Tác giả:

Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…

Chương 20

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Nàng mở to mắt hết cỡ, ngạc nhiên nhìn hắn. Ko phải hắn coi nàng chỉ là chút hứng thú? Ai dè là nàng quan trọng với hắn như vậy ư? Nàng khẽ nhoẻn miệng nở 1 nụ cười như bông tử la lan xinh đẹp, nói:- sau khi làm vương phi c*̉a ngươi, ta liền cho nàng 1 bài học!!!Hắn nhìn nàng, 1 tia sủng nịnh vô đốiNàng tới bên cạnh hắn, đôi mắt thăm thẳm nhìn hắn. Tuy bình thường nhưng tràn ngập tình ýHắn ôm nàng vào lòng, như hận ko thể đem nàng nhập vào mình, ko cho bất cứ kẻ nào ngắm nhìn nàng. _ Loan cẩm cư _ 1 ko khí ái muội, nhu tình c*̀ng chính là thành ý, nàng và hắn, ko hề rời xa!!!* 1 tháng sau *Tam vương phủ Hoàng Bảo triều, chữ hỉ dán khắp nơi, đèn lồng đỏ giăng khắp phủ, thảm đỏ dải dài 1 đường từ cửa phủ tới trong phủ chính, chờ cho tân nương bước tới. Đường phố vui như hội, binh sĩ đứng 2 bên dẹp đường cho đoàn người tam vương gia đi. Các nữ tử dù muốn khóc vì hắn đã có vương phi nhưng ko thể khóc được khi thấy khuôn mặt hắn là tràn ngập tình ý, vui vẻ lạ thường, khác hẳn với khuôn mặt tà mị, lạnh lùng c*̀ng lãnh huyết đã bay hết. Giờ chỉ còn trên ngựa, 1 đại mỹ nam Hoàng Hiền triều thuần khiết, trong sáng đang mặc hỷ phục tới đón tân nương. Đoàn người vừa đi vừa thổi kèn đánh trống, đốt pháo inh tai.Uyển tướng phủ_ Loan cẩm cư_Vị tân nương chuẩn bị lên xe hoa kia hiện tại đang được Ngọc Di c*̀ng hơn mười mấy nha hoàn khác kéo dậy nhưng vẫn ngủ ngon lành. Nàng lờ mờ ngẩng mặt, bị Ngọc Di kéo đi rửa mặt, búi tóc, gài 1 đống “ đá “ lên đầu, sau khi trang điểm 1 lớp phấn nhẹ, mặc hỷ phục thì nàng như ko có sức sống, bộ hỷ phục này có khi còn nặng hơn người nàng nữa!!! Đội xong mũ phượng c*̀ng khăn hỷ:- Oaoaoaoaoaoaaaaa...... Ngọc Di a! Ta là tại sao bị cả tấn đá đè lên đầu thế này, ta bẹp mất thôi, Oaoaoaoaoaoaaaaa.........- nàng lại gào khóc, ko ngừng oán tên nào dám cho nàng mặc bộ đồ này.- tiểu thư, người chịu khó, bây giờ tay xuống nhà bếp chuẩn bị đồ ăn, sau đó đợi kiệu hoa tới thì lên đó xong, chúng ta sẽ ăn, được ko?- Ngọc Di dỗ dành nàng. Đôi lúc nàng thật hiểu chuyện nhưng.......đôi lúc nàng thật trẻ con mà!!!

Nàng mở to mắt hết cỡ, ngạc nhiên nhìn hắn. Ko phải hắn coi nàng chỉ là chút hứng thú? Ai dè là nàng quan trọng với hắn như vậy ư? Nàng khẽ nhoẻn miệng nở 1 nụ cười như bông tử la lan xinh đẹp, nói:

- sau khi làm vương phi c*̉a ngươi, ta liền cho nàng 1 bài học!!!

Hắn nhìn nàng, 1 tia sủng nịnh vô đối

Nàng tới bên cạnh hắn, đôi mắt thăm thẳm nhìn hắn. Tuy bình thường nhưng tràn ngập tình ý

Hắn ôm nàng vào lòng, như hận ko thể đem nàng nhập vào mình, ko cho bất cứ kẻ nào ngắm nhìn nàng. _ Loan cẩm cư _ 1 ko khí ái muội, nhu tình c*̀ng chính là thành ý, nàng và hắn, ko hề rời xa!!!

* 1 tháng sau *

Tam vương phủ Hoàng Bảo triều, chữ hỉ dán khắp nơi, đèn lồng đỏ giăng khắp phủ, thảm đỏ dải dài 1 đường từ cửa phủ tới trong phủ chính, chờ cho tân nương bước tới. Đường phố vui như hội, binh sĩ đứng 2 bên dẹp đường cho đoàn người tam vương gia đi. Các nữ tử dù muốn khóc vì hắn đã có vương phi nhưng ko thể khóc được khi thấy khuôn mặt hắn là tràn ngập tình ý, vui vẻ lạ thường, khác hẳn với khuôn mặt tà mị, lạnh lùng c*̀ng lãnh huyết đã bay hết. Giờ chỉ còn trên ngựa, 1 đại mỹ nam Hoàng Hiền triều thuần khiết, trong sáng đang mặc hỷ phục tới đón tân nương. Đoàn người vừa đi vừa thổi kèn đánh trống, đốt pháo inh tai.

