong phòng khách tiếng mạt chược ù ù, không cần đoán cũng biết mẹ chồng lại rủ ‘tam cô lục bà’ bên cạnh, mẹ chồng cô chơi mạt chược luôn luôn phải chơi đến rạng sáng. Đôi khi ầm ĩ đến nửa đêm, mà Triệu Thanh Hề làm buổi tối căn bản là không ngủ được. Triệu Thanh Hề vào nhà, mở lồng bàn nhựa lên, không ngoài dự liệu là thức ăn thừa, canh cặn, thịt thừa, ngay cả bát mẹ chồng cô ăn xong cũng chưa rửa chờ Triệu Thanh Hề cô về rửa. Triệu Thanh Hề vứt cái lồng bàn xuống thật mạnh, cô làm trâu làm ngựa, dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, ngày ngày mệt chết người nhưng không có kết quả tốt, thật sự không chịu nổi nữa. Mẹ chồng nói: “Thanh Hề à, lấy cho tôi ly nước mật ong ra đây.” Triệu Thanh Hề thở dài, tháng trước mua một chai mật ong làm bữa sáng, gần như là mẹ chồng uống sạch. Vì vậy Triệu Thanh Hề nói quanh co hai câu, buổi sáng mình lên lớp sớm,… Editor: PeiriaVu Văn Bân kinh ngạc không thôi: “Tại sao?” Họ đã yêu nhau hai năm nhưng chưa từng phát sinh mâu thuẫn, bạn cùng phòng đều hâm mộ anh ta có người yêu xinh đẹp, thậm chí anh ta đã lên kế hoạch thật tốt cho tương lai. Tóm lại anh ta cực kỳ thích cô.“Văn Bân, chúng ta không hợp. Anh rất tốt nhưng chúng ta không thích hợp để kết hôn rồi chung sống.” Triệu Thanh Hề nắm chặt vạt áo, cô không thể giẫm lên vết xe đổ một lần nữa.“Thanh Hề, tự nhiên em nói chia tay như vậy có phải quá đường đột không hả? Anh làm sai chỗ nào? Em nói ra, anh sẽ sửa.” Vu Văn Bân liếc mắt, lạnh lùng nói.“Anh rất tốt, nhưng mà chúng ta không hợp.” Lúc ăn cơm Triệu Thanh Hề đã chuẩn bị tốt tâm lý, đối với phản ứng của anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.Vu Văn Bân tức đến nghiến răng, bộc lộ bản chất thật: “Cô nói đi, cô quen người đàn ông nào tốt hơn tôi rồi hả? Một chân đạp hai thuyền phải không? Cô sợ bị phát hiện nên nói chia tay trước phải không? Cô nói đi, ngược lại tôi muốn nhìn xem hắn ta có bản lĩnh gì so sánh với tôi...”Triệu Thanh Hề nghe Vu Văn Bân ăn nói ngoan độc, trán giật giật: “Vu Văn Bân, tôi không có người đàn ông nào cả, chúng ta không thích hợp, mọi người hảo tụ hảo tán, anh đừng để tôi coi thường anh.”Vu Văn Bân lắc đầu, sau đó anh ta cứng rắn vươn tay giữ chặt Tống Thanh Hề, cúi đầu muốn hôn cô.‘Chát’ một tiếng, dưới tình huống cấp bách, Triệu Thanh Hề đã tát anh ta một cái, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt cô tràn ngập hung dữ, thất vọng, thậm chí là phẫn nộ.Sắc mặt Vu Văn Bân nhất thời trở nên khó coi, lông mày nhíu chặt, vẫn không từ bỏ ý định hôn cô.‘Cạch’, cửa phòng vệ sinh nam mở ra.Một người đàn ông cao lớn từ bên trong bước ra, ngũ quan rõ ràng, vầng trán cao rộng, con ngươi thâm thúy, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng mím thành một đường. Đúng là một đại soái ca ba trăm sáu mươi độ không góc chết!Triệu Thanh Hề trợn to mắt nhìn người đàn ông này. Anh ta không phải là người cô đã gặp qua trước khi trùng sinh sao, hình như tên là... Tống Cẩn Thành.Tống Cẩn Thành vốn đang hút thuốc bên trong, anh luôn thích sự an tĩnh, nghe thấy có người cãi nhau ngoài cửa, anh tức giận, ngay lập tức muốn đi ra. Ngay khi đang chuẩn bị bước ra thì nghe thấy một giọng nữ dễ nghe, anh cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc...Không nghĩ tới cô gái nói năng ngoan độc trước mắt, vóc dáng cao gầy, bộ dạng vô cùng thanh tú xinh đẹp. Bỗng nhiên trong đầu Tống Cẩn Thành không biết tại sao lại hiện ra một câu: Cô gái này cực kỳ hợp khẩu vị của anh.Tống Cẩn Thành nhướng mày kiếm: “Anh là một người đàn ông, người ta muốn chia tay với anh, một lời đáp ứng không phải xong sao? Lề mề, không có tiền đồ!”Vu Văn Bân nổi nóng muốn đánh anh: “Con mẹ anh im miệng! Anh là người ngoài nhiều lời cái gì?”Tống Cẩn Thành nhíu mày liếc Vu Văn Bân một cái, sau đó tầm mắt rơi vào trên người Triệu Thanh Hề, cô mặc áo phông quần dài xanh nhạt, ngược lại tôn lên khí chất xuất chúng. “Người đẹp, loại đàn ông không có tiền đồ này cô nên chia tay với hắn đi.” Tống Cẩn Thành cười quỷ dị, sau đó lách người tránh ra.Triệu Thanh Hề nhìn Tống Cẩn Thành đi xa: “Vu Văn Bân, anh buông tay, tôi nhất định phải chia tay với anh.”Vu Văn Bân cười bất đắc dĩ, nắm tay đấm vào bức tường bên cạnh: “Nếu tôi không đồng ý?”---Đường Lệ Na và Triệu Thanh Hề xấp xỉ tuổinhau, lại là chị em họ, từ nhỏ quan hệ của hai người đã rất thân thiết.“Thanh Hề, có phải em và Vu Văn Bân cãi nhau rồi không hả? Nếu không tại sao anh ta có thể đi trước? Hơn nữa em còn rầu rĩ không vui?” Đường Lệ Na kéo tay Triệu Thanh Hề.Triệu Thanh Hề không hề cảm thấy buồn, ngược lại cô cảm thấy mình được giải thoát, về sau cuộc đời cô và Vu Văn Bân sẽ không còn liên hệ gì nữa. “Chị họ, em không buồn. Vả lại em và Vu Văn Bân đã chia tay rồi!”Đối với Đường Lệ Na mà nói tin tức này quả thực là một quả bom hạng nặng.Đường Lệ Na kinh ngạc hét lớn: “Triệu Thanh Hề, em vậy mà lại bỏ mặc người đàn ông mình yêu thương nhất? Trước kia chẳng phải em nói không phải anh ta sẽ không gả sao?”“Trước kia em nói đùa, nói đùa thôi, không thể tin là thật.” Triệu Thanh Hề cười nói. Cô có cảm giác được thả lỏng, tự nhiên giọng nói cũng trở nên vui vẻ.---Tống Cẩn Thành trở lại phòng bao, bên trong đang chuẩn bị cắt bánh sinh nhật, hôm nay là sinh nhật em họ anh.Dì của Tống Cẩn Thành, cũng chính là mẹ của em họ bê hộp bánh ngọt tới bên cạnh Tống Cẩn Thành, ngồi xuống: “Cẩn Thành, cháu sắp ba mươi rồi, đã có bạn gái chưa? Nếu không có dì sẽ giúp cháu tìm, cơ quan của dì có rất nhiều cô gái đôi mươi, tất cả đều có dáng vẻ xinh đẹp, tính cách còn dịu dàng...”Đại khái người đến tuổi đều không thoát khỏi việc bị người nhà giục kết hôn, bạn nghĩ lại xem, trưởng bối nhìn bạn lớn lên, quan tâm bạn từ khi còn nhỏ, nhìn bạn trưởng thành, họ lo cho bạn đã thành thói quen, có thể không vội vàng vì hôn sự của bạn sao?Tống Cẩn Thành nghĩ chính mình mới ba mươi tuổi, không cần vội, anh sẽ tìm được người phụ nữ trong lòng – ví dụ như cô gái nóng bỏng kia. Tống Cẩn Thành nhớ tới cô gái vừa rồi, không khỏi cười to nói: “Dì à, cháu có điều kiện không sợ không có vợ, dì vẫn nên quan tâm đến em họ, cho dù con bé đã trưởng thành nhưng cũng không thể làm bậy được.”~
Editor: Peiria
Vu Văn Bân kinh ngạc không thôi: “Tại sao?” Họ đã yêu nhau hai năm nhưng chưa từng phát sinh mâu thuẫn, bạn cùng phòng đều hâm mộ anh ta có người yêu xinh đẹp, thậm chí anh ta đã lên kế hoạch thật tốt cho tương lai. Tóm lại anh ta cực kỳ thích cô.