Uyển tướng phủ

_ Loan cẩm cư_

Vị tân nương chuẩn bị lên xe hoa kia hiện tại đang được Ngọc Di c*̀ng hơn mười mấy nha hoàn khác kéo dậy nhưng vẫn ngủ ngon lành. Nàng lờ mờ ngẩng mặt, bị Ngọc Di kéo đi rửa mặt, búi tóc, gài 1 đống “ đá “ lên đầu, sau khi trang điểm 1 lớp phấn nhẹ, mặc hỷ phục thì nàng như ko có sức sống, bộ hỷ phục này có khi còn nặng hơn người nàng nữa!!! Đội xong mũ phượng c*̀ng khăn hỷ:

- Oaoaoaoaoaoaaaaa...... Ngọc Di a! Ta là tại sao bị cả tấn đá đè lên đầu thế này, ta bẹp mất thôi, Oaoaoaoaoaoaaaaa.........- nàng lại gào khóc, ko ngừng oán tên nào dám cho nàng mặc bộ đồ này.

- tiểu thư, người chịu khó, bây giờ tay xuống nhà bếp chuẩn bị đồ ăn, sau đó đợi kiệu hoa tới thì lên đó xong, chúng ta sẽ ăn, được ko?- Ngọc Di dỗ dành nàng. Đôi lúc nàng thật hiểu chuyện nhưng.......đôi lúc nàng thật trẻ con mà!!!

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Nàng mở to mắt hết cỡ, ngạc nhiên nhìn hắn. Ko phải hắn coi nàng chỉ là chút hứng thú? Ai dè là nàng quan trọng với hắn như vậy ư? Nàng khẽ nhoẻn miệng nở 1 nụ cười như bông tử la lan xinh đẹp, nói:- sau khi làm vương phi c*̉a ngươi, ta liền cho nàng 1 bài học!!!Hắn nhìn nàng, 1 tia sủng nịnh vô đốiNàng tới bên cạnh hắn, đôi mắt thăm thẳm nhìn hắn. Tuy bình thường nhưng tràn ngập tình ýHắn ôm nàng vào lòng, như hận ko thể đem nàng nhập vào mình, ko cho bất cứ kẻ nào ngắm nhìn nàng. _ Loan cẩm cư _ 1 ko khí ái muội, nhu tình c*̀ng chính là thành ý, nàng và hắn, ko hề rời xa!!!* 1 tháng sau *Tam vương phủ Hoàng Bảo triều, chữ hỉ dán khắp nơi, đèn lồng đỏ giăng khắp phủ, thảm đỏ dải dài 1 đường từ cửa phủ tới trong phủ chính, chờ cho tân nương bước tới. Đường phố vui như hội, binh sĩ đứng 2 bên dẹp đường cho đoàn người tam vương gia đi. Các nữ tử dù muốn khóc vì hắn đã có vương phi nhưng ko thể khóc được khi thấy khuôn mặt hắn là tràn ngập tình ý, vui vẻ lạ thường, khác hẳn với khuôn mặt tà mị, lạnh lùng c*̀ng lãnh huyết đã bay hết. Giờ chỉ còn trên ngựa, 1 đại mỹ nam Hoàng Hiền triều thuần khiết, trong sáng đang mặc hỷ phục tới đón tân nương. Đoàn người vừa đi vừa thổi kèn đánh trống, đốt pháo inh tai.Uyển tướng phủ_ Loan cẩm cư_Vị tân nương chuẩn bị lên xe hoa kia hiện tại đang được Ngọc Di c*̀ng hơn mười mấy nha hoàn khác kéo dậy nhưng vẫn ngủ ngon lành. Nàng lờ mờ ngẩng mặt, bị Ngọc Di kéo đi rửa mặt, búi tóc, gài 1 đống “ đá “ lên đầu, sau khi trang điểm 1 lớp phấn nhẹ, mặc hỷ phục thì nàng như ko có sức sống, bộ hỷ phục này có khi còn nặng hơn người nàng nữa!!! Đội xong mũ phượng c*̀ng khăn hỷ:- Oaoaoaoaoaoaaaaa...... Ngọc Di a! Ta là tại sao bị cả tấn đá đè lên đầu thế này, ta bẹp mất thôi, Oaoaoaoaoaoaaaaa.........- nàng lại gào khóc, ko ngừng oán tên nào dám cho nàng mặc bộ đồ này.- tiểu thư, người chịu khó, bây giờ tay xuống nhà bếp chuẩn bị đồ ăn, sau đó đợi kiệu hoa tới thì lên đó xong, chúng ta sẽ ăn, được ko?- Ngọc Di dỗ dành nàng. Đôi lúc nàng thật hiểu chuyện nhưng.......đôi lúc nàng thật trẻ con mà!!!

Chương 20