“Văn Bân, chúng ta không hợp. Anh rất tốt nhưng chúng ta không thích hợp để kết hôn rồi chung sống.” Triệu Thanh Hề nắm chặt vạt áo, cô không thể giẫm lên vết xe đổ một lần nữa.
“Thanh Hề, tự nhiên em nói chia tay như vậy có phải quá đường đột không hả? Anh làm sai chỗ nào? Em nói ra, anh sẽ sửa.” Vu Văn Bân liếc mắt, lạnh lùng nói.
“Anh rất tốt, nhưng mà chúng ta không hợp.” Lúc ăn cơm Triệu Thanh Hề đã chuẩn bị tốt tâm lý, đối với phản ứng của anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.
Vu Văn Bân tức đến nghiến răng, bộc lộ bản chất thật: “Cô nói đi, cô quen người đàn ông nào tốt hơn tôi rồi hả? Một chân đạp hai thuyền phải không? Cô sợ bị phát hiện nên nói chia tay trước phải không? Cô nói đi, ngược lại tôi muốn nhìn xem hắn ta có bản lĩnh gì so sánh với tôi...”
Triệu Thanh Hề nghe Vu Văn Bân ăn nói ngoan độc, trán giật giật: “Vu Văn Bân, tôi không có người đàn ông nào cả, chúng ta không thích hợp, mọi người hảo tụ hảo tán, anh đừng để tôi coi thường anh.”
Vu Văn Bân lắc đầu, sau đó anh ta cứng rắn vươn tay giữ chặt Tống Thanh Hề, cúi đầu muốn hôn cô.
‘Chát’ một tiếng, dưới tình huống cấp bách, Triệu Thanh Hề đã tát anh ta một cái, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt cô tràn ngập hung dữ, thất vọng, thậm chí là phẫn nộ.
Sắc mặt Vu Văn Bân nhất thời trở nên khó coi, lông mày nhíu chặt, vẫn không từ bỏ ý định hôn cô.
‘Cạch’, cửa phòng vệ sinh nam mở ra.
Một người đàn ông cao lớn từ bên trong bước ra, ngũ quan rõ ràng, vầng trán cao rộng, con ngươi thâm thúy, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng mím thành một đường. Đúng là một đại soái ca ba trăm sáu mươi độ không góc chết!
Triệu Thanh Hề trợn to mắt nhìn người đàn ông này. Anh ta không phải là người cô đã gặp qua trước khi trùng sinh sao, hình như tên là... Tống Cẩn Thành.
Tống Cẩn Thành vốn đang hút thuốc bên trong, anh luôn thích sự an tĩnh, nghe thấy có người cãi nhau ngoài cửa, anh tức giận, ngay lập tức muốn đi ra. Ngay khi đang chuẩn bị bước ra thì nghe thấy một giọng nữ dễ nghe, anh cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc...
Không nghĩ tới cô gái nói năng ngoan độc trước mắt, vóc dáng cao gầy, bộ dạng vô cùng thanh tú xinh đẹp. Bỗng nhiên trong đầu Tống Cẩn Thành không biết tại sao lại hiện ra một câu: Cô gái này cực kỳ hợp khẩu vị của anh.
Tống Cẩn Thành nhướng mày kiếm: “Anh là một người đàn ông, người ta muốn chia tay với anh, một lời đáp ứng không phải xong sao? Lề mề, không có tiền đồ!”
Vu Văn Bân nổi nóng muốn đánh anh: “Con mẹ anh im miệng! Anh là người ngoài nhiều lời cái gì?”
Tống Cẩn Thành nhíu mày liếc Vu Văn Bân một cái, sau đó tầm mắt rơi vào trên người Triệu Thanh Hề, cô mặc áo phông quần dài xanh nhạt, ngược lại tôn lên khí chất xuất chúng. “Người đẹp, loại đàn ông không có tiền đồ này cô nên chia tay với hắn đi.” Tống Cẩn Thành cười quỷ dị, sau đó lách người tránh ra.
Triệu Thanh Hề nhìn Tống Cẩn Thành đi xa: “Vu Văn Bân, anh buông tay, tôi nhất định phải chia tay với anh.”
Vu Văn Bân cười bất đắc dĩ, nắm tay đấm vào bức tường bên cạnh: “Nếu tôi không đồng ý?”
---
Đường Lệ Na và Triệu Thanh Hề xấp xỉ tuổinhau, lại là chị em họ, từ nhỏ quan hệ của hai người đã rất thân thiết.
“Thanh Hề, có phải em và Vu Văn Bân cãi nhau rồi không hả? Nếu không tại sao anh ta có thể đi trước? Hơn nữa em còn rầu rĩ không vui?” Đường Lệ Na kéo tay Triệu Thanh Hề.
Triệu Thanh Hề không hề cảm thấy buồn, ngược lại cô cảm thấy mình được giải thoát, về sau cuộc đời cô và Vu Văn Bân sẽ không còn liên hệ gì nữa. “Chị họ, em không buồn. Vả lại em và Vu Văn Bân đã chia tay rồi!”
Đối với Đường Lệ Na mà nói tin tức này quả thực là một quả bom hạng nặng.
Đường Lệ Na kinh ngạc hét lớn: “Triệu Thanh Hề, em vậy mà lại bỏ mặc người đàn ông mình yêu thương nhất? Trước kia chẳng phải em nói không phải anh ta sẽ không gả sao?”
“Trước kia em nói đùa, nói đùa thôi, không thể tin là thật.” Triệu Thanh Hề cười nói. Cô có cảm giác được thả lỏng, tự nhiên giọng nói cũng trở nên vui vẻ.
---
Tống Cẩn Thành trở lại phòng bao, bên trong đang chuẩn bị cắt bánh sinh nhật, hôm nay là sinh nhật em họ anh.
Dì của Tống Cẩn Thành, cũng chính là mẹ của em họ bê hộp bánh ngọt tới bên cạnh Tống Cẩn Thành, ngồi xuống: “Cẩn Thành, cháu sắp ba mươi rồi, đã có bạn gái chưa? Nếu không có dì sẽ giúp cháu tìm, cơ quan của dì có rất nhiều cô gái đôi mươi, tất cả đều có dáng vẻ xinh đẹp, tính cách còn dịu dàng...”
Đại khái người đến tuổi đều không thoát khỏi việc bị người nhà giục kết hôn, bạn nghĩ lại xem, trưởng bối nhìn bạn lớn lên, quan tâm bạn từ khi còn nhỏ, nhìn bạn trưởng thành, họ lo cho bạn đã thành thói quen, có thể không vội vàng vì hôn sự của bạn sao?
Tống Cẩn Thành nghĩ chính mình mới ba mươi tuổi, không cần vội, anh sẽ tìm được người phụ nữ trong lòng – ví dụ như cô gái nóng bỏng kia. Tống Cẩn Thành nhớ tới cô gái vừa rồi, không khỏi cười to nói: “Dì à, cháu có điều kiện không sợ không có vợ, dì vẫn nên quan tâm đến em họ, cho dù con bé đã trưởng thành nhưng cũng không thể làm bậy được.”
~
Hết Khổ Chuyển SướngTác giả: Tân Tiểu YTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Peiria Đêm lạnh như nước, sao thưa trăng sáng. Mười giờ tối, Triệu Thanh Hề kết thúc lớp học trị số, về đến nhà, dừng lại trong sân, trong phòng khách tiếng mạt chược ù ù, không cần đoán cũng biết mẹ chồng lại rủ ‘tam cô lục bà’ bên cạnh, mẹ chồng cô chơi mạt chược luôn luôn phải chơi đến rạng sáng. Đôi khi ầm ĩ đến nửa đêm, mà Triệu Thanh Hề làm buổi tối căn bản là không ngủ được. Triệu Thanh Hề vào nhà, mở lồng bàn nhựa lên, không ngoài dự liệu là thức ăn thừa, canh cặn, thịt thừa, ngay cả bát mẹ chồng cô ăn xong cũng chưa rửa chờ Triệu Thanh Hề cô về rửa. Triệu Thanh Hề vứt cái lồng bàn xuống thật mạnh, cô làm trâu làm ngựa, dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, ngày ngày mệt chết người nhưng không có kết quả tốt, thật sự không chịu nổi nữa. Mẹ chồng nói: “Thanh Hề à, lấy cho tôi ly nước mật ong ra đây.” Triệu Thanh Hề thở dài, tháng trước mua một chai mật ong làm bữa sáng, gần như là mẹ chồng uống sạch. Vì vậy Triệu Thanh Hề nói quanh co hai câu, buổi sáng mình lên lớp sớm,… Editor: PeiriaVu Văn Bân kinh ngạc không thôi: “Tại sao?” Họ đã yêu nhau hai năm nhưng chưa từng phát sinh mâu thuẫn, bạn cùng phòng đều hâm mộ anh ta có người yêu xinh đẹp, thậm chí anh ta đã lên kế hoạch thật tốt cho tương lai. Tóm lại anh ta cực kỳ thích cô.“Văn Bân, chúng ta không hợp. Anh rất tốt nhưng chúng ta không thích hợp để kết hôn rồi chung sống.” Triệu Thanh Hề nắm chặt vạt áo, cô không thể giẫm lên vết xe đổ một lần nữa.“Thanh Hề, tự nhiên em nói chia tay như vậy có phải quá đường đột không hả? Anh làm sai chỗ nào? Em nói ra, anh sẽ sửa.” Vu Văn Bân liếc mắt, lạnh lùng nói.“Anh rất tốt, nhưng mà chúng ta không hợp.” Lúc ăn cơm Triệu Thanh Hề đã chuẩn bị tốt tâm lý, đối với phản ứng của anh ta cũng đã nghĩ đến rồi.Vu Văn Bân tức đến nghiến răng, bộc lộ bản chất thật: “Cô nói đi, cô quen người đàn ông nào tốt hơn tôi rồi hả? Một chân đạp hai thuyền phải không? Cô sợ bị phát hiện nên nói chia tay trước phải không? Cô nói đi, ngược lại tôi muốn nhìn xem hắn ta có bản lĩnh gì so sánh với tôi...”Triệu Thanh Hề nghe Vu Văn Bân ăn nói ngoan độc, trán giật giật: “Vu Văn Bân, tôi không có người đàn ông nào cả, chúng ta không thích hợp, mọi người hảo tụ hảo tán, anh đừng để tôi coi thường anh.”Vu Văn Bân lắc đầu, sau đó anh ta cứng rắn vươn tay giữ chặt Tống Thanh Hề, cúi đầu muốn hôn cô.‘Chát’ một tiếng, dưới tình huống cấp bách, Triệu Thanh Hề đã tát anh ta một cái, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt cô tràn ngập hung dữ, thất vọng, thậm chí là phẫn nộ.Sắc mặt Vu Văn Bân nhất thời trở nên khó coi, lông mày nhíu chặt, vẫn không từ bỏ ý định hôn cô.‘Cạch’, cửa phòng vệ sinh nam mở ra.Một người đàn ông cao lớn từ bên trong bước ra, ngũ quan rõ ràng, vầng trán cao rộng, con ngươi thâm thúy, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng mím thành một đường. Đúng là một đại soái ca ba trăm sáu mươi độ không góc chết!Triệu Thanh Hề trợn to mắt nhìn người đàn ông này. Anh ta không phải là người cô đã gặp qua trước khi trùng sinh sao, hình như tên là... Tống Cẩn Thành.Tống Cẩn Thành vốn đang hút thuốc bên trong, anh luôn thích sự an tĩnh, nghe thấy có người cãi nhau ngoài cửa, anh tức giận, ngay lập tức muốn đi ra. Ngay khi đang chuẩn bị bước ra thì nghe thấy một giọng nữ dễ nghe, anh cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc...Không nghĩ tới cô gái nói năng ngoan độc trước mắt, vóc dáng cao gầy, bộ dạng vô cùng thanh tú xinh đẹp. Bỗng nhiên trong đầu Tống Cẩn Thành không biết tại sao lại hiện ra một câu: Cô gái này cực kỳ hợp khẩu vị của anh.Tống Cẩn Thành nhướng mày kiếm: “Anh là một người đàn ông, người ta muốn chia tay với anh, một lời đáp ứng không phải xong sao? Lề mề, không có tiền đồ!”Vu Văn Bân nổi nóng muốn đánh anh: “Con mẹ anh im miệng! Anh là người ngoài nhiều lời cái gì?”Tống Cẩn Thành nhíu mày liếc Vu Văn Bân một cái, sau đó tầm mắt rơi vào trên người Triệu Thanh Hề, cô mặc áo phông quần dài xanh nhạt, ngược lại tôn lên khí chất xuất chúng. “Người đẹp, loại đàn ông không có tiền đồ này cô nên chia tay với hắn đi.” Tống Cẩn Thành cười quỷ dị, sau đó lách người tránh ra.Triệu Thanh Hề nhìn Tống Cẩn Thành đi xa: “Vu Văn Bân, anh buông tay, tôi nhất định phải chia tay với anh.”Vu Văn Bân cười bất đắc dĩ, nắm tay đấm vào bức tường bên cạnh: “Nếu tôi không đồng ý?”---Đường Lệ Na và Triệu Thanh Hề xấp xỉ tuổinhau, lại là chị em họ, từ nhỏ quan hệ của hai người đã rất thân thiết.“Thanh Hề, có phải em và Vu Văn Bân cãi nhau rồi không hả? Nếu không tại sao anh ta có thể đi trước? Hơn nữa em còn rầu rĩ không vui?” Đường Lệ Na kéo tay Triệu Thanh Hề.Triệu Thanh Hề không hề cảm thấy buồn, ngược lại cô cảm thấy mình được giải thoát, về sau cuộc đời cô và Vu Văn Bân sẽ không còn liên hệ gì nữa. “Chị họ, em không buồn. Vả lại em và Vu Văn Bân đã chia tay rồi!”Đối với Đường Lệ Na mà nói tin tức này quả thực là một quả bom hạng nặng.Đường Lệ Na kinh ngạc hét lớn: “Triệu Thanh Hề, em vậy mà lại bỏ mặc người đàn ông mình yêu thương nhất? Trước kia chẳng phải em nói không phải anh ta sẽ không gả sao?”“Trước kia em nói đùa, nói đùa thôi, không thể tin là thật.” Triệu Thanh Hề cười nói. Cô có cảm giác được thả lỏng, tự nhiên giọng nói cũng trở nên vui vẻ.---Tống Cẩn Thành trở lại phòng bao, bên trong đang chuẩn bị cắt bánh sinh nhật, hôm nay là sinh nhật em họ anh.Dì của Tống Cẩn Thành, cũng chính là mẹ của em họ bê hộp bánh ngọt tới bên cạnh Tống Cẩn Thành, ngồi xuống: “Cẩn Thành, cháu sắp ba mươi rồi, đã có bạn gái chưa? Nếu không có dì sẽ giúp cháu tìm, cơ quan của dì có rất nhiều cô gái đôi mươi, tất cả đều có dáng vẻ xinh đẹp, tính cách còn dịu dàng...”Đại khái người đến tuổi đều không thoát khỏi việc bị người nhà giục kết hôn, bạn nghĩ lại xem, trưởng bối nhìn bạn lớn lên, quan tâm bạn từ khi còn nhỏ, nhìn bạn trưởng thành, họ lo cho bạn đã thành thói quen, có thể không vội vàng vì hôn sự của bạn sao?Tống Cẩn Thành nghĩ chính mình mới ba mươi tuổi, không cần vội, anh sẽ tìm được người phụ nữ trong lòng – ví dụ như cô gái nóng bỏng kia. Tống Cẩn Thành nhớ tới cô gái vừa rồi, không khỏi cười to nói: “Dì à, cháu có điều kiện không sợ không có vợ, dì vẫn nên quan tâm đến em họ, cho dù con bé đã trưởng thành nhưng cũng không thể làm bậy được.”~